Nhật Ký Hào Môn - 302

Cập nhật lúc: 2025-05-17 02:22:04
Lượt xem: 444

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Quốc Diên liếc Thích Tuyền – cô vẫn thản nhiên như thường – trong lòng ông lập tức thấy yên tâm hơn. Ông : "Chúng phá án luôn theo nguyên tắc tiên lễ hậu binh. Hôm qua là nạp thái, hôm nay đến lượt binh khí ."

Thích Tuyền nhắc: "Ông bố trí trận pháp bảo hộ cấp 7."

" ," Lý Quốc Diên gật đầu, sắc mặt nghiêm túc. "Muốn phá trận cấp 7 cần tiêu hao lượng lớn phù chú công kích, mà trong tay Lỗ Giáng ít Linh Phù."

Thích Tuyền đưa tay : "Địch điều tra viên, cho mượn búa gỗ đào cổ tay một chút."

Chiếc búa là pháp khí quý giá của Địch Mông, bình thường dễ dàng cho ai đụng . là ngoại lệ.

Cậu hào hứng tháo búa xuống, hỏi: "Cần phóng to ?"

"Không cần." Thích Tuyền lắc đầu.

Cô cầm lấy chiếc búa bỏ túi nhỏ, truyền linh lực mặt búa nhẹ nhàng gõ lên trận pháp bảo hộ. Mỗi nhịp gõ như băng chạm đất, vang lên âm vang đặc biệt.

Trận pháp lập tức gợn sóng.

theo bất kỳ quy luật cố định nào: lúc gõ ở phía đông, lúc đập về phía tây. Mọi hành động qua cứ như ngẫu hứng, trật tự.

Trong nhà, Lỗ Giáng đang nhập định, bất chợt mở mắt , thấy chiếc búa gỗ đào bề mặt trận pháp thì khẩy.

Chỉ thế mà phá trận cấp 7 của ông ?

Nằm mơ

Răng rắc!

Một tiếng rạn nứt vang lên, lớp bảo hộ của trận pháp xuất hiện những vết nứt rõ ràng.

Lỗ Giáng giật bật dậy, rút ngay Linh Phù định củng cố trận pháp, nhưng ngay đó, trận pháp "ầm" một tiếng — sụp đổ!

Hệ thống giấu sự đắc ý: [ Không ai hiểu rõ trận pháp hơn đại lão cả! ]

Địch Mông tròn mắt sững sờ: "Đây là…"

Lý Quốc Diên cũng lặng trong chốc lát, nhưng ánh mắt ánh lên sự ngưỡng mộ chân thành:

"Tạo nghệ về trận pháp của Thích đại sư quả thật khiến thán phục."

Không cần dùng đến sức mạnh cưỡng ép, cô dễ dàng tìm điểm yếu trong trận pháp cấp 7, một kích phá tan. là đáng nể!

Chiếc búa gỗ đào nhỏ khi thành nhiệm vụ, sự điều khiển của linh lực, bay ngược trở về, dừng mặt Địch Mông.

Cậu vẫn còn đang đơ .

"Ngẩn cái gì nữa!" Lý Quốc Diên bực bội vỗ lên vai .

Mộng Vân Thường

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/302.html.]

Địch Mông giật hồn, nâng chiếc búa nhỏ như bảo bối, cẩn thận đeo lên cổ tay.

Chưa bao giờ cảm thấy chiếc búa bé xíu dễ thương đến !

Bên trong, đám tử của Lỗ Giáng đều ngây tại chỗ.

Lỗ Giáng thoáng sững sờ liền trở nên hung hãn, thấy mấy xông sân, lập tức đánh một luồng linh lực khởi động trận pháp khác, gầm lên:

"Kẻ nào tự tiện xông — chết!"

Địch Mông bước đình viện liền thấy mắt tối sầm, cả sân biến thành quỷ vực u ám. Đình đài, lầu các đều hóa thành ảo ảnh ma quái, hàng loạt ác quỷ lao đến.

Phản xạ theo bản năng, giơ búa lên c.h.é.m nhưng phát hiện linh lực phong tỏa, thể phát dù chỉ một chút.

Ác quỷ áp sát ngay mặt!

Ngay khoảnh khắc , một bàn tay trắng muốt, gầy, nắm lấy cổ áo , kéo mạnh khỏi ảo cảnh trận pháp.

Địch Mông ngã bật giữa sân, hoảng loạn ngẩng đầu .

Trận pháp ảo cảnh vỡ tan như bọt nước, tiêu tán trong khí.

Giữa đình viện thanh nhã, Thích Tuyền thẳng, gương mặt bình tĩnh. Một tay cô nắm cổ Lỗ Giáng như thể đang giữ chặt một món đồ vô tri, tay lật một lá Bùa Khốn Linh cấp 7, dán thẳng lên trán đối phương với tư thế tao nhã mà dứt khoát.

Lỗ Giáng trừng mắt c.h.ế.t lặng: "..."

Trong lòng Địch Mông lúc chỉ còn một tiếng hét chấn động —

Theo tiền bối đến cùng! Dù lên núi đao xuống biển lửa cũng hối hận!

Lỗ Giáng là thiên sư cấp 7, tinh thông trận pháp, là núi dựa Quy Nguyên Tông – địa vị hề thấp trong giới huyền môn. Ông bao giờ tưởng tượng sẽ ngày bản chế trụ dễ dàng như .

Tại như ? Rốt cuộc là vì cái gì?

Ông cô gái mặt – dáng mộc mạc, gương mặt điềm tĩnh như nước, khí thế như thần linh cao, vung tay là thể định đoạt vận mệnh khác.

Cảm giác bất lực đến tuyệt vọng khiến ông lạnh cả sống lưng.

" là trưởng lão Quy Nguyên Tông! gì sai! Các quyền bắt !" Ông cố gắng cất cao giọng, song trong đó nhuốm sự hoảng hốt.

Địch Mông nghiêng đầu huýt sáo: "Thật ngại, ngài là thiên sư cấp 7 mà giờ kêu la thế , mất phong độ ? Có gì thì phòng thẩm vấn chuyện cho rõ."

Nghe , Lỗ Giáng hít sâu một , cố lấy vẻ bình tĩnh.

"Cảnh sát điều tra cũng cần chứng cứ. Không chứng cứ, các thể tự tiện bắt ."

Địch Mông nhướng mày, nở nụ chẳng mấy thiện: "Ấy, cần nóng nảy ? Mời ông về hỗ trợ điều tra thôi mà, gọi là thẩm vấn. Nếu gì sai thì sợ gì? Cũng hiểu ông trốn tránh chi."

" trốn! cũng thể gọi là tới liền tới! là thiên sư cấp 7, —"

Loading...