Người đàn ông như tiếp thêm sinh khí, mắt sáng rỡ lên, giọng đầy hân hoan:
" bất động sản, từng đề xuất hợp tác với giám đốc Đỗ nhưng tiếc là để tâm."
"Ồ, bất động sản . Cụ thể là khu vực nào? Khu dân cư tòa nhà văn phòng?"
"À... Trước đây một khu nghỉ dưỡng. ai đến nên lỗ vốn nặng, đành dẹp bỏ."
Tiết Hồng khẽ bĩu môi: "Thế thì bảo chê khu du lịch . Ra là ghen tị với lượng khách của ."
Hệ thống phụ họa:
[Thì là kiểu "đỏ mắt vì ghen", thấy khá đồng cảm với ông .]
Thích Tuyền khẽ cong môi.
[Dù ganh tị nữa, chỉ cần gì thì cũng đến mức xui xẻo như .]
Nếu cô thấy tiếng kêu cứu, nếu Linh Sinh kịp bấm huyệt cầm máu, chỉ e ông sốc phản vệ mà mất mạng từ lâu , còn mà đây trò chuyện?
Hệ thống hỏi :
[Ý cô là gì?]
[Đổi Vận đại tiên thú vị thật đấy. Không chỉ giúp chủ nhân tránh vận xui mà còn khả năng “trả đũa” nữa cơ.]
Chắc chắn là do ông cam tâm, mắng nhiếc khu du lịch, kết quả vận xui phản ngược trở .
Hệ thống vang lên đầy bất bình:
"[A, cái … đúng là tà quá . Tiên cái gì, quỷ thì .]"
Đỗ Gia Danh suy đoán:
"Vậy ông tới đây để học hỏi kinh nghiệm hả? Rồi cuối cùng thương ngoài ý ?"
Người đàn ông nhăn nhó, bất mãn:
" thấy chỗ tà môn. Trước khi đến còn đồn là ai cũng gặp may mắn. Giờ thì chỉ thấy vận may dẫm trúng shit thôi!"
Dương Túc ngạc nhiên hỏi:
"Ủa, ông Đổi Vận đại tiên ?"
Người đàn ông lắc đầu, vẻ mặt mù mờ:
"Đổi Vận đại tiên gì cơ?"
Dương Túc chau mày:
"Không nhân viên giới thiệu cho ông lúc ?"
Ánh mắt liếc xuống trang phục của đàn ông — một ông chủ bất động sản mà cả nổi 500 nghìn, rõ ràng đang ăn lỗ nặng.
Có lẽ mấy nhân viên thấy ông đủ điều kiện hội viên, nên chẳng buồn giới thiệu gì, cũng tốn thời gian.
Người đàn ông lầm bầm:
"Không, chẳng ai với cái gì về Đổi Vận đại tiên hết. Mẹ nó, chẳng lẽ là Tôn Dũng giở trò lưng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-hao-mon/282.html.]
Thích Tuyền , hỏi ngay:
"Ông Tôn Dũng?"
Ông gật đầu:
"Tụi cùng kiểu dự án nên tất nhiên . Mà thật , còn sống đối diện nhà ông từ hồi ổng một xu dính túi cơ."
Dương Túc tò mò:
"Tôn Dũng là ai ?"
Mộng Vân Thường
Trương Thành Ngôn trả lời:
"Là ông chủ khu du lịch đó."
Rồi sang đàn ông , trêu chọc:
"Giờ thì ông bằng ông nữa ."
Người đàn ông chua chát thở dài:
"Trước đây ngành ổng cả đống thời gian. Sau khi ổng kiếm chút tiền, còn đến cầu xin hướng dẫn, xin việc nữa kìa. thấy tội nên mới cho thử sức. Ai ngờ thằng đó là loại tiểu nhân, suốt ngày giở trò để kiếm lợi. tức quá nên đuổi cổ . Không ngờ đó nó gặp hên, trúng hẳn một ngàn vạn, bất động sản, giờ còn cạnh tranh với ."
Dương Túc khẽ thở dài:
"Ông đúng là quá xui ."
Từ góc của Tôn Dũng thì đây hẳn là một màn lật ngược tình thế, tự vả mặt thiên hạ. đối với đàn ông thì rõ ràng là một sự sỉ nhục cay đắng.
Hệ thống thầm:
"[Chắc là khi Tôn Dũng đổi vận thành công, mới đè đầu cưỡi cổ ông .]"
Thích Tuyền im lặng. Cô vội đưa kết luận. Mọi chuyện thể còn phức tạp hơn.
Không lâu , xe cứu thương đến. Người đàn ông nhanh chóng đưa cấp cứu. Quản lý khu du lịch đích đến xin , hứa sẽ chi trả bộ chi phí thuốc men và bồi thường tổn thất liên quan.
Sau đó, ông cúi đầu cảm ơn nhóm của Thích Tuyền:
"Chúng thật lòng cảm ơn quý khách kịp thời cứu giúp. Chuyến của quý khách sẽ miễn phí . Đây là thẻ vàng của khu du lịch, nếu quý khách nhu cầu đến nữa, xin cứ tự nhiên. Không cần đặt , tất cả các dịch vụ đều giảm giá 30%."
Thái độ của ông chân thành.
Ba Đỗ Gia Danh nhận lấy thẻ vàng khi quản lý rời :
"Chẳng trách ăn phát đạt , khâu chăm sóc khách hàng đúng là chê ."
Cùng lúc đó, bên ngoài khu du lịch.
Nghiêm Canh đang chờ cơ hội, chợt bật dậy:
"Anh Hòe, em thấy thương đưa lên xe cấp cứu . Vậy là phòng trống ?"
Nghiêm Hòe gật đầu, bước :
" là còn phòng, nhưng của thương. Khu du lịch thể tự tiện đụng hành lý khi sự cho phép."
Cả hai nhanh chóng thanh toán và khu du lịch mà gặp trở ngại gì.