Chương 3
Mỗi và vị hôn phu cãi , Từ Tĩnh luôn đóng vai chị gái thấu hiểu, giữa khuyên can, giảng hòa.
càng khuyên, mối quan hệ giữa và Chu Dương càng nát.
Nghe giọng dịu dàng , bật :
“Chị họ , chị đang đ.á.n.h giá cao quá ? Ép Chu Dương xin ? Chị là , là bà cố của thế?”
Ngọt giọng kiểu đó, tưởng !
Từ Tĩnh sững một giây:
“Tri Ý, em thể với chị những lời khó như chứ!”
uể oải đáp, giọng lười nhác:
“Không nữa, chắc là do cách ba dạy như thế.”
Nói xong, thẳng tay cúp máy.
đặt lịch với chuyên viên trang điểm, một kiểu makeup chặt c.h.é.m cho đêm bar, môi đỏ, mắt khói, gợi cảm c.h.ế.t .
Tâm trạng phấn chấn, tô son với trong gương.
Bởi tra tin tối nay, Trì Nghịch đang thêm tại chính quán bar đó.
Tiện thể đến “thăm” ông xã tương lai một chút cũng , đúng ?
Trì Nghịch đang thu dọn những chiếc bàn ngổn ngang trong quán bar.
Dưới ánh đèn mờ ảo, cầm giẻ lau, chăm chú đến mức từng động tác đều vẻ nghiêm túc đến buồn .
Không bán , bán nghệ chỉ bán sức lao động.
Bờ vai rộng, eo hẹp, đôi chân dài và dáng săn chắc , hút bao nhiêu ánh xung quanh.
Khi thấy , chân mày khẽ nhíu .
Chưa kịp gì, Từ Tĩnh bước từ phòng VIP để đón .
Cô liếc về phía Trì Nghịch, giọng thản nhiên:
“Anh mẫu tệ nhỉ, em thích kiểu ?”
“ là mẫu.”
Trì Nghịch vội vàng giải thích, giọng điệu lạnh nhạt.
Từ Tĩnh chẳng thèm quan tâm, phất tay:
“Thế thì bảo quản lý gọi thêm vài mẫu nam nữa , chọn loại cao cấp nhất.”
cô kéo trong phòng.
Bên trong mấy bạn của Từ Tĩnh đang .
“Tri Ý , Chu Dương cố chấp lắm, chị thế nào cũng chịu tới xin .”
Từ Tĩnh nhạt, ngữ khí ngọt như mật:
“Trên đời chỉ một Chu Dương, ? Chị thật, em nên thử đổi khẩu vị . Đến lúc Chu Dương nổi cơn ghen, đảm bảo sẽ tự cách cúi đầu nhận !”
Một bạn của cô chen hùa theo:
“Đàn ông đầy rẫy ngoài , việc gì bám lấy mỗi một Chu Dương. Anh là cái thá gì chứ!”
Từ Tĩnh vỗ tay hai cái, cửa phòng bật mở, từng nhóm mẫu nam bước , mùi nước hoa nồng nặc xộc thẳng lên mũi.
Trì Nghịch cuối cùng, nét mặt điềm tĩnh, đặt từng đĩa trái cây và chai rượu lên bàn.
“Em cứ chọn một nhất ” Từ Tĩnh giả vờ dịu dàng :
“Tối nay cho bầu bạn, xem như chị tặng em món quà xả stress.”
Cô vẻ chị gái hiền lành, ân cần.
Trong khi mấy bạn của cô lén lút giơ điện thoại lên .
rõ bọn họ định gì, họ chỉ là gửi cho Chu Dương xem, để ly gián, để phá hoại.
Những trò bẩn thỉu thế , kiếp thấy bao nhiêu .
mỉm , giơ tay chỉ loạn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-ky-anh-yeu-em/chuong-3.html.]
“Vậy thì , … và .”
Ba mẫu đắt nhất phòng đều chọn.
Rồi , tươi với Từ Tĩnh:
“Chị họ, em ăn khỏe lắm, tối nay chắc chị tốn kém .”
Ba chia tiền tiêu vặt cho và Từ Tĩnh ngang , nhưng cô tiêu sài hoang phí, thích khoe mẽ của bạn bè, nên suốt những năm qua, luôn âm thầm giúp cô vá lỗ hổng.
Tối nay, e là thẻ của cô sẽ nổ tung mất thôi.
Từ Tĩnh gượng, sắc mặt cứng :
“Không , em vui là . Dù gì chị cũng là chị của em mà.”
vòng tay qua vai hai mẫu, tay còn khoác thêm một nữa.
Trước khi bước cửa, liếc Trì Nghịch đang tiếp tục bày trái cây.
Cái đĩa dưa hấu trong tay sắp bóp nát .
Từ Tĩnh lấy phòng hạng sang cho .
Ngay khi cầm thẻ phòng, nó bỗng giật khỏi tay.
Trì Nghịch chặn ngay mặt , thở gấp gáp:
“Trình Tri Ý, nơi chỗ để em bậy.”
nhướn mày, nhẹ:
“ , nên định chỗ khác để bậy.”
Sắc mặt tái .
Vài mẫu đằng bật trêu chọc:
“Anh thêm chẳng lẽ cũng tham gia ?”
“Trông nghiêm túc thế , hầu hạ nổi cô Trình ?”
“Này nhóc, lo mà lau sàn , đừng xen việc lớn.”
Trì Nghịch mím chặt môi, im lặng.
Cho đến khi với tay định lấy thẻ phòng, bất ngờ siết chặt cổ tay , kéo mạnh lòng.
Cánh tay rắn chắc vòng qua eo, ôm chặt đến nghẹt thở.
vùng vẫy, nhưng chỉ càng ôm chặt hơn.
Ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt sâu thẳm, ướt át, lông mi khẽ run.
Hơi thở nóng rực phả bên tai .
“Đừng chọn bọn họ… chọn .”
Giọng trầm khàn, nén chặt đến mức gần như vỡ vụn.
“Tiểu thư… chọn .”
“… sạch hơn bọn họ.”
…
Giờ thì hiểu tại trong mấy tiểu thuyết tổng tài, nam chính luôn lòng cô nữ chính ngoan cường chỉ một gặp.
Có lẽ… thật sự .
Vì chỉ cần thấy dáng vẻ nhẫn nhịn, yếu ớt của Trì Nghịch, liền chọc đến cùng, xem sẽ gồng đến .
Cho đến khi kéo thẳng phòng khách sạn, Trì Nghịch vẫn giữ nguyên tư thế ôm chặt trong lòng.
Ánh mắt m.ô.n.g lung, ngỡ ngàng.
Hình như chính cũng chẳng hiểu vì chuyện thành thế .
“Trình Tri Ý…”
“Gọi là tiểu thư.”
nâng ngón tay, chạm lên môi , nhẹ nhàng mà khiêu khích.
“Nhíu mày gì ? Lúc nãy đuổi ba bản lĩnh ? Nói xem, hơn họ ở chỗ … là chỗ ?”