Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 92
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:52:29
Lượt xem: 162
Không biết có phải do bầu không khí quá tốt hay không mà một khoảnh khắc này, Giang Minh Viễn cảm thấy nhịp tim trong lồng n.g.ự.c mình có chút rối loạn.
Một bữa cơm hai mặn hai chay thêm một canh, mặc dù số lượng không nhiều lắm nhưng mà ba người vẫn không ăn hết.
Cơm nước xong Giang Minh Viễn xung phong nhận việc thu dọn đồ đạc, năm mười tám tuổi anh đã ra nước ngoài du học một năm, năng lực tự lo vẫn phải có, dọn dẹp đồ đạc cũng rất tươm tất.
Xếp bát đũa đã được rửa sạch xong xuôi, Giang Minh Viễn đứng dậy tạm biệt, Tinh Tinh vẫn có chút không nỡ, theo ra đến tận cửa.
Hai ba con đứng ở cửa thang máy lưu luyến không rời.
"Ba ơi, ngày mai ba có tới không?"
"Tới." Giang Minh Viễn trả lời chắc nịch, đổi lại sự vui vẻ ra mặt của Tinh Tinh, anh xoa đầu nhóc con, cửa thang máy trước mặt đã mở, Giang Minh Viễn quay lại, nói với Trình Hoan ở cửa một tiếng tạm biệt, bấy giờ mới đi vào trong.
Từ thang máy đi ra, Giang Minh Viễn mở điện thoại lên.
Điện thoại không mở một buổi chiều, hơn mười mấy cuộc gọi nhỡ, trong đó đa số là của Chu Hằng Viễn, còn có hai cuộc gọi đến từ Cố Minh Lệ, Giang Minh Viễn bỏ qua mấy tin kia, liên hệ với trợ lý.
"Bữa tiệc với Đỗ tổng ngày mai đẩy đi, tôi có việc khác."
Trợ lý không hỏi là việc gì, nói đã biết rồi.
Giang Minh Viễn cúp điện thoại, mở khóa xe, vừa mới lên xe thì điện thoại lại rung lên.
Anh nhìn qua người gọi, đóng cửa xe lại, chọn nghe điện thoại.
"Giang Minh Viễn con mẹ cậu!" Chu Hằng Viễn ở bên kia quát: "Cái thứ thấy sắc quên bạn, còn nhớ tôi bị ném ở đâu không hả?"
Sau khi Tinh Tinh nói ra câu "Ba không cần con, con cũng không cần ba" xong, Giang Minh Viễn vội vội vàng vàng mang con đi tìm mẹ của nó, bỏ quên bạn tốt ở sau lưng không còn một mống.
Vốn dĩ Chu Hằng Viễn cho là anh đi tìm mẹ đứa bé để trao đổi tình cảm, cũng không để ý, kết quả đợi anh ta anh xong, ngẩng đầu lên mới phát hiện người nào cũng không thấy nữa, không chỉ người tìm không thấy, mà ngay cả điện thoại cũng gọi không được!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-92.html.]
Anh ta cũng không cảm thấy bạn tốt của mình có thể xảy ra vấn đề gì, đánh vài cú điện thoại tượng trưng, xong lại gọi cho tài xế đến đón mình đi rồi.
Nhưng mà lời này đương nhiên không thể không nói, bây giờ nhất định phải thể hiện ra sự lo lắng của mình, Chu Hằng Viễn ở bên kia điên cuồng tố khổ, trong lời nói còn quy cho Giang Minh Viễn thành đồ đàn ông phụ bạc.
Giang Minh Viễn trầm mặc chịu đựng, sau hết mới thản nhiên mở miệng: "Cậu không có chân à?"
Chu Hằng Viễn bị anh chặn họng: "Tôi đi về với cậu đưa tôi về có thể giống nhau à? Đây gọi là không chịu trách nhiệm!"
Nguyệt
"Được rồi." Giang Minh Viễn cũng không rảnh nghe anh ta dài dòng: "Có gì mau nói."
Bên kia rầm rì: "Hôm nay hóa đơn kia là tôi thanh toán đó, coi như tôi mời, lần sau cậu phải mời lại."
Giang Minh Viễn: "... Cậu có bệnh ha?"
Loại chuyện này cũng phải nói hẳn một đống?
Đương nhiên Chu Hằng Viễn không phải chỉ vì chuyện này, anh ta bên kia lèo nhèo lâu như vậy, cuối cùng cũng hỏi vấn đề chân chính muốn hỏi: "Cậu với con trai thế nào rồi?"
Nghe thấy vấn đề này, trong mắt Giang Minh Viễn tự nhiên mà nhô lên ý cười, anh cũng không có giấu diếm, giọng điệu ung dung: "Đã nhận rồi."
"Ấy, đấy là chuyện tốt mà!" Chu Hằng Viễn không ngờ rằng nhanh như vậy đã nhận rồi, anh ta cũng vui giùm cho bạn tốt: "Chuyện lớn thế này, người anh em, cậu không mời khách là không được đâu đấy nhé? Đợi lát nữa gọi thêm vài người chúng ta đi ăn một bữa, tôi nói lần này cũng không thể tùy tiện lừa gạt nữa đâu."
Chu Hằng Viễn đã đang chọn lựa thí sinh trong đầu rồi, lại nghe bên kia từ chối: "Đổi ngày khác đi, hôm nay ăn rồi."
Anh nói: "Ở chỗ mẹ của con nó ăn."
Chu Hằng Viễn: "..."
Mé!