Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 66

Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:10:27
Lượt xem: 159

Dù sao thì, chỗ tiền này cũng lấy được rồi.

Trình Hoan mất hơn nửa tiếng đồng hồ điều chỉnh tại tâm trạng, ra ngân hàng chuyển số tiền trên chi phiếu vào tài khoản, nhân viên ở đó nhiệt tình đón tiếp cô, còn giới thiệu cho cô rất nhiều dịch vụ quản lý tiền bạc.

Nhưng mà Trình Hoan không hiểu gì về quản lý tiền bạc, với bọn họ hữu duyên vô phận, chỉ đành nói lời từ chối.

Về đến nhà, Trình Hoan định gọi điện thoại cho người phụ trách của "Vua lẩu", nhưng khi tìm thấy số điện thoại của người đó cô lại do dự.

Người môi giới giới thiệu cho cô hai chỗ, lúc đó cô chỉ xem một chỗ rồi không xem nữa, dù sao bây giờ cũng có tiền rồi, hà tất không xem xét thêm một chút?

Trong lòng Trình Hoan nghĩ vậy, ngay lập tức hành động.

Cô gọi điện thoại cho Từ Lệ, nói hôm nay cô không đến làm việc, lại nhờ hàng xóm để ý Tinh Tinh một chút, Tinh Tinh cũng muốn đi cùng cô, nhưng Trình Hoan thấy chỗ đó quá xa, liền từ chối.

Năm giờ rưỡi là thời điểm bắt đầu bị tắc đường, từ đây không có tuyến xe buýt hay tàu điện ngầm nào dẫn thẳng đến số 73 đường Tân Tự, lại không bắt được taxi, Trình Hoan đứng bên đường hít đầy khói bụi, cuối cùng quyết định đi bộ qua đó.

Đường Tân Tự là con đường nằm đằng sau khu chung cư, Trình Hoan đi qua đó, nhìn thấy một tòa kiến trúc ở trên đường, ghi số nhà 296. Cô dựa vào số nhà cứ thế đi thẳng về phía trước, số nhà càng lúc càng nhỏ dần, có một đoạn rất hoang vắng, dường như không thấy nổi một bóng người, trong lòng Trình Hoan nghi hoặc, đi thêm một đoạn, thấy dòng người ngày một đông, mới yên tâm hơn chút.

Số 73 nằm cạnh một phố bar, mỗi tối đều rất đông người qua lại.

Lúc Trình Hoan đi, vừa hay kịp lúc những người ở đây chuẩn bị đi làm, vỉa hè không rộng, nam thanh nữ tú trên người tỏa ra hương thơm lướt qua, người thì đi một mình người lại đi theo cặp, thi thoảng lại có mấy người trông giống đám côn đồ lưu manh đứng bên đường, huýt sáo với mấy cô gái đi ngang qua, ngay cả Trình Hoan cũng không may mắn thoát khỏi.

Dường như không tìm được mặt tiền của cửa hàng, cô liền loại bỏ địa chỉ này trên danh sách, nhưng dù sao cũng đã tới rồi, Trình Hoan lại không có thói quen bỏ dở giữa chừng, nên dựa theo biển số nhà tiếp tục đi tìm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-66.html.]

Quả giống như bên môi giới nói, số 73 là một tòa nhà hai tầng có mặt tiền sát đường, nhưng chủ tiệm vẫn đang kinh doanh, là một nhà hàng chuyên về tôm hùm.

Thật ra không phải mỗi nhà hàng hàng này, trên đường đến đây Trình Hoan cũng nhận ra, cả con đường này phần lớn đều kinh doanh tôm hùm, thi thoảng mới có một quán bán lẩu hoặc hủ tiếu gà.

Việc làm ăn của tiệm không tồi, chưa đến giờ cơm, gian chính trong quán đã ngồi đầy bốn năm bàn, Trình Hoan đứng ở cửa xem một chút, không dừng lại lâu, liền quay đầu rời đi.

Lúc quay về trời càng lúc càng tối, ánh đèn đường bắt đầu bật sáng. Đi đến con phố bar đó, trên đường chỉ còn lác đác vài người. Dưới ánh trăng, cây xanh bên đường phản chiếu xuống đất những cái bóng ảm đạm, gió thu thổi qua, đem theo chút hơi lạnh đến nổi da gà.

Trình Hoan không biết tại sao tự nhiên lại nhớ đến mấy câu chuyện ma, con người cô từ trước đến nay luôn có chút nhút nhát, lúc trước xem một bộ phim kinh dị, buổi tối sợ đến mức không dám dậy đi vệ sinh, sau khi xuyên không lại càng nhút nhát hơn, luôn cảm thấy có ma quỷ ở bên cạnh mình, mấy ngày mới bắt đầu mở sạp hàng, trên đường về cô luôn có những suy nghĩ đáng sợ đó, sau này quen dần, mới không còn sợ như vậy nữa.

Nguyệt

Trong lòng Trình Hoan nghĩ về những thứ linh tinh đó, bước đi càng lúc càng nhanh, phía trước có một ngã tư đèn đỏ bị hỏng đèn, nhưng không phải là đèn hỏng hẳn, mà là sáng được hai giây lại nhấp nháy vài lần. Trình Hoan lúc đầu nhìn thấy bị dọa đến tim như ngừng đập.

Bước chân cô chững lại, lúc sau đi lại càng nhanh, mắt nhìn thẳng về trước không dám quay đầu lại. Đèn đường lại nhấp nháy mấy cái, Trình Hoan cả người phát run, nắm được quy luật xong cũng không còn sợ nữa, cô nhướn mi, nhìn đèn đường ở chỗ không xa suy nghĩ một chút, khi đếm đến ba quả nhiên nhìn thấy đèn đường tắt một lát rồi lại sáng lên, lúc này Trình Hoan mới hài lòng, cúi đầu tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Ngày mai phải gọi điện lên cơ quan quản lý của thành phố phản ánh lại, cái kiểu đèn đường thế này rất dễ gây ra tai nạn giao thông.

Gió thổi qua, bóng cây đung đưa, đèn tắt lại sáng lên, bầu không khí vẫn đáng sợ như vậy, Trình Hoan bước chân nhanh hơn, từng bước từng bước đi ra khỏi khoảng chiếu sáng của ánh đèn đó.

Qua đoạn đường này, cô nhẹ nhõm thở phào một hơi, không nhịn được sự tò mò quay đầu lại nhìn.

Nơi này không biết là vì sao, dường như chẳng hề liên quan gì đến cảnh phồn hoa nơi trung tâm thành phố, đến đường cũng kém chất lượng hơn chỗ khác.

 

Loading...