Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 237
Cập nhật lúc: 2024-11-11 05:31:12
Lượt xem: 62
Kể cả Giang Minh Viễn có phòng tránh cẩn thận thế nào, đến ngày thứ ba Tình Hoan vẫn biết về những chuyện đã xảy ra.
Là hỏi từ chỗ nhân viên trong quán.
Bình thường quần chúng ăn dưa hóng chuyện xong sẽ không chắc có thể nhớ được ngoại hình của nhân vật chính, nhưng nhân viên làm việc ở quán thịt dê lại không như vậy, đã quen biết mấy tháng rồi, bọn họ sao có thể không nhận ra nữ chính trong tin đồn đó là bà chủ của mình cơ chứ?
Xem xong những chuyện quá khứ bất phân thật giả của bà chủ, lúc nhân viên gặp lại Trình Hoan, biểu cảm thái độ lúc gặp lại có chút ngại ngùng, những người có quan hệ khá tốt với cô còn vòng vo hỏi thăm.
Thế là đương sự cuối cùng cũng biết được tin tức không hay lắm này từ ảnh chụp màn hình của nhân viên. Xem xong đầu đuôi sự việc, Trình Hoan chỉ có một suy nghĩ: Hóa ra điện thoại của Giang Minh Viễn "hỏng" là vì nguyên nhân này.
Chuyện này không phải do mình làm ra, cô cũng không có sự đồng cảm với nguyên chủ, cũng không cảm thấy xấu hổ gì, nếu có thì cũng chỉ có lo lắng, lo lắng rằng Giang Minh Viễn liệu có vì chuyện này mà trong lòng có khúc mắc với cô hay không?
Có điều dựa vào biểu hiện mấy ngày nay có lẽ là không có, thậm chí còn có xu hướng tiến thêm một bước, mấy hôm nay đối phương về càng ngày càng muộn, Trình Hoan cũng không chắc bản thân còn kiên trì được thêm bao lâu nữa.
Ài, thôi cứ thuận theo tự nhiên vậy, cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm.
Nguyệt
Nhớ lại ánh mắt ngày càng nóng bỏng của người đàn ông ấy, chóp tai Trình Hoan lại đỏ lên, cô đưa điện thoại trả lại cho nhân viên, như thường lệ kiểm tra sổ sách của mấy ngày trước, rồi vào nhà bếp cùng đầu bếp nghiên cứu món ăn mới.
Món ăn mới lần này đã được nghiên cứu một khoảng thời gian rất lâu, những ngày gần đây vẫn đang được cải tiến, lúc bàn bạc đầu bếp đồng thời cũng làm món đó, Trình Hoan cầm đũa lên chuẩn bị thử một miếng, lúc liếc mắt sang bàn bên cạnh lại dường như nhớ ra gì đó, đột nhiên sững người lại.
Hôm trước Giang Minh Viễn hỏi cô cái gì ấy nhỉ? Tay nghề nấu ăn của mình học từ ai?
Thôi xong rồi!!!
Trong đầu Trình Hoan liền hiện ra ba chữ to đùng này, trên mạng sắp đem tổ tông mười tám đời của mình đào lên rồi, Giang Minh Viễn sao lại không biết lời mình nói có vấn đề cơ chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-237.html.]
Anh ấy đã biết có vấn đề, tại sao lại không có biểu hiện gì? Trong lòng Trình Hoan hoảng loạn, đủ các loại suy đoán lộn xộn hiện lên trong đầu, lúc lại thấy Giang Minh Viễn có lẽ không quan tâm đến chuyện trên mạng nói, lúc lại nghĩ người đàn ông đó chắc chắn là đang chơi đùa với cô, vậy nên mới mặc kệ cô là loại người gì.
Sắc mặt cô rất khó coi, nhân viên phụ bếp cũng phát hiện ra rồi.
"Bà chủ, chị có khỏe không ạ?"
Tiếng hỏi khiến cô hoàn hồn lại, Trình Hoan chớp chớp mắt, lắc đầu nói không sao, cô vô cùng cần được biết đáp án cho câu hỏi trong lòng mình, căn bản chẳng có tâm tư làm chuyện gì khác, đặt đũa xuống, nói với đầu bếp: "Nhà tôi còn có việc, đi trước nhé."
"Bà chủ, cô không thử một miếng sao?" Đầu bếp còn đang đợi được nhận xét mà, thấy bà chủ đột nhiên thay đổi ý định có chút phản ứng không kịp.
"Thôi, tự anh quyết định là được"...
Bởi vì việc ngoài ý muốn này, Trình Hoan quay về sớm hơn dự định rất nhiều, lúc đến nhà còn chưa đến bốn giờ.
Giang Minh Viễn vẫn chưa đi làm về, Tinh Tinh cùng ba đến công ty rồi, căn nhà diện tích không nhỏ vô cùng yên tĩnh, Trình Hoan không gọi điện cho anh, cô ngồi trên thảm, hai tay chống lên trán, trong lòng dường như có cây cỏ dại đang không ngừng mọc lên.
Thời gian trôi qua từng chút một, phòng khách dần dần trở nên yên ắng, ngoài cửa truyền đến một tiếng động nhỏ, sau đó cửa được mở ra, tiếng bước chân quen thuộc đi vào. ...
Trong nhà một mảng u tối, Giang Minh Viễn có chút nghi hoặc, anh ôm lấy Tinh Tinh, lúc đi vào nhìn thấy bóng người trước ghế sofa, mới thấy yên tâm phần nào: "Sao lại không bật đèn?"
Anh đặt Tinh Tinh xuống, ấn công tắc bật đèn, chiếc đèn pha lê trong phòng khách phát ra ánh sáng lấp lánh, có chút chói mắt.
Người ngồi trước ghế sofa vẫn không có phản ứng gì.
"Sao vậy?" Giang Minh Viễn đến gần quỳ xuống: "Có phải chỗ nào không khỏe không?"