Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 182
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:09:57
Lượt xem: 108
Giang Minh Viễn cười xoa xoa tóc của cậu, không đồng ý mà tiếp tục nhìn Trình Hoan.
Trình Hoan còn đang rối loạn, không có khả năng suy tính gì, bản thân cô cũng không quen thuộc với thế giới này, vì vậy liền lắc đầu để anh quyết định.
"Được, vậy tôi xác định xong sẽ nói cho cô biết."
Ăn cơm xong, Giang Minh Viễn lái xe chở ba người về nhà. Thang máy đến, Trình Hoan đi ra, quay lại hỏi cậu nhóc còn đang ở trong thang máy: "Con có muốn lên lầu ngủ không?"
"Có ạ." Tinh Tinh gật gật cái đầu nhỏ. Dù sao bây giờ cũng không được ngủ cùng mẹ nữa, cậu ngủ ở đâu cũng không khác nhau, hơn nữa hứng thú của cậu với đồ chơi vẫn chưa giảm xuống, muốn ngủ ở chỗ gần với đồ chơi một chút, sau khi suy xét hai phút liền từ bỏ mẹ.
"Mẹ, ngày mai con sẽ đến tìm mẹ."
"Vẫn chưa chắc là tìm ai đâu." Trình Hoan từ chối tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của cậu, chuyển sang nhìn Giang Minh Viễn, nói tạm biệt anh: "Anh ngủ sớm một chút."
"Cô cũng đi ngủ sớm một chút, đừng chơi điện thoại muộn quá." Giang Minh Viễn càu nhàu, buông nút ấn ra, cửa thang máy trước mắt từ từ đóng lại.
Tinh Tinh theo ba lên lầu, còn đắm chìm trong giấc mơ sẽ được ngủ trong căn phòng toàn đồ chơi, kết quả thực tế cho cậu một đòn đầy đau thương. Thang máy nhanh chóng lên cao, lúc dừng lại đã là tầng cao nhất.
Cậu bé được ba dắt ra khỏi thang máy, nhìn cách bài trí trước mắt có chút ngơ ngẩn, cậu đi xung quanh hai vòng, ngẩng đầu lên thương lượng với Giang Minh Viễn: "Ba, con muốn xuống dưới."
"Con ngủ ở đây đi."
Nguyệt
Nhà của Giang Minh Viễn trông có vẻ lớn, nhưng phòng cho người ở chỉ có hai gian, phòng ngủ cho khách còn lại nằm ở tầng dưới, anh không yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-182.html.]
Tinh Tinh dẩu môi không muốn, cậu vốn định ngủ gần với đồ chơi hơn một chút, sao lại biến thành xa hơn rồi?
Phải biết rằng nhà của mẹ chỉ cách phòng đồ chơi có một tầng.
Cậu bé tính toán một chút, cảm thấy mình làm như vậy là chịu thiệt, vì vậy lại lên tiếng yêu cầu trở về. Yêu cầu này bị ba cậu từ chối một cách không chút lưu tình, Giang Minh Viễn xách Tinh Tinh vào phòng ngủ như xách một con gà, nhanh chóng cởi quần áo của cậu rồi lau sạch sẽ, sau đó nhét cậu vào trong chăn, còn mình thì đi tắm.
Giường của Giang Minh Viễn rất rộng, độ cứng cũng giống như bản thân anh, Tinh Tinh đã ngủ ở giường mềm nhiều lần, lần này đổi thành chiếc giường cứng nhắc thì cực kỳ không quen, liên tục lăn qua lăn lại trên giường, còn len lén sờ đồng hồ đeo tay gọi điện thoại cho mẹ kể khổ.
Trình Hoan đang chơi game, lúc nói chuyện mở loa ngoài, vừa ậm ờ ứng phó con trai vừa quét phó bản, vô cùng bận rộn. Cô đánh quái vật xong, Tinh Tinh vẫn còn càm ràm ở bên đó, Trình Hoan thoát khỏi trò chơi, coi nhẹ yêu cầu muốn quay về ngủ của cậu bé, hỏi: "Ba đâu rồi?"
Tinh Tinh:"Ba đang tắm."
Cậu còn tưởng rằng mẹ muốn nói với ba để mình xuống dưới, nói xong liền vui vẻ bò xuống giường, chạy như bay đến cửa nhà tắm, đưa tay đẩy cửa ra gọi to: "Ba, mẹ tìm ba này."
Giang Minh Viễn đã quen ở một mình, không có thói quen khóa cửa đi tắm, lúc Tinh Tinh đi vào anh vừa mới rửa sạch bọt xà phòng trên người đi, nghe thấy lời của con, anh kéo lấy khăn tắm che đi nửa người dưới theo bản năng, nhìn con trai một cách không đồng ý, hầu kết khẽ động: "Đi ra ngoài trước, đợi ba tắm xong."
"Ồ!" Tinh Tinh căn bản không biết có vấn đề gì, đi ra ngoài mà không hề có chút gánh nặng, còn kể lại với Trình Hoan ở bên kia: "Mẹ, ba bảo mẹ chờ ba tắm xong."
Trình Hoan vừa nghe hết toàn bộ quá trình: "..."
Tinh Tinh vừa mới ra ngoài, Giang Minh Viễn lập tức khóa cửa phòng tắm lại, anh dùng tay vuốt mái tóc đang ướt ra đằng sau, đứng tại chỗ ngẩn người một lúc rồi mới quay lại tắm rửa.