Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 163
Cập nhật lúc: 2024-11-10 21:17:03
Lượt xem: 105
"Đau ở đâu? Để mẹ xem nào." Lúc Trình Hoan quay đầu không nhận thấy gì khác thường, đổi tư thế khác bắt lấy ngón tay của Tinh Tinh xem, trên tay sạch sẽ, không hề có gì bất thường.
Tinh Tinh lại chẳng quan tâm đến ngón tay của mình nữa, cậu mở to đôi mắt nhìn cô, nhìn một lúc rồi chuyển tầm mắt qua Giang Minh Viễn, sau đó lại quay lại nhìn cô.
"Sao vậy?" Trình Hoan không hiểu biểu cảm trên nét mặt của cậu.
Bạn nhỏ hơi do dự một chút, đột nhiên nhón chân lên ghé vào tai cô, dùng giọng nói không hề nhỏ tiếng hỏi: "Mẹ ơi, mẹ và ba vừa nãy là hôn sao?"
Xã hội hiện đại, các kênh nắm bắt thông tin có rất nhiều, đến cả một bạn nhỏ chưa đến năm tuổi cũng biết lúc người lớn muốn bày tỏ tình cảm sẽ hôn nhau.
Trình Hoan bị lời của cậu làm cho sững sờ.
Nguyệt
Trong trí não đột nhiên hồi tưởng lại tình huống vừa nãy, sự tiếp xúc vốn không để ý được lặp lại càng thêm phần mộng mơ.
Tai dần dần đỏ lên, đầu lưỡi cong lên, Trình Hoan thậm chí còn không dám thở mạnh. Trong phòng bếp cực kỳ yên tĩnh, chỉ còn lại câu mà Tinh Tinh tò mò hỏi có phải vừa hôn không.
Trình Hoan nghiến răng, không biết nên trả lời thế nào, cô vô cùng ngại ngùng, lại muốn biết phản ứng của người kia ra sao, bèn lấy tay của Tinh Tinh làm lá chắn, lặng lẽ đổi vị trí, khẽ liếc một cái.
Liền nhìn thấy người đàn ông ấy dường như rất im lặng, nhưng ánh mắt lại rối loạn, tai cũng hơi đỏ lên.
Sau khi xác nhận người kia cũng không bình tĩnh hơn cô được là bao, cảm xúc kỳ lạ trong lòng Trình Hoan cũng được ổn định lại, cô khẽ họ một tiếng, rời tầm mắt lên gương mặt hóng hớt của con trai, chuyển chủ đề: "Tay có còn đau nữa không con?"
Cô nói như vậy, quả nhiên Tinh Tinh cũng rời sự chú ý, đổi biểu cảm khác khóc lóc nói: "Đau."
"Có lẽ là do bóc tỏi rồi, để mẹ lấy sữa ấm rửa cho là được." Thành công rời sự chú ý của con trai, Trình Hoan có chút kiêu ngạo, cô xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn bụ bẫm của bạn nhỏ, đứng dậy chuẩn bị đi lấy sữa.
Đối phó xong với con trai, nhưng Trình Hoan lại chẳng có cách nào đối mặt với ba của đứa nhỏ, cô cụp mắt, nhìn chằm chằm mũi dép mà đi ra ngoài, rõ ràng đã cố đi nhanh hơn rồi, mà lúc đi qua chỗ Giang Minh Viễn lại bị anh một tay giữ lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-163.html.]
"Để tôi đi cho. Anh dường như đã khôi phục lại tâm trạng bình thường, nói một câu lại bước nhanh ra khỏi phòng, mở tủ lạnh lấy một hộp sữa.
Hộp sữa được cho vào nồi vào làm ấm, người đàn ông nhìn chằm chằm vào đó, đứng thẳng lưng, bờ vai rộng rãi có chút trầm mặc, nhưng nó lại khiến người ta không thể không để ý.
Anh như vậy, khiến cho Trình Hoan cũng bình tĩnh lại phần nào, mặc dù có chút ngại ngùng, nhưng tâm trạng đã được kiềm chế rất tốt, tiếp tục nấu cơm.
Gừng được cạo sạch vỏ và thái lát, hành lá cắt thành từng đoạn nhỏ, tỏi vừa được bóc rửa sạch sẽ, thêm một chút ớt khô và ớt cựa gà.
Cho dầu vào nồi đun nóng, đổ dưa muối cùng chút gia vị vào đảo đều cho thơm, cho thêm nước xương, đậy nắp vào đun lên.
Sữa nóng rất nhanh, lúc Trình Hoan đảo thức ăn đã được rồi, Giang Minh viễn rót sữa vào trong một chiếc bát to, để Tinh Tinh dễ dàng ngâm tay.
Ngày nào Tinh Tinh cũng uống sữa, nhưng đây là lần đầu tiên ngâm tay vào sữa, lúc ngâm tay cũng không ngồi yên, ngón tay khua đi khua lại, giống như chèo thuyền vậy.
"Ba ơi." Trong tiếng của máy hút mùi cậu mở miệng hỏi: "Có phải ngâm sữa thì sẽ da sẽ trắng không ạ?"
Giang Minh Viễn trầm mặc một lúc: "... Cái này ba không biết."
"Tại sao ba lại không biết?" Tinh Tinh thấy rất khó hiểu, trong mắt cậu, ba cậu không gì là không biết, tại sao câu hỏi nhỏ như vậy lại không biết chứ?
Ánh mắt của cậu quá chăm chú, dường như nhìn xuyên qua da thịt muốn biết ba cậu có phải bị người khác nhập vào không, Giang Minh Viễn bị nhìn không biết phải nói gì, dùng tay còn lại gõ nhẹ vào đầu cậu, xoa vài cái: "Bởi vì ba không dùng sản phẩm tắm trắng"
"Nhưng mà các bạn nữ ở lớp con nói con trai phải trắng trẻo mới được người khác yêu thích." Tinh Tinh ngẩng đầu lên nhìn ba mình: "Ba ơi, con có trắng không ạ?"
Giang Minh Viễn: "..."