Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 156
Cập nhật lúc: 2024-11-10 21:14:56
Lượt xem: 122
Giang Minh Viễn không nói gì, đầu dây bên kia hoàn toàn im lặng, sự im lặng kéo dài này khiến Cố Minh Lệ hoang mang. Bà vội vàng tắt điện thoại, ngay cả biểu cảm trên mặt cũng không khống chế được. Sau khi hít thở sâu một hồi lâu mới khống chế tâm trạng được một chút.
"Không thể nào, mình là mẹ ruột của nó, sao có thể là người ngoài.." Bà vừa tự an ủi mình vừa gọi điện thoại cho Lý Khang Nhất, giọng nói cao cao tại thượng trước nay chưa từng có: "Minh Viễn nói năng lực làm việc của cậu không tốt, cậu biết là nó coi trọng nhất là việc này, việc thăng chức là không thể nữa, tôi cho cậu ít tiền bồi thường đi."
Bà nói: "Một triệu có đủ không?"...
Trình Hoan không hề biết những việc xảy ra ở chỗ Giang Minh Viễn, cô vẫn làm việc theo nhịp sống bình thường, đến cửa hàng mua thức ăn về nhà, đón Tinh Tinh tan học, nấu cơm, sau khi tắm thì đi ngủ, cuộc sống rất có quy luật.
Hôm nay cô vẫn đi đón Tinh Tinh tan học, nhưng nhận ra con trai có chút ủ rũ, cảm giác không được hoạt bát như thường ngày.
"Cục cưng làm sao vậy, sao mặt mũi lại nhăn nhó thế kia?" Cô ngồi xuống trêu chọc con trai.
"Mẹ" Tinh Tinh đi đến gần, dáng vẻ đáng thương đưa ngón tay ra: "Tay con chảy m.á.u rồi."
Nguyệt
"Sao vậy? Để mẹ xem nào." Nghe con nói bị chảy máu, Trình Hoan rất lo lắng. Cô tưởng rằng ở nhà trẻ xảy ra tranh chấp gì, nhưng mà nhìn kỹ thì phát hiện chỉ là bị rách một chút xíu.
"Được rồi, mẹ thổi cho con, cục cưng sẽ không đau nữa." Thấy vết thương nhỏ như vậy, Trình Hoan cũng không để ý, lấy tay của con đặt lên bên miệng thổi thổi, quả nhiên gương mặt của cậu bé lại hớn hở trở lại.
Đến tối sau khi tắm rửa, dỗ Tinh Tinh ngủ xong, Trình Hoan nói chuyện với Giang Minh Viễn, nói đến chuyện này.
Từ sau lần trước người đó đề nghị dọn nhà, Trình Hoan nói phải cân nhắc, tối nào người đó cũng tìm đến cô nói chuyện một lúc. Nội dung nói chuyện không hề giới hạn trong việc dọn nhà mà còn nói đến những chuyện khác, Giang Minh Viễn là một đối tượng tâm sự rất tốt, mặc dù yên lặng nhưng không lạnh nhạt, hai người họ cũng coi như ăn ý.
Trước đây mỗi lần Trình Hoan nói đến Tinh Tinh, Giang Minh Viễn hầu hết chỉ là nghe chứ không lên tiếng, nhưng lần này thì lại khác.
Cô vừa nhắc đến chuyện này xong, không quá hai giây đã có điện thoại đến.
"Cô nói là tay của con bị rách?" Giọng nói bên kia nghiêm túc.
"Đúng vậy, bị rách da trên đầu ngón tay một chút, không nghiêm trọng, anh yên tâm đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-156.html.]
"Đó không phải là rách da." Anh nói: "Là bị lấy máu"
"Lấy máu?" Trình Hoan nghi ngờ: "Nhà trẻ không nói là muốn kiểm tra sức khỏe mà"
Bên kia hình như cười lạnh một tiếng: "Đương nhiên không phải kiểm tra sức khỏe. Không nói qua điện thoại được, cô chờ một chút tôi sẽ đến ngay.
Giang Minh Viễn đến rất nhanh, chỉ trong mười phút, anh đã xuất hiện.
Trình Hoan mặc đồ ngủ ra mở cửa, rót cho anh ly nước nóng.
"Rốt cuộc là thế nào?" Anh nói như vậy cô cũng có chút căng thẳng.
"Mẹ tôi biết đến cô và Tinh Tinh rồi, có lẽ là do bà tìm người đến muốn giám định ADN.
"Không phải đã kiểm tra rồi à?"
"Bà ấy không biết." Giang Minh Viễn ngừng lại: "Trước đây có người khác nói với bà ấy là nhìn thấy tôi tham gia hoạt động thân thiết ở nhà trẻ, vì vậy mới nghi ngờ."
Khi nhắc đến mẹ, vẻ mặt của anh không được coi là vui vẻ. Trình Hoan cũng cảm thấy hơi khó giải quyết, cô còn nhớ tình tiết trong tiểu thuyết nói rằng người mẹ của nam chính khó xử lý đến nhường nào, đó là một người chỉ muốn có cháu trai, hoàn toàn không coi trọng mẹ của cháu mình. Nếu không phải nam chính ngăn cản, nguyên chủ trong tiểu thuyết đã bị bà ấy đuổi ra ngoài từ lâu.
Hiện giờ vị này đã biết đến cô và Tinh Tinh, liệu bà ấy có muốn đón Tinh Tinh về sau đó dùng một khoản tiền đuổi cô đi không?
Trình Hoan nghĩ vậy, cảm thấy hơi khó xử lý. Cô nhìn Giang Minh Viễn hỏi phải làm thế nào?
Giang Minh Viễn cau mày: "Đổi chỗ ở đi, an ninh ở đây quá kém, mẹ tôi có thể làm ra một số chuyện cực doan."
"Nhưng Tinh Tinh còn phải đi học." Dọn ra ngoài cũng không có tác dụng lắm, phạm vi hoạt động của cô luôn cố định.
Đối với vấn đề này, Giang Minh Viễn sớm đã suy tính xong: "Tôi tìm một nhà trẻ khác ở bên cạnh căn hộ, cơ sở vật chất không tệ, chủ yếu là an toàn, tình huống tùy ý bị lấy m.á.u đó chắc chắn sẽ không xảy ra."