Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 102
Cập nhật lúc: 2024-11-10 15:03:42
Lượt xem: 147
"Anh mang cái này tới đây làm gì?" Trình Hoan không thể hiểu được: "Trong nhà không ai có thể mặc." Giang Minh Viễn nhất thời có chút không biết giải thích hành động của mình như thế nào, anh nhíu mày nhìn vách tường, qua một lúc mới chậm rãi nói: "Vốn dĩ là cô mua."
Trình Hoan cảm thấy cách người này trả quần áo tuyệt đối là có bệnh, lại không phải đồ vật khác trả lại còn có thể dùng, cô không quá đồng ý liếc mắt nhìn người nọ một cái, đối phương đưa lưng về phía cô, căn bản không nhận được ánh mắt công kích.
Trong lòng cô bị đè nén, nhìn chằm chằm tây trang trên người người nọ, nghĩ lại lại cảm thấy hiểu được. Phỏng chừng là tổng tài lớn chưa từng mặc quần áo giá siêu thị, ghét bỏ mấy thứ này giảm đi giá trị trong tủ quần áo.
"Được rồi, anh đưa đồ cho tôi đi." Nghĩ thông suốt chuyện này, Trình Hoan có chút thoải mái, cô khom lưng nhắc tới túi giấy đựng quần áo kia, xoay người đi đến phòng ngủ bỏ vào tủ quần áo, ra nói với người kia: "Để nơi này cũng được, đỡ phải lần sau có yêu cầu lại không tìm thấy quần áo."
Lời này của Trình Hoan chỉ là tùy tiện khách sáo, nghe vào lỗ tai Giang Minh Viễn lại thay đổi hương vị, anh gật đầu, tươi cười ôn hòa: "Xác thật là như vậy."
"Được rồi, không có việc gì nữa thì anh đi đi." Nụ cười này thoạt nhìn có hơi chói mắt, Trình Hoan nhìn lướt qua liền dời tầm mắt, ngồi xổm xuống bắt lấy mũ trên lỗ tai Tinh Tinh, mở miệng đuổi người.
Hai người trong nhà nhão nhão dính dính, anh ở bên cạnh, miệng hoàn toàn chen vào không lọt.
Giang Minh Viễn đứng bên cạnh, thở dài một tiếng, cuối cùng nói tạm biệt.
"Gặp lại." Trình Hoan vẫy tay, liền ánh mắt cũng không cho, còn dời đi lực chú ý của Tinh Tinh không cho cậu tiễn. Cửa chống trộm ở sau lưng đóng lại, phát ra một tiếng vang, Trình Hoan hừ một tiếng, duỗi tay nhéo khuôn mặt Tinh Tinh: "Tiểu hỗn đản.
Nguyệt
Lần này hơi nặng tay, khuôn mặt tiểu gia hỏa đều đỏ lên, Tinh Tinh ôm mặt, ngốc lăng lăng: "Vì sao mẹ niết con?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-102.html.]
"Mẹ giận chó đánh mèo." Trình Hoan đứng lên, kéo tay Tinh Tinh đi vào phòng ngủ, vừa đi vừa nói chuyện, cô ngụy biện: "Bởi vì ba con quá đáng ghét, cho nên hiện tại mẹ nhìn cũng không quá thuận mắt. "Mẹ, con không đáng ghét." Tinh Tinh bị bế lên giường, rốt cuộc lý giải ý tứ của mẹ, tiểu gia hỏa xoay người, quỳ gối trên chăn, nghiêm túc nói: "Ba đáng ghét, chúng ta không để ý tới ông ấy."
"Được, không để ý tới anh ta!" Nghe được con trai nói như vậy, Trình Hoan liền cao hứng lên, cô kéo chăn ra nhét Tinh Tinh vào trong, lại cho cậu một cái hôn chúc ngủ ngon: "Chúng ta là một quốc gia."
"Không sai, chúng ta là một quốc gia!"
Tinh Tinh là người rất giữ lời, nói không để ý tới ba chính là không để ý tới, ngày hôm sau Giang Minh Viễn vội vàng gọi điện thoại tới, cậu đều không nói lời nào.
"Bảo bối làm sao vậy, ai chọc con tức giận sao?" Giang Minh Viễn nói mấy câu, bên kia đều không đáp lại, anh nhịn không được có chút lo lắng, chậm rãi hỏi: "Có thể nói với ba không?"
Máy hút khói trong bếp còn đang hoạt động, mẹ đi vào rất lâu, Tinh Tinh duỗi dài cổ nhìn, xác định cô không chú ý đến nơi này, mới lặng lẽ, nhỏ giọng nói với đồng hồ: "Ba, mẹ nói không để ý tới ba." Giang Minh Viễn: "... Tại sao?"
"Mẹ nói ba quá đáng ghét." Tinh Tinh nói đến chuyện này còn cảm thấy trên mặt hơi đau, một bàn tay cậu che trên má, trộm cáo trạng: "Mẹ còn niết mặt con."
Giang Minh Viễn không rõ những lời này của con trai, lại không biết mình có chỗ nào chọc Trình Hoan tức giận. Tuy rằng anh thông minh, nhưng thật sự không am hiểu ở chung với phụ nữ, gặp được loại tình huống này cũng hơi đau đầu.
Nếu đổi thành người khác, Giang Minh Viễn cũng không quan tâm tại sao các cô tức giận, chỉ cần không trở ngại đến mình là được. Chỉ là Trình Hoan không phải người tùy tiện có thể bỏ qua, người này là mẹ của con anh, luôn phải có chút kiên nhẫn.