NHẤT DƯƠNG TIÊN - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-11-22 02:16:00
Lượt xem: 140
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4
Dương Sơn châm một điếu nữa, khách khí với và lão Vương.
"Con súc sinh đó lông đỏ, rợn lắm. sống ở trong thôn mười mấy năm, đầu tiên thấy loại dê núi lông đỏ . Đêm hôm khuya khoắt thấy thứ , đương nhiên sợ hãi, chỉ thể cẩn thận từng chút một mà tiếp tục nhích xuống núi, nào ngờ mấy bước thì con súc sinh đó phát điên xông về phía . Chưa kịp để phản ứng thì cái sừng dê đ.â.m con mắt của , tức thì tối sầm ."
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Dương Sơn nhổ một bãi nước bọt.
"Vậy nên hai hiểu vì mở quán canh dê chứ?"
"Chính là để gi3t dê! Cho dù gi3t mấy trăm con súc sinh , cũng đổi con mắt của !"
Lão Vương lấy t.h.u.ố.c của , đưa cho và Dương Sơn.
"Người em, đừng chấp nhặt với súc sinh." Ông .
Dương Sơn đầu thoáng qua tấm biển hiệu tối om, đột nhiên thở dài.
"Quán mới mở một tháng, mà xảy hai chuyện . Xem bát tự của hợp với nơi , đổi chỗ khác thôi."
và lão Vương đều cho rằng đang đùa. Mới mở một tháng mà đòi đóng cửa đổi địa điểm, chỉ thằng ngốc mới như , hơn nữa việc ăn còn đang như .
" định hai ngày nữa sẽ chuyển ." Giọng điệu của Dương Sơn dứt khoát, hề do dự.
và lão Vương , ai gì. Nếu thật sự đổi địa điểm, gần thì còn đỡ, xe đạp điện là đến , nếu xa thì e rằng còn phúc ăn nữa.
"Lão Vương, chúng cũng coi như là hàng xóm, khi chuyển , tối mai mời đến quán ăn một bữa." Dương Sơn .
Lão Vương ấp úng, đồng ý, cũng từ chối.
"Anh xong việc thì đến quán, hai chúng uống vài ly." Dương Sơn tiếp tục .
Lão Vương vẫn ấp úng.
Dương Sơn mạnh tay vỗ vai ông .
"Cứ quyết định như , tám giờ tối mai, mang rượu, lo thịt."
Ngày hôm , quán canh dê vẫn mở cửa bình thường, Bạch Đào cũng vẫn mặc chiếc quần jean bó sát màu xanh nhạt bận rộn trong quán.
Dương Sơn cũng vẫn như thường lệ cầm cái muôi lớn khuấy động cái nồi lớn trong bếp.
Khách hàng vẫn hề giảm bớt. Thậm chí còn thêm nhiều gương mặt lạ. , cái gã béo hói đầu mà mỗi đến uống mười bát canh dê, ăn mười cái bánh bơ thì đến. Buổi sáng đến, buổi trưa cũng đến.
Hơn nữa, cái sinh viên mới nghiệp , và cả ông chủ phòng gym cũng mấy ngày thấy .
Vì tối nay Dương Sơn hẹn lão Vương đến quán ăn cơm, Bạch Đào đương nhiên cũng lấy cái ống đựng thẻ bằng sứ trắng .
vẫn như thường lệ một bát canh dê, một cái bánh bơ, rắc một nhúm nhỏ rau mùi và hành lá lên mặt canh, chậm rãi uống.
Không giống như những thực khách khác, ăn ngấu nghiến, như c.h.ế.t đói đầu t.h.a.i . Áo phông trắng của Bạch Đào mỗi ngày đều mồ hôi thấm ướt, bầu n.g.ự.c căng tròn ẩn hiện.
dám thẳng, chỉ dám liếc trộm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-duong-tien/chuong-4.html.]
Mà hôm nay, liếc trộm thấy Bạch Đào luôn vô tình cố ý về phía .
Tám giờ rưỡi tối, từ nhà vệ sinh tắm rửa xong , điện thoại đột nhiên reo lên cuộc gọi thoại. “Thanh Phong Nhất Sinh” là biệt danh của Lão Vương.
và lão Vương kết bạn với . Thời điểm chẳng ông đang ăn cơm ở quán Dương Sơn ?
“Sao gọi điện cho ? Chẳng lẽ gọi qua đó ăn cùng?”
Theo lý mà , tối hôm qua cũng mặt, Dương Sơn chỉ gọi một lão Vương. Thật lòng mà , trong lòng thoải mái lắm, bàn đến việc đồng ý , Dương Sơn ít nhất cũng khách sáo với một chút mới đúng, bây giờ mới nghĩ đến thì muộn .
máy, tín hiệu bên chỗ lão Vương lắm, âm thanh đứt quãng.
"Báo... báo cảnh sát... Ở... ở ..."
kịp mở miệng, lão Vương cúp máy.
hiểu gì cả, gọi cho ông nhưng chuông reo mãi thấy bắt máy. đành nhắn cho ông một dấu chấm hỏi, đoán ông say nên cũng để ý lắm.
Bỏ điện thoại xuống, soi gương, cầm máy sấy chuẩn sấy tóc. Không do ánh đèn , phát hiện mặt cũng mọc một lớp lông tơ mỏng.
Quán xiên que của lão Vương đóng cửa. Cửa cuốn kéo xuống, đó dán một tờ giấy A4 nhàu nhĩ, chữ bằng bút lông màu đen xiêu vẹo, còn nhòe một chút vết nước.
"Gửi các khách hàng mến, do nhà việc nên quán tạm nghỉ, cảm ơn ủng hộ."
Mấy năm nay đây là đầu tiên thấy lão Vương nghỉ. Tin nhắn lão vẫn trả lời, còn định bụng đến hỏi trực tiếp lão về chuyện tối qua.
Quán canh dê vẫn đông nghịt. trả tiền ở quầy xong, tay vô thức thò ống đựng que để rút một chiếc đũa, nhẹ nhàng nhấc lên, lập tức cảm thấy gì đó đúng. Chiếc đũa nặng hơn những chiếc rút đây.
Trong lòng thắt , tiếp tục kéo chiếc đũa lên, kéo nửa chừng, mắt liếc bên trong, đồng t.ử lập tức co rút như kim châm.
thấy , cuối cùng cũng điểm đặc biệt của chiếc đũa .
Trên đầu đũa cắm một nh// ãn cầ//u đẫm máu.
"Tối nay phúc ." Bạch Đào với .
kinh ngạc cô , cái ...
Bạch Đào ghé sát tai , nhẹ nhàng : "Đừng sợ, đây là mắt dê. Tối nay đến quán ăn, ngoài thịt dê , còn thứ khác cho ăn."
"Nói cho một bí mật, bên trong mặc gì cả."
Nói xong, Bạch Đào lấy cuốn thực đơn bí ẩn từ quầy, ánh mắt hưng phấn.
cũng thở phào nhẹ nhõm, thì là mắt dê, hết cả hồn.
Cái ý tưởng biến thái , chắc chỉ Dương Sơn nghĩ .
Không hiểu lầm , hai câu của Bạch Đào khiến mặt nóng bừng.
mở thực đơn , bên trong là món mặn. Nào là phèo phổi dê, móng dê nướng than, lòng dê xào… Xem giá thì hề dễ chịu chút nào, đắt hơn cả nhà hàng lớn.