Thế  lời đồn nổi lên—Giang Nhĩ Nhĩ thích nhặt đàn ông ở cửa bar.
Ban đầu  tức lắm, nghĩ mấy  đó chẳng  gì mà bịa tầm bậy.   đó thấy   … ghen tị với vận đào hoa của , lòng hư vinh liền  vuốt ve, cuối cùng quen luôn.
  Bạch Tự  mặt,  khó tin. Anh  hạ thấp giá trị bản , giả vờ đáng thương chỉ để tiếp cận ?
Đừng  là trong giới, đến tiểu thuyết cũng  dám  kiểu .
Nghĩ tới đây, tim  bất giác đập nhanh hơn.
  là ai chứ—Giang Nhĩ Nhĩ,  phụ nữ mạnh mẽ nhất vũ trụ!
 hỏi tỉnh bơ: "Chuyện hot search là  đấy?"
Bạch Tự gãi đầu, vẻ ngượng ngùng: "Chẳng  gì , đây là cách xin  chân thành nhất mà  nghĩ . Anh  cả thế giới —Bạch Tự  là  của Giang Nhĩ Nhĩ.
Anh giả vờ đáng thương, tỏ  tội nghiệp cũng chỉ để đến gần em. Từ  đầu tiên gặp em,   thích em ."
Giọng  nhẹ như gió lướt mặt hồ, khuấy lên gợn sóng.
Nếu là  ,  chắc sẽ ngượng chín mặt đến mức  đào hố chui xuống.  hôm nay  hiểu  …  chút bối rối.
 cố ý  vẻ thản nhiên: "Chúng  từng gặp  ?"
Mắt Bạch Tự càng sáng: "Một năm , dịp lễ kỷ niệm của trường A. Em  chắn thùng hàng rơi xuống cho một bé trai…"
Ký ức dần ùa về.
Năm đó là lễ kỷ niệm 100 năm của trường cũ —Đại học A.  thấy vui nên về trường chơi.
Hôm đó đông nghẹt ,  lang thang khắp sân trường. Lúc  ngang nhà ăn, vô tình thấy một thùng hàng to từ xe giao hàng sắp rơi trúng một bé trai.
 phản xạ nhanh, lao đến ôm lấy  bé tránh nguy hiểm. Sau đó  đưa thằng bé đến nơi an , hỏi  nhà  thì nó chỉ về phía xa xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-duoc-chang-that-tinh/chuong-6.html.]
 nheo mắt  theo—cận thị mà—chỉ thấy lờ mờ   chạy tới.
 dặn dò  bé vài câu  rời .
Lúc đó chẳng thấy  gì lạ. Mãi đến hôm  lưng đau, phát hiện bầm tím mới  viện băng bó.
Chuyện nhỏ, nên  cũng nhanh chóng quên mất.
 ngẫm  kỹ, hình như cả quá trình chẳng gặp Bạch Tự?
Anh  cất lời đúng lúc: "Thằng bé là con của cô . Hôm đó nó cứ đòi theo  đến trường… Không ngờ  xảy  chuyện.
Sau đó   tìm em để cảm ơn, nhưng tìm mãi  . Anh nhờ trường trích xuất camera gần nhà ăn mới tra  em là ai.
liliii
Ban đầu cô  định đích  tới cảm ơn, nhưng   việc đột xuất nên  về Mỹ gấp. Trước khi  cô còn dặn  nhất định  cảm ơn em tử tế.
Anh và cô  , nên  nghĩ nếu  cảm ơn thì  tìm hiểu kỹ về em ,  mới chọn cách khiến em cảm động thật lòng…"
"Trong thời gian âm thầm quan sát em,  phát hiện em   khác với lời đồn.
Người   em sống buông thả, nóng nảy,  chửi tục.   thấy em là  ngoài cứng trong mềm.
Em đến bar suốt nhưng hiếm khi uống say, luôn về nhà đúng giờ. Em sống nghĩa khí, chuyện của bạn bè em đều lo, giúp  là giúp. Chửi bới cũng chỉ nhắm  mấy   xa đáng  chửi thôi."
Anh dừng  một chút, ánh mắt dịu dàng như  ôm lấy : "Tiểu Nhĩ, càng hiểu em  càng thích em. Em  giả tạo, thẳng thắn, đôi khi cũng  chút mưu mẹo riêng. Ở bên em  thoải mái.
Nên như em thấy đó, cuối cùng   nhịn  nữa,  giả  trai thất tình để tiếp cận em…"
Chết  c.h.ế.t . Đầu óc  ong ong, trong tim như  một con nai nhỏ đang chạy loạn. Đây   tỏ tình, đây rõ ràng là một bài văn khen ngợi  mà! Trời ơi, bình thường    chỉ trích quen , giờ tự nhiên   mở đại hội khen ngợi,    ngại ngùng là ?
Hơn nữa,  cũng     nhiều ưu điểm đến ? Bạch Tự đúng là  con mắt tinh đời, ha ha ha ha. Cái đuôi nhỏ kiêu hãnh của  sắp vểnh lên chạm mây.
   , lúc   cách giữa hai   gần. Hơi thở ấm áp phả lên mặt , ngưa ngứa, ấm áp. Cộng thêm khuôn mặt yêu nghiệt , ai mà chịu nổi chứ?   đầu  chút ngượng ngùng: "Xét cho cùng thì… vì   trai nên em tạm chấp nhận ."
Tuy   nhỏ xíu, nhưng Bạch Tự vẫn bắt . Anh  vui mừng khôn xiết, xác nhận liên tục: "Nhĩ Nhĩ, em   gì cơ?"