Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nhất Chi Độc Tú - Chương 99

Cập nhật lúc: 2025-01-07 12:11:43
Lượt xem: 91

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ăn xong một chén canh, Hoàng thượng nhẹ nhàng ôm nàng trong khuỷu tay, duỗi tay lấy bản đồ nam tuần mở . Thẩm Vũ cúi đầu tựa như đang rãnh rỗi nhưng kỳ thật ánh mắt vẫn luôn dừng đó, âm thầm cân nhắc đường .

“Hoàng thượng nam tuần bao lâu ạ?” Thẩm Vũ nhỏ giọng hỏi, ngữ điệu đổi như hề để ý đến.

Nam nhân đang chằm chằm bản đồ ngừng một chút, thấp giọng : “Một tháng, ái tần ?”

“Nữ nhân thì thể cái gì ạ, đơn giản là một ít son phấn, trâm cài vòng tay thôi! Nếu Hoàng thượng thật sự tần vui vẻ, thì cố gắng cướp đoạt nhiều một chút!” Ánh mắt của Thẩm Vũ rời khỏi bản đồ, chân mày khẽ nhíu .

Nàng chịu đựng ở hậu cung một tháng!

Tiếng sang sảng của nam nhân truyền khắp nội điện, tựa hồ vì lời Thẩm Vũ mà cảm thấy vô cùng vui vẻ.

“Được , trẫm sẽ vì ái tần mà ngoài dạo! Nàng ở hậu cung, chờ trẫm trở về!” Tề Ngọc nâng bàn tay tiến vạt áo nàng, nhéo nhéo cổ nàng.

Câu cuối cùng, vô tâm, ý.

Ngày nam tuần tới, Hoàng thượng mang theo mấy cận thần và hai phi tần từng hầu hạ đến Giang Nam. Tháng ngày của Thẩm Vũ liền bắt đầu trở nên khổ sở, đầu độc, hãm hại, chửi bới, các loại chuyện càn quấy, thủ đoạn ti tiện đều trình diễn trong cung của nàng.

Giai Chiêu nghi từng sủng quan hậu cung cũng dần dần thất thế. Cho dù giúp nàng, cũng là lòng dư mà lực đủ, bởi vì chiến tuyến đối lập với nàng là bộ phi tần của hậu cung. Vẻ hiểu rộng lượng Thẩm Vũ gầy dựng ban đầu cũng dần tiêu hao gần như còn, cuối cùng mới cảnh giằng co thà ngọc vỡ còn hơn ngói lành .

Lúc Giai Chiêu nghi xinh gì sánh bằng trừng lớn đôi mắt đầy tơ máu, thẳng tắp trong cung điện, những kẻ tham gia màn bức cung tay chân lạnh toát. Có mấy nhát gan, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, còn những kẻ sớm thét chói tai lao ngoài điện.

Thẩm Kiều đầu tiên sửng sốt một chút, tình trạng thê thảm của Thẩm Vũ gần ngay mắt, đáy lòng dâng lên từng đợt cảm giác ghê tởm. Cả cũng bắt đầu run run, da gà nổi lên.

“Còn thất thần cái gì, nhanh cầm m.á.u cho nàng , xử lý vết m.á.u nàng cho sạch sẽ! Thay y phục xinh , thể để Hoàng thượng nhận !” Thẩm Kiều vươn tay, nắm mấy cung nữ sợ tới mức run bần bật, giọng sắc nhọn nội điện càng thêm hỗn loạn.

Tin tức Giai Chiêu nghi c.h.ế.t nhanh truyền tới tai Hoàng thượng. Lúc Tề Ngọc đang một quầy nhỏ bán phấn mặt, đang trò chuyện với ông chủ của nó. Nơi là chợ, lui tới, vô cùng náo nhiệt, chỉ là khi Lý Hoài Ân kề sát tai , tin tức với , cả kìm mà run lên một chút.

Hộp phấn đang chơi đùa trong tay cứ như mà rơi xuống mặt đất, bộ phấn đều đổ ngoài, một mảng màu đỏ thắm!

Người bán hàng thấy hộp phấn trân quý của rơi xuống, đau lòng chết. Đã sớm hối hận đem đồ quý , thấy công tử ăn mặc như tiền, thất thố như thế!

Hắn giữ c.h.ặ.t t.a.y áo Tề Ngọc, giống như tranh luận. Nào công tử giật phát ngốc bỗng nhiên dùng sức lực đẩy , đột nhiên về phía .

“Ê ê!” Người bán hàng liền đuổi theo, Lý Hoài Ân vội vàng lấy một thỏi bạc từ ống tay áo ném qua, bước nhanh theo phía Tề Ngọc.

Vốn còn mấy ngày nữa mới hồi cung nhưng Hoàng thượng đổi ý, suốt đêm trở về.

Một đường phong trần mệt mỏi, khi Thái hậu và các phi tần nhận tin tức thì Hoàng thượng tiến hậu cung. Căn bản là bọn họ kịp nghênh đón, cũng may mấy Kiều Phi ngăn cản , bộ đều quỳ mặt đất, cùng lóc kể lể “Không chăm sóc cho Giai !”

Hoàng thượng để ý tới bọn họ, duỗi tay đẩy đám tựa hồ như đến Linh Tê cung. Tuy rằng Thư Quý nhân sợ tính tình của Hoàng thượng nhưng vẫn đánh bạo quỳ tới mặt , ôm c.h.ặ.t c.h.â.n , cho tới phía một bước.

“Hoàng thượng, Giai tỷ tỷ . Trước khi tỷ dặn dò chúng tần , tỷ giữ dung nhan xinh nhất trong lòng , mong đừng dáng vẻ tỷ khi c.h.ế.t , nhất định là sẽ khó coi!” Thư Quý nhân đau buồn , bước chân nam nhân bởi vì nàng bỗng nhiên xông tới mà ngừng .

Đáy lòng Thư Quý nhân dâng lên một tia hy vọng, tay ôm đùi dùng thêm sức, giống như sợ chạy mất. Cuối cùng thậm chí còn dùng hai đống thịt n.g.ự.c cọ cọ đùi .

Hoàng thượng vẫn luôn thẳng bất động cuối cùng cũng phản ứng. Hắn đột nhiên nâng chân lên hất Thư Quý nhân ngã mặt đất, đó đưa chân dẫm lên khuôn mặt non mịn , hung tợn mà vê hai chân.

“Đừng, chạm, , trẫm!” Hắn lạnh lùng cảnh cáo, gằn từng chữ một.

Những phi tần lóc kể lể lúc đầu lập tức im bặt. Hoàng thượng dẫm đến ghiền mới tiếp tục tới phía . Những cung phi vốn ngăn trở đều nhường một con đường, còn ai dám tiến lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-99.html.]

Kiều Phi Thư Quý nhân mặt đất, mặt lộ tia lạnh. Hoàng thượng sủng ái đây c.h.ế.t đối xử với tân sủng như . Nhìn dáng vẻ bất luận là ai cũng thể lay động địa vị của Thẩm Vũ, nhanh chóng diệt trừ nàng, đúng là một quyết định chính xác!

Linh Tê cung ở ngay phía , bước chân vội vàng của Tề Ngọc đột nhiên ngừng , Lý Hoài Ân nôn nóng theo phía cũng thể dừng . Hoàng thượng ngẩng đầu lên, đánh giá ba chữ tấm biển, nheo mắt từng đoạn bậc thang cách đó xa. Chỉ cần vượt qua những bậc thang đó là thể nội điện, thể thấy Thẩm Vũ.

Vốn đang vội vàng giờ trở nên vô cùng bình tĩnh. Hắn hít nhẹ một , kịp xác định cảm xúc khó chịu trong lòng là gì bước từng bước lớn lên phía .

Tất cả bài trí trong Linh Tê cung vẫn giữ như ban đầu, chỉ là cửa điện mở rộng, ở giữa là một chiếc quan tài mất khí giản dị của nội điện, tăng thêm mấy phần âm trầm và tử khí.

Trong điện tràn ngập mùi vị c.h.ế.t chóc, chút gay mũi. Hắn thèm quan tâm mà chỉ chiếc quan tài tinh xảo, thầm nghĩ Thẩm Vũ ở bên trong sẽ nét mặt như thế nào.

“Mở quan!” Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, Lý Hoài Ân ở phía lập tức cho mấy cái tiểu thái giám theo.

DTV

“Két!” Tiếng quan tài mở vang lên nặng nề, ở trong điện vô cùng rõ ràng, khi quan tài mở, cuối cùng Tề Ngọc cũng thấy bên trong.

Đôi tay của Thẩm Vũ giao đặt bụng nhỏ nhô lên, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Vẻ mặt của nàng chút dữ tợn, khuôn mặt vốn kiều diễm trở nên khá hung hãn.

Tề Ngọc thấy nàng như khỏi sửng sốt một chút. Trong ấn tượng của , Thẩm Vũ luôn luôn tươi vui, hờn dỗi, dịu ngoan, giống như sủng vật quý báu nhất mà nuôi dưỡng, thấu hiểu lòng , sẽ lắng những bực dọc của , nhưng hiện tại, biểu tình căm phẫn và thù hận của Thẩm Vũ, từng thấy qua.

Đến tột cùng là, nàng gặp chuyện gì, mới lộ vẻ mặt quyết tuyệt như thế!

Hắn nhẹ nhàng cầm tay Thẩm Vũ, khi cầm lấy mới phát hiện, đôi tay mềm mại mượt mà lúc , giờ cứng đờ lạnh lẽo. Hắn nhéo hai cái, vài vết màu đỏ hiện lên, khẽ nheo đôi mắt , tay Thẩm Vũ rõ ràng là cái gì đó cắt qua, từng miệng vết thương thật nhỏ lộ bên ngoài.

Tề Ngọc hít sâu một , giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bụng nhỏ của Thẩm Vũ đặt tay nàng chỗ cũ. Hắn từ từ lấy một chiếc hộp tinh xảo bằng bạc từ trong tay áo của nhẹ nhàng mở , hương thơm nhàn nhạt quanh quẩn ở chóp mũi, là một hộp phấn nhất.

Hắn dùng ngón trỏ nhẹ nhàng quệt một chút để sát đôi môi của Thẩm Vũ, bôi lên môi nàng. Đôi môi vốn tái nhợt khô khốc lập tức ửng đỏ, kiều diễm, hệt như khi nàng còn sống.

“Lý Hoài Ân.” Tề Ngọc bỗng nhiên gọi một tiếng.

Lý Hoài Ân vội vàng chạy , cúi sát , rõ dặn dò của .

“Những thứ trẫm mua đây, ngươi mang theo ?” Giọng của nam nhân khàn khàn, nhưng ngữ điệu vô cùng bình tĩnh, khiến cảm xúc gì.

“Nô tài chỉ mang theo những thứ mua ngày khi , những vật mua dọc đường kịp đem theo!” Lý Hoài Ân vuốt vuốt , một lúc lâu lấy một túi thơm, một cây trâm, còn một chiếc khăn gấm.

Tề Ngọc nhận từng món một, treo túi thơm ở ngón út của Thẩm Vũ, cài trâm lên tóc nàng, cuối cùng cầm khăn gấm nàng một lát chậm rãi buông xuống. Hắn cầm hộp phấn ban đầu tới, lấy một chút thoa lên hai bên gương mặt nàng. Khuôn mặt nàng vốn tái nhợt như tờ giấy trở nên hơn một chút.

Hắn nắm chặt khăn trong tay, chớp mắt chằm chằm nàng, cuối cùng âm thầm cắn chặt răng, mở khăn gấm che khuôn mặt nàng . Trên khăn gấm thêu uyên ương nghịch nước, bây giờ cảm thấy vô cùng châm chọc.

“A Vũ, trẫm cướp đoạt hơn phân nửa Giang Nam, đáng tiếc chỉ đem theo mấy thứ , nàng đừng chê ít. Đợi trẫm trở về tẩm cung sẽ cho giúp nàng từ từ sửa sang , bảo đảm Linh Tê cung của nàng sẽ lấp đầy!” Nam nhân khẽ lên tiếng, vuốt lớp tóc đen đang rũ n.g.ự.c Thẩm Vũ, nàng cuối .

“Dựa theo phẩm cấp Chiêu nghi hạ táng ! Từ đến nay Giai Chiêu nghi đều thích những nghi thức xã giao, khi c.h.ế.t cần cưỡng cầu!” Tề Ngọc dặn dò Lý Hoài Ân, nhưng những lời là để giải thích với Lý Hoài Ân là thuyết phục bản .

Hắn bước nhanh khỏi Linh Tê cung, lúc đến cửa cung, hai đùi nhũn nhưng cũng đầu . Hắn cảm giác trống rỗng trong lòng đến tột cùng là chuyện gì! Có lẽ chỉ cần một chút nữa thì thể sẽ , đáng tiếc cho cảm giác mất , sẽ tiếp tục ở cùng . Nàng cũng sẽ với , rửa tay nấu canh cho , càng nũng với để đòi đồ vật gì đó.

Hắn chậm rãi xuống bậc thang, rời xa Linh Tê cung. khi bước xuống bậc thang cuối cùng cảm thấy trời đất cuồng, đáy lòng dâng lên vô cảm giác ghê tởm, dày ngừng cuộn lên.

“Ọc —” Một tiếng, khom lưng phun . Đi đường mấy ngày liền, căn bản ăn cái gì, phần lớn nôn chỉ là nước chua, nhưng vẫn kìm nôn . Loại run rẩy gần như co rút khiến cảm thấy vô lực và mê mang.

Tề Ngọc từ từ ngẩng đầu, mặt trời sắp xuống núi, ánh chiều tà vàng rực rỡ chiếu . Dạ dày cuộn lên từng đợt nhưng thể nôn bất cứ thứ gì nữa. Ánh sáng chút chói mắt, khẽ nheo đôi mắt , bỗng nhiên nhớ đời , nữ nhân mang phiền phức cho , ngược còn bạn với qua một chặng đường, hơn nữa còn lưu ấn tượng sâu sắc với chỉ hai .

Một là mẫu phi của , còn chính là...

Loading...