Nhất Chi Độc Tú - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-01-05 02:41:52
Lượt xem: 200
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gần đến ngày tuyển tú, công việc ở Thẩm vương phủ bận bịu hơn hẳn. Phải chuẩn thứ, trái ngược Thẩm Vũ thanh nhàn, lúc việc gì thì tránh trong phòng thêu hoa. Tuy mặt nàng tỏ vẻ bình tĩnh, thật đáy lòng cũng chút lo lắng, dù lá thư Nguyên sườn phi gửi cho Hứa lão phu nhân đưa mấy ngày .
Hôm đó, Thẩm Vũ vẫn đang trong viện thêu như khi, thì thấy đại nha bên Thẩm vương phi vội vã bước . Thẩm Vũ ngẩng đầu liếc nàng một cái, thấy vẻ mặt của nàng vội vàng, liền buông châm tuyến trong tay xuống.
“Tứ cô nương, trong cung đưa đến ý chỉ của Thái Hậu, mau đến tiền thính chỉ!” Nha thi lễ qua loa một cái cấp bách thúc giục nàng.
Trên mặt Thẩm Vũ lộ vẻ kinh ngạc, trong lòng bình tĩnh, nàng chỉnh búi tóc, nhấc váy tiền thính.
Trong phòng, Thẩm vương phi đang uống với một vị thái giám. Liếc mắt thấy Thẩm Vũ tiến , Thẩm vương phi nhẹ giọng giới thiệu: “Đây chính là Tứ cô nương nhà chúng , phiền công công đặc biệt riêng một chuyến!”
Vị công công hơn ba mươi tuổi, nước da trắng nõn, điều ánh mắt sắc bén. Hắn giương mắt chút khách khí đánh giá từ xuống Thẩm Vũ một phen, một lát mới gật đầu.
“Chà, một cô nương thật xinh . Nếu thật sự đưa cung, thể thăng tiến nhanh!” Giọng cao vút truyền tới, ngữ điệu vài phần quái dị, khiến da đầu run lên.
Thẩm Vũ cúi , nhẹ nhàng thi lễ, dịu dàng : “Công công khen trật , các nương nương trong hậu cung đều dung mạo hơn , đa tài đa nghệ, Thẩm Vũ chẳng qua chỉ là một nha đầu nho nhỏ thôi!”
Vị công công giương cao khóe miệng, , chẳng qua biểu cảm cứng đơ nên khó coi, hiển nhiên ít khi .
“Khó trách Thái Hậu nương nương tâm tâm niệm niệm Tứ cô nương Thẩm vương phủ, cố ý sai chúng đến tuyên chỉ. Gần đến ngày tuyển tú, Tứ cô nương Thẩm vương phủ Thẩm Vũ đoan trang hiền thục, Thái Hậu đặc biệt triệu cung hầu hạ.” Công công xong ý chỉ, nghiêng về , tiếp: “Tứ cô nương, đây là Thái Hậu nương nương tuyên cung để phụng dưỡng lão nhân gia . Ngươi nhanh chóng thu thập, ngày mai trong cung sẽ đưa kiệu tới đón!”
Thẩm Vũ vội vàng cúi hành lễ, thấp giọng : “Tạ ơn ân điển của Thái Hậu!”
Thẩm vương phi thấy thái giám , vội vàng tiến lên vài bước, lấy ngân phiếu từ trong tay áo nhét tay .
“Công công, ngài là trợ thủ đắc lực bên cạnh Thái Hậu, cảm phiền tiết lộ cho vài điều. Lần Thái Hậu tuyên triệu mấy cô nương tiến cung?” Thẩm vương phi vung tay lên để tất cả hạ nhân lui xuống, bà thấp giọng hỏi.
Tên thái giám thấy trong phòng chỉ còn và hai con Thẩm gia, liền nhét ngân phiếu trong tay áo, giơ ba ngón tay mặt Thẩm vương phi.
Thẩm vương phi khẽ, gật đầu, sai tiễn công công phủ. Tất nhiên Thẩm Vũ lập tức trở về phòng thu dọn đồ đạc, thấy Minh Tâm vội vàng chuẩn , Thẩm Vũ chút hoảng hốt. Minh Tâm giống nàng, đương lúc xinh nhất. Kiếp khi nàng tự sát, lẽ Minh Tâm cũng tra tấn đến chết. Những nha đầu theo nàng, bất kể là từ Vương phủ , trong cung chuyển đến, đều kết cục , c.h.ế.t hết còn một ai.
Chờ thu thập sai biệt lắm, Thẩm Vũ cho những khác lui xuống, chỉ để Minh Tâm.
“Cô nương, cần quá khẩn trương, cung lợi nhiều hơn hại!” Minh Tâm theo nàng từ nhỏ, nãy Thẩm Vũ yên lòng, tự nhiên chạy thoát khỏi mắt nàng . Nàng chỉ cho rằng Thẩm Vũ đang lo lắng nên dịu dàng trấn an tiểu thư nhà .
Thẩm Vũ lắc đầu, nhẹ cau mày suy tư một lát, mới : “Không sợ, trong cung tất khác với Vương phủ. Minh Tâm, nếu ngươi theo cung, sẽ xin Vương phi khai ân, gả ngươi cho !”
Minh Tâm ngạc nhiên, tay đang sửa sang váy áo mới cho Thẩm Vũ dừng , chỉ thấp giọng trả lời: “Nô tỳ từ nhỏ hầu hạ cô nương, năng lớn mật: Nếu cô nương mang lạ theo, thể tâm tín nhiệm. Cô nương sống , tất nhiên nô tỳ cũng theo!”
Thẩm Vũ tâm ý của nàng, thấy nàng ngẩng đầu lên, thái độ kiên quyết, nên cưỡng cầu nữa.
Hai chủ tớ đang chuyện, bên Vương phi tới đây. Thẩm Vũ đồ, bước phòng chính mới thấy vị Thẩm vương gia hiếm khi về nhà, xuất hiện. Nam nhân rõ ràng gần bốn mươi, khí độ vẫn bất phàm như còn trai tráng, dáng cao ngất, đến tuổi trung niên. Hắn thấy Thẩm Vũ tiến , mặt lộ vài phần ý ôn hòa, khóe mắt giơ lên, mang theo vài phần mê hoặc ý vị.
“Vương gia, thỉnh ngài tỉnh táo một chút, nơi là Vương phủ Hương Phiêu Các!” Thẩm vương phi đang cầm chén nhỏ, nhấc mắt liền thấy dáng vẻ Thẩm vương gia tựa tiếu phi tiếu, nghiêm mặt, chút khách khí lạnh giọng nhắc nhở.
Thẩm vương gia phần hổ, ho nhẹ một tiếng, liền bưng chén bàn lên, nhấp một hớp nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-5.html.]
“Vũ nhi, !” Thẩm vương phi chỉ chỉ chiếc ghế bên , ý bảo nàng xuống.
“Cha ngươi hỏi thăm tình hình. Tổng cộng Thái hậu triệu ba cô nương, một là họ hàng xa của Hứa gia, một là thiên kim nhà Đại Lý tự – Thiếu khanh gia mà Hoàng Thượng mới đề bạt, còn một là ngươi. Nhà đẻ Thái hậu, tân quý của Hoàng Thượng cùng với thế gia, công bằng, mỗi thế lực một . khi cung đến nơi ở của Thái Hậu, thể sẽ bất công, vị cô nương của Hứa gia chắc chắn xuất hiện mặt Hoàng Thượng nhiều nhất, ngươi cố gắng tranh thủ, khi tuyển tú chiếm sự yêu thích của Hoàng Thượng, thành công tấn vị!” Thẩm vương phi vòng vo, lời ít ý nhiều thẳng vấn đề.
Thẩm Vũ gật đầu đồng ý, nàng thẳng lưng, tư thế quy củ, vô hình một cỗ khí độ toát .
“Bên lão phu nhân cần qua nữa, ý lão nhân gia ngươi cũng . Sau khi tiến cung năng qua với Kiều nhi, Uyển nhi, và Vương gia ở trong Vương phủ, chờ tin tức của ngươi!” Thẩm vương phi đầu liếc Thẩm vương gia một cái, thấy phản ứng gì, liền tiếp mấy câu dặn dò.
Ba trong phòng đột nhiên im lặng cả. Vẻ mặt Thẩm Vũ bình thản, kì thực trong lòng liên tục lạnh. Chốn hậu cung sâu như biển, nàng còn nhớ rõ hồi xưa đêm ngày Thẩm Kiều cung, đôi mắt Thẩm vương phi đỏ hoe, hết bao nhiêu nước mắt, cầm nhiều bạc ngoài chuẩn . Còn với thứ nữ như nàng, Vương gia và Vương phi trừ chính sự thì còn lời nào để .
“Vương gia dặn dò thêm gì ?” Thẩm vương phi để chén nhỏ trong tay xuống, đầu trừng mắt Thẩm vương gia.
Dường như Thẩm vương gia đang xuất thần, đột nhiên Vương phi gọi như , cổ tay run lên, suýt rớt chén .
“À, điều cần Vương phi hết , khi tiến cung ngươi đến gặp Lăng ca nhi một !” Thẩm vương gia đưa tay sờ sờ trán, mặt lộ ý lấy lòng, giọng vẫn dịu dàng như .
DTV
Chỉ là lúc đến đề nghị “gặp Lăng ca nhi”, hai nữ nhân trong phòng đồng loạt ngẩn một lúc. Ngay đó mặt Thẩm Vũ tỏ vẻ mừng rỡ, còn sắc mặt Thẩm vương phi cực kỳ cứng ngắc, khó coi.
Thẩm Vũ nhận kinh hỉ ngoài ý , lúc chẳng thèm để ý đến sắc mặt ủ dột của Thẩm vương phi, vội vàng dậy thi lễ một cái nhanh chóng bước ngoài. Chân kịp bước qua cửa sân, thấy âm thanh chất vấn bén nhọn của nữ nhân trong phòng.
“Thẩm Chương, ngươi ý gì? Để bọn họ gặp mặt, nên hỏi ý ? Ta mới là mẫu của An Lăng!” Rõ ràng Thẩm vương phi kích động, bà thèm để ý Thẩm Vũ khuất .
Ngay đó giọng Thẩm vương gia dịu dàng trấn an truyền đến: “Dù bọn chúng cũng là , cung, khi chia tay, gặp trưởng một thì ? Ngươi cần như thế…”
Nàng ngoài nên rõ câu kế tiếp. Trong lòng tuy thầm phê bình kín đáo, nhưng ý mặt thể giấu . Thẩm vương gia lưu luyến bụi hoa hơn mười năm, cố tình con nối dòng đơn bạc, thiếu gia còn sống ít càng ít, mà Thẩm vương phi sinh tiểu Thế tử cho Thẩm vương gia.
Thai đầu của Nguyên sườn phi là con trai. Ngay khi Hứa gia gián tiếp buông tay, bỏ rơi nương, Thẩm vương phi dựng lên đủ lý do đoạt đứa nhỏ. Vị thiếu gia chính là Thẩm An Lăng, ca ca của Thẩm Vũ. Chẳng qua Thẩm vương phi quản chặt, nên ít khi Thẩm An Lăng thể chuyện với Nguyên sườn phi và Thẩm Vũ, mỗi chỉ vội vàng gật đầu rời .
Thẩm Vũ trở về sân của , nhanh chóng một xiêm y mới, nàng phái mời Nguyên sườn phi, để họ cùng gặp Lăng ca nhi. Không ngờ Nguyên sườn phi lấy cớ cơ thể khỏe từ chối, Thẩm Vũ ghế, im lặng một lúc gật đầu. Kết quả trong dự đoán của nàng, nếu Nguyên sườn phi hiền lành như thế, lúc Thẩm vương phi thể dễ dàng cướp Thẩm An Lăng.
Khi Thẩm An Lăng nhà, thấy một nữ tử mỹ lệ, một tay chống cằm. Hai hàng lông mày nhíu chặt, dường như đang suy tư điều gì đó.
“Xin hỏi cô nương u sầu vì việc chi? Chẳng lẽ vì tương tư?” Thẩm An Lăng vội vàng gần, mà học theo điệu bộ của nàng, một tay giả bộ chống cằm, ý mặt thêm vài phần trêu chọc.
Thẩm Vũ hồn , ngẩng đầu lên liền đối diện với một đôi mắt sáng ngời, khóe miệng khỏi nhếch lên một nụ .
“Tất nhiên vì tương tư, gặp mặt tới là khi nào?” Nàng nhẹ giọng trả lời, nửa thật nửa giả, lời như chiếc chìa khóa mở nỗi tiếc nuối của cả hai .
Nhất thời trong phòng yên tĩnh, hai im lặng . Thẩm An Lăng chậm rãi đến gần, chọn ghế gần nàng xuống, bưng chén bàn lên, yên lòng dùng ngón tay vẽ theo hoa văn chén.
“Hai cùng Thái Hậu triệu tiến cung, ngươi đặc biệt chú ý vị cô nương họ hàng xa của Hứa gia.” Thẩm An Lăng dẫn đầu phá vỡ sự im lặng, nhẹ nhàng nâng mắt quét một vòng, thấy bên ngoài ai, hạ thấp âm lượng .
Thẩm Vũ sửng sốt một lúc mới hồi phục tinh thần , quả nhiên Thẩm An Lăng thật sự tin . Lúc đặc biệt nhắc nhở nàng, hiển nhiên chú ý ngóng tình hình.
“Trong Kinh đô, ngươi và nàng đều là cô nương nổi danh. Ngươi xuất chúng vì dung mạo, nàng nổi tiếng về khí chất. Về phần Hoàng Thượng thích ai, thánh ý khó dò!” Thẩm An Lăng nhẹ giọng giải thích, dứt lời liền cầm chén nhỏ nhấp một hớp nhẹ, trong mắt ẩn ẩn sự lo lắng.