Nhất Chi Độc Tú - Chương 38
Cập nhật lúc: 2025-01-06 12:30:09
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực suy nghĩ Minh Ngữ đơn giản, Hoàng Thượng là soi mói, nếu bánh táo vốn chuẩn cho Kiều phi thấy ăn mất, sẽ tức giận đến mức nào!
Thẩm Vũ khỏi lời của nàng chọc, bật “xì” một cái. Vội phất tay, hạ giọng : “Không cần đề phòng nàng như , Kiều phi ăn bánh táo bao giờ ? Huống hồ dù nàng ăn, nhiều như cũng . Nếu là Hoàng Thượng thấy, càng , rõ chuyện , bản tần còn đang chờ Hoàng Thượng chỗ dựa cho đây.”
Minh Ngữ thấy Thẩm Vũ , để tâm chút nào, lập tức gật gù theo, chủ nhân nắm chắc trong lòng, đến lúc đó liên lụy khiến các nàng phạt là . khi thấy câu Thẩm Vũ , Minh Ngữ trợn mắt hạnh lên thành chuông đồng, trong hậu cung , Hoàng Thượng bao giờ chỗ dựa cho ai, nay chỉ chuyện các vị phi tần nhiều mất mặt.
Những thường xuyên hầu hạ đều cho rằng kiếp Hoàng Thượng chắc chắn cừu oán với nữ nhân. Thế nhưng thái độ tự tin của Thẩm Vũ, chẳng lẽ Hoàng Thượng thật sự thể vì Xu Uyển Nghi mà phá lệ thứ hai?
Minh Ngữ cứ thế nghiêng đầu, kinh ngạc chằm chằm Thẩm Vũ, lúc quên luôn quy củ là gì . Cứ chậm rãi đặt hộp cơm lên bàn, ánh mắt vẫn rời khỏi Thẩm Vũ.
“Minh Ngữ, ngươi gì ? Kiều phi nương nương dẫn theo hai vị tú nữ đến đây, quy củ như thì cứ cẩn thận da ngươi đó!” Khi Minh Âm thông truyền, cửa thấy Minh Ngữ thất thố như , khỏi lạnh giọng nhắc nhở vài câu.
Minh Ngữ khỏi le lưỡi một cái, vội vã theo Minh Âm đợi phía Thẩm Vũ. Minh Âm dẫn Kiều phi cửa, Thẩm Kiều còn đến cửa, thấy vang lên mấy tiếng vui vẻ.
Thẩm Vũ còn đang đoán xem Thẩm Kiều dẫn theo ai tới, liếc mắt sang, quả nhiên là hai tỷ song sinh của Thôi gia. Hai mặc cung trang cùng kiểu, chỉ là một màu phấn hồng, một là màu xanh lam, trái càng tô điểm cho vẻ của . Bồn hành lễ lẫn , đó cùng xuống.
“Sao hôm nay tỷ tỷ dẫn hai nàng cùng tới đây? Cô cô bên Trữ tú cung ngăn cản?” Thẩm Vũ gật đầu với tỷ Thôi gia gật đầu, đầu sang khẽ hỏi Thẩm Kiều.
Hoạt động bình thường của tú nữ đều do cô cô chấp chưởng Trữ Tú cung sắp xếp, cho khỏi điện một . Quy tắc là mệnh lệnh bắt buộc của đương kim hoàng thượng. Lúc Tề Ngọc đăng cơ lâu, thời gian tuyển tú đầu, quả thực là vô cùng rối loạn, vì những nữ nhân một ai kết quả , quy định tự nhiên hình thành.
Thẩm Kiều nàng hỏi lời , vội vã phất phất tay, mặt mang theo vài phần khổ thể tả, bất đắc dĩ : “Cô cô Trữ Tú cung là khó chơi nhất, thể cho đưa , vẫn là cứng rắn, lấy địa vị cao hơn ép, bọn chúng mới miễn cưỡng đồng ý, cũng chỉ đồng ý thêm một canh giờ đưa trở về. Những tên cẩu nô tài ỷ thế h.i.ế.p , cứng rắn mà!”
Lời Thẩm Kiều tràn ngập ý khoe khoang, mặt cũng là một bộ dáng cao cao tại thượng. Thẩm Vũ khẽ gật đầu, phản bác. Minh Âm cúi đầu, khinh thường bĩu môi. Cả ngày đều cái gì mà bất do kỉ nên mới đối xử với nô tài, nếu bản lĩnh thì như Xu Uyển Nghi, bạt tai phi tần khác .
“Ai da, ngửi thấy mùi táo đỏ , đang giấu thứ gì đây.” Thẩm Kiều khịt mũi, vẻ mặt mang theo vài phần ý trêu chọc.
Minh Ngữ đang mất chú ý lập tức tập trung, quả nhiên là xuống tay với bánh táo!
“Đây là bánh táo cho Ngự Thiện Phòng , tỷ tỷ nếm thử ?” Thẩm Vũ tự kéo hộp cơm đến, chậm rãi mở nắp hộp.
Lập tức một luồng nóng tỏa , mang theo mùi thơm và vị ngọt chui thẳng mũi , kích thích vị giác, khiến nuốt nước miếng.
“A, bánh táo là thứ Hoàng Thượng thích ăn. Muội mới cung thăm dò mấy tin tức ngay, chẳng trách thịnh sủng như . Hai các mà học tập cho .” Thẩm Kiều liếc mắt thức ăn đựng bên trong, mặt lộ mấy phần bất mãn, thậm chí lời cũng mang theo mùi chua.
Nàng vô cùng thẳng thắn hai câu với hai chị em Thôi gia, Thôi Tú vội vàng gật đầu, ánh mắt tràn ngập hâm mộ Thẩm Vũ, Thôi Cẩn vẫn cúi đầu như , cũng thấy nàng biểu hiện gì.
“Vậy chúng liền hưởng chút ánh sáng của Hoàng Thượng, nếm thử bánh táo của Xu Uyển Nghi .” Thẩm Kiều nhẹ, chút khách khí , từ từ kéo ống tay áo lên, hiển nhiên là đang chuẩn ăn bánh ngọt.
Thẩm Vũ vung tay, Minh Ngữ lập tức chạy tìm mang mâm đến. Nhìn nàng bước như bay, Thẩm Kiều còn vui trêu chọc một câu: “Cung nữ của đều bình thường, dáng vẻ nàng , cứ như là kịp chờ để nếm thử mùi vị bánh ngọt Hoàng Thượng .”
Bước chân Minh Ngữ ngừng tại chỗ, tại chỗ phun một bãi nước miếng lên mặt nàng . Phi, nữ nhân hổ, còn là một vị phi tần nương nương chứ. Nhìn thấy bánh táo là ăn, tuy bản nàng cũng , nhưng đồ của Hoàng Thượng là thứ khác thể chạm ?
Bát, đũa trúc lên một lượt đầy đủ, Kiều phi lập tức tự gắp một cái bỏ trong bát. Thôi Tú ngượng ngùng với Thẩm Vũ, cũng giơ đũa lên. Chỉ Thôi Cẩn ở một bên từng cử động, dù Thẩm Kiều ở bên cạnh khuyên, nàng cũng nhẹ giọng từ chối.
Thẩm Vũ vẫn ở một bên lôi kéo ý ứng phó, lời hào phóng, để ý chút nào.
“Tỷ tỷ đừng chỉ lo ăn như chứ, qua lí do tỷ dẫn hai đến ?” Thẩm Vũ thấy Thẩm Kiều ăn đến vui vẻ, khỏi mở miệng hỏi .
lúc Thẩm Kiều ăn xong một cái, cầm khăn gấm khẽ lau chùi khóe miệng, đó nhẹ với Thẩm Vũ, : “Bánh táo Ngự Thiện phòng , hình như giống với bình thường. Quả nhiên vẫn là Cẩm Nhan Điện đãi ngộ .”
Thẩm Kiều than thở một hồi về mùi vị bánh táo, vị chua trong giọng giảm chút nào. Lần ngay cả Thẩm Vũ cũng kiềm chế vẻ mặt, chỉ vì một phần bánh táo mà như , tiền đồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-38.html.]
“Nếu hỏi như thế, cũng quanh co lòng vòng nữa. Trong hậu cung, xưa nay tỷ luôn giúp đỡ lẫn . Uyển Nhi cung một thời gian, cũng do tiến cử với Hoàng Thượng. Hai tỷ Thôi gia từ nhỏ lớn lên bên chúng , giống như em gái ruột , bằng do tiến cử cho Hoàng Thượng .” Thẩm Kiều cầm chén nhấp một ngụm, trong giọng cho chỗ nào là thương lượng, là giọng điệu thông báo.
Lông mày thanh tú của Thẩm Vũ lập tức nhướn lên, hẳn là đây thấy nàng quá dễ chuyện cho Thẩm Kiều quên rằng nàng cũng cáu gắt.
Lời của Thẩm Kiều thốt , Thôi Tú lập tức buông đũa xuống, cúi đầu che khuôn mặt đỏ ửng.
“Tỷ tỷ, là tiến cử, mà là chuyện Nghiên tần , chính là chịu khổ mà kết quả . Lúc chỉ sợ sẽ giẫm vết xe đổ.” Thẩm Vũ nhíu mày, lo âu , vẻ mặt ưu sầu.
Nghe nàng nhắc chuyện , mặt Thẩm Kiều liền lóe lên vẻ tự nhiên. Tỷ Thôi gia cũng ngẩng đầu về phía Thẩm Vũ, dường như đang hỏi dò nàng, hiển nhiên hai cũng chuyện .
“Muội , nhắc chuyện , chắc chắn sẽ như , lúc đó Hoàng Thượng còn sủng hạnh ngươi đến mức đó. Ngươi xem bây giờ Hoàng Thượng đến chỗ Hứa Khâm mà đặc biệt chạy đến Cẩn Nhan Điện, là càng thêm sủng ái ngươi ? Những việc đều là vì thế gia, cũng thể…” Thẩm Kiều đang dõng dạc chợt phát hiện khí gì đó đúng, tất cả đều về phía cửa điện.
Đồng thời ba vốn đang đều lên, chỉ một nàng đang . Nàng liền theo bản năng mà nghiêng đầu , những lời đang bộ chặn trong cuống họng.
DTV
Chỉ thấy Hoàng Thượng một long bào đang ở cửa điện, lúc khuôn mặt hề chút cảm xúc về phía Thẩm Kiều, ánh mắt lạnh lẽo, mơ hồ mang theo vài phần lệ khí. Chân Thẩm Kiều như nhũn , miễn cưỡng vịn bàn nhỏ mới vững.
“Tham kiến Hoàng Thượng.” Tất cả bên trong điện đều cúi hành lễ, giọng điệu khiêm tốn. Đáy lòng đều thầm sợ hãi, ha há ma quỷ tới! Kiều phi tự mà .
“Ái phi còn hết lời , tiếp ! Để trẫm một chút, ngày thường mặt trẫm ngọng nghịu, mà hôm nay nhanh mồm nhanh miệng như !” Hoàng Thượng bước chân , lúc ngang qua Thẩm Vũ, tàn nhẫn trừng nàng một cái, sang chằm chằm Thẩm Kiều.
Thẩm Kiều thấy lời , tự nhiên chạm vảy ngược của , vội quỳ xuống.
“Hoàng Thượng, nô tỳ nhất thời hồ đồ, năng linh tinh, xin Hoàng Thượng thứ tội!” Cả Thẩm Kiều run rẩy, giọng cũng run lên, suýt nữa nên lời. Nàng căn bản Hoàng Thượng đến từ bao giờ, cũng cuối cùng những câu mà nàng đến .
Trong đầu là một mảng trống rỗng, đáy lòng sớm phát lạnh, chỉ mau mau xin tha.
“Lá gan ái phi thật lớn, trẫm đặc biệt dặn dò Xu Uyển Nghi Ngự Thiện Phòng chuẩn bánh táo. Ái phi dĩ nhiên ăn trẫm . Bánh táo là do Xu Uyển Nghi tự lấy công thức, để Ngự Thiện Phòng theo đó, ăn ngon ?” Hoàng Thượng thấy nàng quỳ xuống bên chân , cũng truy hỏi với những lời nàng , mà ánh mắt sắc bén chằm chằm bánh táo bên trong hai cái đĩa, lửa giận trong lòng nổi lên bốn phía.
Trên triều mấy ông già cổ hủ cãi vã đến đau đầu, khi hạ triều con gái của những lão đầu đó dằn vặt, quả thực là còn thiên lý.
“Nô tỳ đáng chết, đây là đồ cho Hoàng Thượng ăn.” Thẩm Kiều cắn răng, quyết định đẩy Thẩm Vũ ngoài. Ngược ở ngay mặt nàng, Thẩm Vũ thể vạch trần lời của nàng.
Hoàng Thượng cũng hỏi Thẩm Vũ, mà là lạnh thành tiếng.
“Lời ái phi thật là buồn đến cực điểm, khi đó ngươi tìm hiểu đồ ăn ưa thích của trẫm nên bỏ nhiều ngân lượng mới ? Sao một thời gian quên ngay trẫm thích ăn cái hả?” Tề Ngọc chậm rãi cúi xuống, nhẹ nhàng tời gần nàng, vẻ mặt lạnh lẽo đủ cho bất kỳ nào sợ hãi.
* Spoiler (C38): Spoil tí cho sôi động =v=
Nói xong, tay đặt gáy của Thẩm Kiều khẽ dùng lực, cả Thẩm Kiều nữa sấp về phía . Theo bản năng cơ thể nàng lập tức chống cự, cố sức ngả về phía , hai tay cũng dùng lực chống lực đạo của hoàng thượng.
Tề Ngọc thấy nàng còn dám phản kháng, lông mày nhíu càng chặt hơn, dường như mất kiên nhẫn. Nâng một chân lên quét mạnh cánh tay của Thẩm Kiều, Thẩm Kiều căn bản ngờ sẽ , mất sự chống đỡ của cánh tay , cả lập tức bẹp về bên , gò má non mịn thường ngày chăm sóc cẩn thận dán chặt xuống mặt đất.
Còn đợi Thẩm Kiều phản ứng nữa, bàn tay của hoàng thượng đè gáy nàng xuống, để nàng cơ hội lên.
“Ngươi ? Trẫm là vì tự xử lí ngươi nên bẩn tay . Ái phi nên lời một chút, nếu chính xác lag thấy m.á.u đó. Từ nay về đừng để trẫm thấy ngươi về thế lực gia thế của ngươi, cũng đừng tìm Xu uyển nghi tiến cử ai! Bằng thì ăn chút bánh táo là xong !” Một nữa Tề Ngọc dùng lực ấn hai cái gáy nàng , gò má của Thẩm Kiều cứ đè xuống đất, ngay cả kêu cũng dám kêu thành tiếng, tất cả đau đớn đều nén trong cổ họng.
Lý Hoài Ân bộ dạng thẩm hại của Thẩm Kiều khỏi thở dài một cái. Nhìn , một kẻ tìm c.h.ế.t thì chịu , nếu mà còn dám tìm c.h.ế.t thì diện kiến diêm vương ngay lập tức.
“Từ nay về cái gọi là thế gia trong miệng của ngươi, bất luận là ai chăng nữa đều đến tìm Xu uyển nghi chuyện như , bất luận là nàng tiến cử là sủng ái ai. Chỉ cần để trẫm thì ngươi kết quả đó. Muốn tranh sủng, bản lĩnh thì tự , trẫm nhiều cách gây sức ép với khác!” Giọng của Tề Ngọc thanh lãnh cảnh cáo, thẳng dậy, lui về phía hai bước, mặt là vẻ ghét bỏ.
Lý Hoài Ân , bước đến bên cạnh , móc cái khăn gấm trong cánh tay áo , hai tay cung kính dâng lên. Quả nhiên hoàng thượng nhận lấy khăn gấm xong lập tức sức lau chùi các ngón tay như lau một lớp da .