Nhất Chi Độc Tú - Chương 269
Cập nhật lúc: 2025-01-10 12:50:14
Lượt xem: 53
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện vị đích cô nương Thẩm vương phủ chọn đồ vật đoán tương lai khi truyền một đoạn thời gian ở kinh đô, những chuyện mới mẻ khác thế. Lúc ai cũng nghĩ đến, chuyện chọn đồ vật đoán tương lai , ở mười mấy năm sẽ nhắc tới một nữa, còn là nhắc đến cùng với đương kim Thái tử.
Trong quán thuyết thư, thích nhất là một đoạn . Lúc Thái tử chọn đồ vật đoán tương lai, tuy triều thần lúc thu hết cảnh tượng trong đáy mắt nhưng là bởi vì Thái tử cái gì cũng lấy, chỉ lấy đồ ăn. Hoàng thượng ở một bên, chúng thần sợ rước lấy tai hoạ, cho nên chuyện chọn đồ vật đoán tương lai liền truyền ngoài.
chuyện vị tiểu cô nương Thẩm gia chọn đồ vật đoán tương lai, truyền đến đều . Hơn nữa tiểu cô nương lòng rộng lớn, lấy hết đồ vật. Hai bên so sánh, thấy tính tình đôi biểu chênh lớn.
Mà cho dù là ai cũng nghĩ đến, hai vị trái ngược , hỉ kết liên lí, trở thành Đế Hậu tân nhiệm của Đại Tần. Người lá gan lớn một chút, liền lấy hai chuyện chọn đồ vật đoán tương lai .
Đến lúc Thẩm Ngữ Dung thể thể chạy, Thẩm lão Vương gia liền tự dâng tấu chương thỉnh phong, cho vị đích tôn nữ cái phong hào Quận chúa. Tề ngọc tất nhiên là vui vẻ đáp ứng, ban hào "Mẫn Hoa", từ đây Đại Tần liền thêm một vị Mẫn Hoa Quận chúa.
Vị Quận chúa từ nhỏ thông tuệ, cho dù là vẻ ngoài là tài hoa, đều kế thừa những phẩm chất của phụ mẫu. Thẩm Vũ thích sự phóng khoáng, câu nệ cô bé, cho nên thường xuyên triệu cô bé cung. Thẩm Ngữ Dung là đứa nhỏ chịu yên, chuyện với Thẩm vũ một lát, liền nhất định Đông cung tìm Thái tử, hoặc là Tư Thiện cung tìm Đại hoàng tử.
Thường xuyên qua , quan hệ của nàng cùng hai vị hoàng biểu đều gần gũi. Đại Hoàng tử xem cô bé như là , tất nhiên là đồ gì ăn ngon thú vị đều giữ một phần cho cô bé, như thế liền khiến cho Tề Kính Thần bất mãn . Rõ ràng nó cùng Đại Hoàng tử là , bỗng nhiên nhảy một đứa bé gái, đoạt hết nổi bật của nó .
Tuy nó lớn hơn Thẩm Ngữ Dung ba tuổi, nhưng tính cách Thẩm Ngữ Dung lợi hại, trong mắt chứa một hạt cát, cho dù tuổi tác còn nhỏ, nhưng dáng vẻ lỗ mũi hướng lên trời. Cho dù đối mặt với Thái Tử điện hạ tôn quý của Đại Tần, cô bé cũng nhường chút nào, lời trong miệng đều mang theo sự trào phúng.
Công phu cưỡi ngựa của Tề Kính Thần rèn luyện đến dáng hình, ít nhất thể vững lưng ngựa nhỏ mà cưỡi. Hôm nay, lúc Đại Hoàng tử đưa Thẩm Ngữ Dung đến trại nuôi ngựa lúc thấy Thái Tử tay nắm lấy dây cương, đầu ngẩng cao, là con ngựa nhỏ màu mận chín đang nhàn nhã tản bộ, đương nhiên Thái Tử điện hạ còn đắc ý hơn so với con ngựa nhỏ nhiều, ít nhất ánh mắt nó về phía Đại Hoàng tử cùng Thẩm Ngữ Dung mang theo mười phần khoe khoang.
Thẩm Ngữ Dung hơn ba tuổi , mặc áo sam nhỏ màu đỏ, phía theo ít hầu hạ. Cô bé nhẹ nhàng liếc mắt Tề Kính Thần một cái, mặt lộ mấy phần bất mãn, bĩu bĩu môi, cao giọng hô: "Huynh đắc ý cái gì? Chỉ cưỡi con ngựa nhỏ chậm như bò !"
Tề Kính Thần đột nhiên đầu, giận dữ trừng mắt , mặt là vẻ hung dữ, rõ ràng là một câu của cô bé chọc giận.
Nhìn thấy vẻ tức giận như của Tề Kính Thần, trong lòng Thẩm Ngữ Dung cảm thấy thoải mái, học theo nó hất đầu cao lên, mặt cũng là vẻ kiêu ngạo.
"Ha ha." Đại Hoàng tử bỏ lỡ mất thời cơ mà nở một nụ ôn hòa, đủ để hòa tan băng tuyết ngày đông. Tiếng thiết như như là sẽ cảm nhiễm khác, cho nên Thẩm Ngữ Dung cũng nở một nụ vô tâm vô phế.
Nhìn hai ở mái che nắng vui vẻ như , Tề Kính Thần thật sự chọc giận , nó nhảy xuống từ ngựa, chạy tới bên . Thẩm Ngữ Dung tuổi còn nhỏ, huống hồ thói quen nhạo nó, nên lúc thấy Thái Tử điện hạ tức giận như , cũng sợ hãi, mặt vẫn mang theo mấy phần ý .
Vì thế Tề Kính Thần một chuyện đáng nam nhân nhất trong đời nó, đó chính là trực tiếp đẩy Thẩm Ngữ Dung một cái. Vì thế tiểu Quận chúa tất nhiên là ngã đất, lập tức lên tiếng lớn. Cô bé còn đủ sức để đánh với Tề Kính Thần, nên ngoài việc thút thít , cũng cách nào hơn.
Đùa giỡn giữa trẻ con với , thật cũng thường thấy, dù tính tình của Mẫn Hoa Quận chúa đều hiểu rõ. chuyện to lên, tuy rằng Thẩm Ngữ Dung quan hệ với Tề Kính Thần, nhưng gần gũi với Đế Hậu.
Ngay cả nam nhân khó tính như Tề Ngọc, Thẩm Ngữ Dung nũng mấy câu cũng sẽ mềm lòng. Buổi tối ngừng quấn lấy Thẩm Vũ, liều mạng sinh một cô Công chúa đáng yêu. Như về liền cần cô nương nhà khác mà thèm thuồng nữa.
"Hoàng di phụ, Thái tử ca ca đánh, đánh con! Ngữ Dung ngoan, đánh con, nhưng, nhưng đau!" Thẩm Ngữ Dung chạy bên ngoài, lúc thấy Tề Ngọc đang tới trại nuôi ngựa, trực tiếp chạy đến bên cạnh , tủi mà khụt khịt, duỗi tay kéo ống tay áo , dáng vẻ tủi .
Tề Ngọc xổm xuống, nhận lấy khăn gấm từ trong tay cung nữ, cẩn thận lau nước mắt cho cô bé. Nhìn thấy Thẩm Ngữ Dung nghẹn đến đỏ cả mặt, khỏi nhẹ giọng khuyên dỗ: "Ngữ Dung đừng , đợi lát nữa hoàng di phu đánh nó cho con hết giận!"
Tuy rằng Thẩm Ngữ Dung tính tình phóng khoáng, nhưng vẫn chút ánh mắt. Biết vị hoàng di phu thích sạch sẽ, cô bé cũng dám chen lên , chỉ cố gắng đè nén tiếng của , giống như dừng .
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-269.html.]
Tề Kính Thần ở trại nuôi ngựa, mặt lộ vẻ , nó cũng là nhất thời bực bội, lỡ tay đẩy . Bạn chơi cùng của Đông cung Thái Tử tất nhiên là ít, thư đồng bên cũng dám trái ý nó, cho nên chân chính chơi đùa cùng một chỗ cũng chỉ Đại Hoàng tử cùng vị biểu thôi. Sau khi đẩy mới hối hận, dù Thẩm Ngữ Dung còn quá yếu ớt nhưng lúc nó đuổi theo để xin , chỉ ngây ngốc ở chỗ đó, mặt lộ vẻ .
Tề Kính Hiên ở bên cạnh nó, thấy dáng vẻ mất mát như của Tề Kính Thần, liền chậm rãi đến mặt thằng bé, giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ nó. Tề Kính Hiên thoáng qua vị Hoàng của , chậm rãi chống quải trượng ngoài, hiển nhiên là đuổi theo Thẩm Ngữ Dung.
Lúc nó ngoài, Thẩm Ngữ Dung ở sự dỗ dành của Tề Ngọc ngừng . Tề Ngọc liền để nó dẫn Thẩm Ngữ Dung về Phượng Tảo cung , còn chắp tay ở lưng, bước nhanh trong.
Tề Kính Thần đang cúi đầu đá bụi đất mặt đất, dáng vẻ mất mát, dù cho ai cũng nó đang hối hận, nhưng ánh mắt Tề Ngọc càng trở nên lạnh hơn.
"Sáu tuổi rưỡi đánh một đứa nhóc ba tuổi rưỡi, con còn là nam nhân nữa, đánh con gái cái gì? Có tiền đồ đấy! Tề Kính Thần!" Tề Ngọc mắt lạnh nó một lát, cuối cùng mở miệng giọng lạnh băng.
Tề Kính Thần thấy Tề Ngọc gọi tên đầy đủ của nó, khỏi run lên hai cái. Chỉ cần là kiểu gọi , liền cho thấy Tề Ngọc đang tức giận. Tề Kính Thần ít khi thấy Hoàng thượng gọi nó như , cũng chỉ hai ba thôi, nhưng mà mỗi gọi như , nó đều tiếp nhận trừng phạt nghiêm khắc.
Lúc nó thật sự chuyện nên , chỉ sợ là khó thoát một kiếp !
"Phụ hoàng, Kính Thần sai, xin phụ hoàng trách phạt!" Tề Kính Thần rõ hảo hán tránh cái thiệt mắt, lập tức quỳ rạp xuống đất, giọng điệu thành khẩn nhận sai.
Nào Tề Ngọc thấy bộ dáng quỳ rạp xuống đất của nó, cũng chỉ khẽ hừ một tiếng, tinh tế đánh giá nó một lúc. Tề Kính Thần tuy sáu tuổi rưỡi, nhưng lẽ là bởi vì tố chất thể quá , cho dù ở sự phiên gây áp lực của Đế Hậu cùng với Đại Hoàng tử, vị Đông Cung Thái tử vẫn vẫn lớn lên , cái thể tròn tròn cũng biến mất.
"Đi đến chỗ mẫu hậu của con !" Tề Ngọc dấu sự sắc bén trong mắt, trực tiếp lạnh giọng ném xuống một câu, dẫn đầu .
Tề Kính Thần chút ngơ ngác mà ngẩng đầu lên, tại Tề Ngọc dễ dàng buông tha nó như thế. Bình thường nếu nó chuyện gì Tề Ngọc khó thể chịu đựng , thì việc ăn gậy tất nhiên là thiếu . Lần đẩy Thẩm Ngữ Dung ngã, nó tự đuối lý, còn tưởng rằng Tề Ngọc sẽ đưa trách phạt nặng xưa nay từng , ngờ là nửa chữ cũng nhắc đến.
Nhìn bóng dáng càng lúc càng xa của nam nhân, nó cũng dám chậm trễ, lập tức tăng nhanh hơn bước chân đuổi kịp. Lúc tới Phượng Tảo cung, quả nhiên thấy nha đầu Thẩm Ngữ Dung đang ở trong lòng n.g.ự.c Thẩm Vũ, mặt là vẻ , chọc yêu thương.
Thẩm Vũ cũng dáng vẻ của cô bé dọa , ngừng an ủi. Duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve phía lưng Thẩm Ngữ Dung, chính là dáng vẻ của mẫu..
Sắc mặt Tề Kính Thần lạnh hai phần, sự xin trong lòng nó biến mất, biến thành mấy phần oán khí. Nha đầu nhất định là mách lẻo! Cho dù nó thật sự sai, cũng chấp nhận cô bé mách lẻo như . Cứ gặp một trưởng bối liền một , sẽ trách phạt vô ! Huống hồ mới chạy thoát từ trong tay Tề Ngọc xong, nó cũng rơi tay Thẩm Vũ nữa .
"Kính Thần, con sai ! Xem xem, con rách bàn tay Ngữ Dung đây !" Thẩm Vũ lên thấy nó , ánh mắt liền theo bản năng qua đó, kết quả lúc bắt vẻ mặt cho là đúng của Tề Kính Thần, sắc mặt Thẩm Vũ lập tức trở nên cương lãnh (cứng rắn + lạnh lùng) lên, hiển nhiên là cảm thấy buồn phiền với nhi tử vô pháp vô thiên .
Thẩm Vũ dứt câu, Thẩm Ngữ Dung chủ động vươn tay , quả nhiên bàn tay non mịn ngã rách da, hiển nhiên do lúc ngã xuống đất dùng tay chống đỡ nên rách tay.
"Mẫu hậu, là trêu ghẹo con !" Tề Kính Thần thấy Thẩm Vũ chất vấn như , cảm thấy nàng rõ ràng là đang thiên vị Thẩm Ngữ Dung, một chút cũng hướng về , trong lòng khó chịu, lời qua đại não vọt khỏi miệng.
"Người , mang thước đây!" Đôi mắt Thẩm Vũ lập tức trừng lớn lên, vẻ mặt buồn bực.
Hiển nhiên là mấy câu đó của Tề Kính Thần đắc tội Thẩm Vũ, cho dù như thế nào, so với Thẩm Ngữ Dung, Tề Kính Thần cũng coi như là đứa trẻ lớn. Huống chi thể lấy tiêu chuẩn của một đứa trẻ bình thường để áp dụng với Tề Kính Thần, nó chính là Đông Cung Thái tử, ngày chính là Trữ quân của Đại Tần. Không lễ pháp như thế, ngày còn là mất nước ?
Trong điện lập tức an tĩnh , ngay cả Ngữ Dung vẫn luôn khụt khịt cũng ngừng , chút sợ hãi mà về phía Thẩm Vũ. Tiểu cung nữ bên vội vàng rời , nhanh cầm thước xuất hiện ở bên Thẩm Vũ. Thẩm Vũ trực tiếp cầm lấy thước, vung lên trung, lạnh lùng với Tề Kính Thần: "Đưa tay đây!"
Tề Kính Thần dám chậm trễ, nó mới đưa tay lên, thước cũng mạnh mẽ rơi xuống lòng bàn tay nó.