Nhất Chi Độc Tú - Chương 260
Cập nhật lúc: 2025-01-10 12:45:20
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Vi Nhiên như khiến hoảng sợ. Dáng vẻ đánh đến mức thoi thóp đó sớm biến mất, chỉ còn bộ mặt hung ác, mười phần sức lực chế trụ Thẩm Vũ. Rõ ràng vị Nhiên Mỹ nhân lúc chỉ đóng kịch, cố ý bộ như đánh đến mức còn sức lực phản kháng để buông lỏng cảnh giác, đó đột nhiên lôi chủy thủ uy h.i.ế.p Thẩm Vũ.
Đã hai tiểu thái giám lao ngoài tìm , bây giờ Minh Âm đang ở gần nhất, nàng trợn to mắt chủy thủ trong tay Hứa Vi Nhiên, mũi d.a.o sáng chói kề chiếc cổ nhỏ bé yếu ớt của Thẩm Vũ tạo nên một sự tương phản tuyệt đối, khiến âm thầm kinh hãi.
"Lui về , lui về , qua đây." Dường như nhận cung nhân vây xung quanh tăng thêm, Hứa Vi Nhiên trở nên căng thẳng. Một tay nàng nắm chặt chủy thủ, tay giữ bả vai của Thẩm Vũ, ép Thẩm Vũ từ từ cùng lui về phía .
Minh Âm sợ kích động đến Hứa Vi Nhiên, vội vàng phất tay cho cung nhân xung quanh lui , gian xung quanh Hứa Vi Nhiên và Thẩm Vũ trở nên thông thoáng dần.
Chủy thủ kề sát bên, ngay cả chuyện Thẩm Vũ cũng dám, sợ dây thanh quản rung động sẽ thương. Trong đầu nàng hỗn loạn, hiểu vì Hứa Vi Nhiên như . Cho dù Thẩm Vũ nhốt nàng và mấy nữ tử họ Hứa , nhưng mà Hứa Vi Nhiên đãi ngộ, chắc chắn hơn nhiều so với mấy .
"Hoàng hậu, bình thường ngươi giỏi nhất là hoa ngôn xảo ngữ (lời ngon tiếng ngọt) ? Sao bây giờ gì? Nói !" Có lẽ khí xung quanh quá yên tĩnh và căng thẳng khiến cho Hứa Vi Nhiên chút chịu , nàng di chuyển chủy thủ cổ Thẩm Vũ.
Xung quanh truyền đến tiếng hít , hiển nhiên hành động của Hứa Vi Nhiên khiến sợ hãi thôi. Ngộ nhỡ chủy thủ gần thêm chút nữa thì lẽ Hoàng hậu nương nương mất mạng ở đây . Chờ đến khi Hoàng thượng tới, nhất định bọn họ sẽ chôn cùng.
"Vậy xem vì ngươi dùng chủy thủ bắt cóc bổn cung?" Thẩm Vũ nhẹ giọng mở miệng. Mỗi nàng đều thể cảm nhận thanh chủy thủ kề sát cổ họng , chỉ một cảm giác cứng rắn lạnh lẽo.
Nàng dứt lời, Hứa Vi Nhiên liền nở nụ mang theo mấy phần điên dại.
"Hoàng hậu nương nương, ngươi đừng vội! Đáp án chờ đến khi Hoàng thượng tới đây thì sẽ . Ngươi yên tâm, đây tuyệt đối là một đáp án nhàm chán. Ta đảm bảo khi Hoàng thượng , vẻ mặt nhất định sẽ vô cùng đặc sắc!" Hứa Vi Nhiên xong bắt đầu lớn một cách cuồng dại, sự điên loạn ẩn trong nàng bỗng chốc lộ rõ ràng.
Một lát , rốt cuộc bên ngoài cũng truyền đến giọng thông báo the thé của thái giám: "Hoàng thượng giá lâm..."
Tề Ngọc một long bào màu đen, hiển nhiên còn kịp y phục. Tiếng bước chân của vô cùng trầm , vẻ mặt cũng tương đối bình tĩnh. Hắn ngược sáng ngoài cửa, nheo mắt cảnh tượng bên trong.
Cả Hứa Vi Nhiên đều vô cùng chật vật, váy vẫn còn lưu dấu vết đánh đập, vết bùn cũng hết sức rõ ràng. Chỉ điều cánh tay cầm chủy thủ của nàng vô cùng vững vàng, ánh mắt về phía Tề Ngọc cũng cực kỳ sáng ngời, giống như đợi từ lâu .
"Trẫm tới !" Tề Ngọc từng bước điện, chậm rãi đến gần hai các nàng, giọng trầm thấp. Chỉ ba chữ ngắn gọn nhưng khiến vô thức an tâm.
Sự xuất hiện của Tề Ngọc hiển nhiên kích thích Hứa Vi Nhiên. Thẩm Vũ thể cảm nhận rõ ràng thanh chủy thủ cổ đang run nhẹ, Hứa Vi Nhiên phía cũng đang run rẩy theo, là do căng thẳng là do cảm xúc khác nữa.
"Hoàng thượng còn nhớ Mẫn Phi ?" Hứa Vi Nhiên run rẩy một lát, vẻ như nàng phục hồi tinh thần hẳn. Hứa Vi Nhiên cố gắng bình tĩnh , khẽ cất cao giọng hỏi.
Nàng dứt lời, Tề Ngọc liền cau mày, Thẩm Vũ cũng cả kinh. Mẫn Phi là phi tần của tiên hoàng, tuy mất cùng với Lê Phi, nhưng chuyện là điều cấm kỵ của hậu cung. Có điều Thẩm Vũ cất công thăm dò, tất nhiên là một chút.
"Đương nhiên nhớ rõ, kẻ phản bội mẫu phi của trẫm, cùng nữ nhân khác trong hậu cung liên thủ hại c.h.ế.t bà. Sau khi trẫm đăng cơ liền bức tử bà , đồng thời khiến cả gia tộc bà trả giá. Làm trẫm nhớ!" Giọng lạnh lẽo của Tề Ngọc truyền đến, nâng mi thẳng mắt Thẩm Vũ, trong ánh mắt toát vẻ kiên định, giống như đang bảo nàng hãy kiên trì thêm một chút nữa .
Hứa Vi Nhiên nhạo một tiếng, là trào phúng ý gì khác. Nàng lạnh giọng mở miệng : "Nếu cô cô ở suối vàng , lẽ sẽ vui mừng. Ngay cả phi tần của mà Hoàng thượng còn nhớ rõ tên, thế mà nhớ rõ cô cô. Phận chất nữ như đây cũng cảm thấy nở mày nở mặt!"
Hứa Vi Nhiên xong, ít kinh ngạc sang. Nàng gọi Mẫn Phi là "cô cô", lẽ nào nàng cô nương của Hứa gia ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-260.html.]
"Đương nhiên họ Hứa, họ Mục. Lúc Mục gia tịch biên, nam nhân đày biên cương, bộ nữ nhân sung quân kỹ, chỉ và tỷ tỷ trốn thoát. Tỷ tỷ cung, đương nhiên các ngươi g.i.ế.c chết, chính là Vân Khê . Ta bà con xa Hứa gia thu nhận, bởi vì thông tuệ lanh lợi, nhà họ cũng thiếu cô nương nên xem như cô nương mà nuôi dưỡng." Ánh mắt của Hứa Vi Nhiên càng lúc càng oán độc. Nàng nhớ đến cuộc sống ở thế gia , nhớ những ngày cùng tỷ tỷ chơi đùa, cuối cùng tất cả những điều đó đều tan thành bọt nước.
DTV
Đương nhiên cũng nhờ nam nhân tôn quý mắt ban tặng. Chỉ trong một đêm, Mục gia chẳng còn gì, chỉ còn hai đứa bé ngây thơ tay trói gà chặt, nhưng rốt cuộc cũng tổn hại ở hậu cung .
Sau khi lời của Hứa Vi Nhiên, Thẩm Vũ kìm mà cứng đờ . Lúc nàng vô tình phát hiện Vân Khê chỗ , Hoàng thượng liền trực tiếp g.i.ế.c Vân Khê. Không ngờ bây giờ xuất hiện thêm một của Vân Khê, thì là vì báo thù cho Vân Khê và Mục gia.
"Trẫm . Là trẫm sai tận diệt Mục gia, cũng là trẫm sai cho Vân Khê uống thuốc độc. Ngươi nên tìm trẫm, chứ uy h.i.ế.p Hoàng hậu!" Tề Ngọc nhẹ nhàng dời mắt, cuối cùng dừng Hứa Vi Nhiên, trong ánh mắt hề một tia cảm tình nào.
"Hoàng thượng võ công cái thế, chỉ là một tiểu nữ tử, đương nhiên là đối thủ của ngươi. Từ khi Hoàng hậu nương nương hồi cung, ngươi chỉ sủng hạnh mỗi nàng , đủ để thấy vị trí của Hoàng hậu trong lòng ngươi. Dù cũng sống nổi, chi bằng kéo theo Hoàng hậu Đại Tần c.h.ế.t cùng, cũng để cho Hoàng thượng nếm thử cảm giác xem quan trọng c.h.ế.t mặt , thế nào hả?" Hứa Vi Nhiên di chuyển thanh chủy thủ cổ Thẩm Vũ, làn da mịn màng rốt cuộc xước một đường, từng giọt m.á.u đỏ thắm như huyết châu theo cần cổ trắng nõn chảy xuống, thấm cổ áo.
"Dừng tay!" Nhìn m.á.u chảy , da đầu Tề Ngọc tê dại từng trận, gần như khống chế hô lên thành tiếng.
Giọng của lộ sự nôn nóng, đôi mày khí nhíu chặt , sắc mặt thoáng hiện lên vẻ sợ hãi.
"Ha ha, quả nhiên Hoàng thượng quan tâm đến Hoàng hậu, xem bắt đúng . Trước mặt Hoàng thượng thế , thể để Hoàng hậu c.h.ế.t quá nhanh , ít nhất để nàng chịu khổ thêm một chút ? Năm đó Mục gia c.h.ế.t ít ! Nợ m.á.u trả bằng máu!" Hứa Vi Nhiên thấy tâm tình lộ mặt Tề Ngọc, giống như là phát hiện một trò chơi thú vị , chủy thủ càng lúc càng kề sát cổ Thẩm Vũ, giọt m.á.u chảy bên ngoài nhanh hơn.
Thẩm Vũ ngăn tiếng kêu đau trong cổ họng. Dù cổ là nơi quá yếu ớt, chủy thủ áp chế, loại cảm giác ngột ngạt khiến cho đầu óc nàng choáng váng từng trận.
Có lẽ do sắc mặt của Thẩm Vũ quá mức nhợt nhạt, cho nên vẻ mặt của Tề Ngọc càng lúc càng khó coi. Hắn liếc mắt về phía , Lý Hoài Ân vẫn xuất hiện. Hắn tiếp tục nhíu mày, như nghĩa là bên ngoài vẫn bố trí xong.
"Mẫu hậu, mẫu hậu! Ta gặp mẫu hậu!" Giọng non nớt của trẻ con truyền đến khiến cả Thẩm Vũ trở nên căng thẳng, hiển nhiên là Nhị Hoàng tử tới.
"Thái tử điện hạ, thể !" Cũng may bên ngoài cung nhân ngăn cản, rõ ràng Nhị Hoàng tử chặn ở ngoài cửa, thể .
"Ồ, Thái tử đến ! Hoàng thượng, mau bảo nó , để nó mẫu hậu nó c.h.ế.t như thế nào! Tính cách Thái tử điện hạ chút hiếu động, nên để nó thấy cảnh đổ m.á.u thì mới trưởng thành !" Hứa Vi Nhiên thấy giọng của Nhị Hoàng tử, khuôn mặt nàng vô cùng phấn khởi, thậm chí còn cất cao giọng yêu cầu Tề Ngọc cho Nhị Hoàng tử .
"Hứa Vi Nhiên, đủ ! Thái tử còn nhỏ như , ngươi..." Bởi vì những lời của Hứa Vi Nhiên, Thẩm Vũ liền lập tức trở nên nôn nóng. Nàng kịp nhớ cơn đau cổ, giương cao giọng quát lớn.
mà Hứa Vi Nhiên để Thẩm Vũ xong, chủy thủ trong tay ép xuống mấy phần. Nhìn Thẩm Vũ vì đau đớn mà gương mặt co rúm, Hứa Vi Nhiên đắc ý bật .
"Hoàng hậu nương nương, ngươi vẫn nên điều một chút , bằng ngươi thể thấy mặt Thái tử cuối ! Mau đưa Thái tử , nếu sẽ g.i.ế.c Hoàng hậu ngay lập tức!" Hứa Vi Nhiên dùng chủy thủ nhẹ nhàng nâng cằm Thẩm Vũ lên, chủy thủ xẹt qua một cái liền xuất hiện vết máu, thấy mà giật .
Gân xanh hai bên thái dương của Tề Ngọc liền nổi hết lên, ngẩng đầu Thẩm Vũ, cuối cùng phất tay. Một lát , hai vị Hoàng tử đều xuất hiện trong đại điện, hiển nhiên Đại Hoàng tử cũng tới. Hẳn là khi gì đó với Thái tử, cho nên bây giờ viên thịt nhỏ còn ầm ĩ nữa. Thằng bé cứ ngẩng đầu Thẩm Vũ khống chế bên , vành mắt phiếm hồng như sắp .
"Ha ha ha, các ngươi xem, Thái tử Đại Tần sắp kìa. Cái bộ dạng tiền đồ , thể..." Rốt cuộc Hứa Vi Nhiên cũng thấy cảnh tượng mà nàng . Nàng ngẩng đầu lên điên loạn, mang theo một loại đắc ý, cả đều run lên.
"Hoàng thượng." Lý Hoài Ân chạy bước nhỏ , thế nhưng còn xong thì nam nhân mặc long bào phía bất ngờ hành động.
Hứa Vi Nhiên còn xong, chủy thủ trong tay khác đoạt lấy. Nàng theo bản năng dùng sức đ.â.m tới, nhưng phát hiện từ khi nào Hoàng thượng xuất hiện mặt , tay bắt lấy chủy thủ của . Mũi đao cắt lòng bàn tay của nhưng nhíu mày lấy một cái, cũng bất kỳ dấu hiệu nào buông .
"Vèo vèo vèo..." ba tiếng tiếng xé gió truyền tới. Từ cửa sổ b.ắ.n ba mũi tên ngắn, vặn bộ đều trúng giữa lưng của Hứa Vi Nhiên. Một tay khác của Tề Ngọc ôm eo nhỏ của Thẩm Vũ xoay một vòng, nhấc chân dùng sức đá Hứa Vi Nhiên.