Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nhất Chi Độc Tú - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-01-10 12:45:04
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy ngày , Thẩm Vũ nhận một phong thư, nàng nhẹ nhàng mở , lúc thấy nội dung bên trong, hàng mày thanh tú khỏi nhíu .

Giai Tần chết.

Nàng thêm nữa, giống như đang xác nhận cái gì. Ngón tay Thẩm Vũ túm tờ giấy thư mỏng , chợt sững sờ trong chốc lát. Qua một lúc lâu , nàng mới khôi phục tinh thần, vẻ mặt còn chút hoảng hốt.

Vô cùng châm chọc chính là, kiểu c.h.ế.t của Giai Tần giống kiếp của nàng như , cũng đều là do nhiều phi tần ép chết. Nếu lúc Thẩm Vũ lựa chọn tự kết thúc, chỉ sợ cũng uống rượu độc mà chết.

Lúc tin tức truyền tới tai Hoàng thượng, cũng chỉ nhướng mày, thấp giọng phân phó với Lý Hoài Ân: "Cứ hạ táng theo lễ pháp , để mấy Lương phi lo liệu một chút!"

Lý Hoài Ân trả lời một tiếng, lập tức phân phó tiểu thái giám truyền lời . Thẩm Vũ khỏi nâng mắt một chút, vẻ mặt nam nhân bình tĩnh, rõ ràng là ý định hồi cung vì Giai Tần.

Tuy bên ngoài Hoàng thượng vẫn trầm tĩnh, thấy bất cứ ảnh hưởng nào, nhưng bỗng nhiên thức ăn bàn cơm, mày nhíu chặt , giống như hài lòng với chúng.

"A Vũ, chúng uống rượu ? Ngày nóng như thế nên uống vài chén!" Tề Ngọc lấy tay chống cằm, bỗng nhiên một câu như , hơn nữa còn là câu trần thuật.

Hắn vung tay lên, lập tức chạy tới phòng bếp nhỏ tìm rượu. Thẩm Vũ khỏi nhíu đôi mày xinh , đầu về phía nam nhân bên cạnh, quan sát kỹ vẻ mặt .

Hoàng thượng mang rượu đây, là mượn rượu giải sầu ? Hay là thật sự để ý Lưu Di? Lưu Di chết, cũng thấy đau lòng chỗ nào.

Thẩm Vũ đắm chìm ở trong suy nghĩ của chính , từ thái độ của Hoàng thượng đối với Lưu Di, thể liên tưởng tới kiếp cũng đối đãi với nàng như ? Đương nhiên mức độ sủng ái của nàng cùng Lưu Di khác , thể đánh đồng .

"Nhìn cái gì mà , mặt trẫm như ?" Đối với ánh mắt chuyên chú của Thẩm Vũ. Tề Ngọc tất nhiên phát hiện , ngẩng đầu lên, vươn tay nhéo nhéo chóp mũi Thẩm Vũ, mặt mang theo mấy phần ý hoà ( thiết + ôn hoà).

Thẩm Vũ ngơ ngẩn , dáng vẻ của Tề Ngọc cũng giống như là mượn rượu giải sầu. Hắn nhẹ nhàng, khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo ý .

Tề Ngọc thấy nàng trả lời, cũng bức ép, lúc bầu rượu bưng lên bàn, đôi mắt Tề Ngọc sáng ngời, giống như đợi lâu. Hắn tự cầm lấy bầu rượu, rót đầy hai chén, đưa một chén cho Thẩm Vũ.

"Nào, nâng chén lên!" Nam nhân với nàng nữa, lộ một hàm răng trắng tinh. Giọng ôn hoà, giống như là đang dỗ nàng .

Thẩm Vũ trong hồ lô của đến tột cùng là bán thuốc gì [1], cũng tiện tự suy đoán, bèn nâng chén rượu lên định chạm chén với . Nào Hoàng thượng lập tức bắt cổ tay nàng, nhẹ nhàng kéo cánh tay của nàng, vòng qua cánh tay của .

[1] Ý rõ trong lòng đối phương nghĩ cái gì.

Ánh mắt của nam nhân vẫn luôn nghiêm túc chằm chằm chén rượu, như là sợ động tác lớn , sẽ rượu trong tay nàng sánh ngoài . Thẩm Vũ cứ như chăm chú , mí mắt nam nhân nhẹ nhàng rũ xuống, động tác vẫn cẩn thận, mãi đến lúc cánh tay hai vòng với , mới nhẹ nhàng thở phào một .

"Lúc nam nữ thành , đêm động phòng hoa chúc uống rượu hợp hoan như . A Vũ Hoàng hậu lâu như , vẫn luôn bận rộn mà quên mất, bây giờ bổ sung ly rượu . Nàng là thê tử của , là phu quân của nàng. Chúng cùng uống xong ly rượu , đồng tâm hiệp lực, nên giống như tiên hoàng và mẫu phi mới đúng!" Lúc Hoàng thượng câu cuối cùng, giọng ép xuống thấp, ý mặt cũng cứng vài phần, hiển nhiên là nhớ tới hồi ức gì đó.

Ánh mắt Thẩm Vũ lóe sáng, trong lòng mấy phần suy đoán. Có lẽ Hoàng thượng lấy rượu tới uống, cũng là vì Lưu Di, mà thông qua cái c.h.ế.t của Lưu Di, nhớ tới mẫu phi của . Lúc Lê Phi cũng trong thế cục tường đổ do đẩy, những nữ nhân ở hậu cung đều đôi mắt danh lợi.

"Trước khi nhập cung, mẫu từng mang tính mệnh, thầy bói tướng vượng phu. Cho nên Tề Ngọc thể vứt bỏ , lúc là Hoàng thượng Đại Tần, vị trí Hoàng hậu cũng chỉ thể là , mới thể bảo đảm cho Đại Tần phồn vinh hưng thịnh!" Thẩm Vũ nâng một cái tay khác lên cầm tay , mặt mang theo mấy phần nghiêm túc.

Vừa nãy bên trong lời của Hoàng thượng đều là xưng "Ta, nàng", đây cũng là đầu tự xưng là "Trẫm". Thẩm Vũ như , lá gan cũng lớn hơn nhiều, trực tiếp xưng hô theo . bên trong mấy câu đó của nàng, thế nào cũng cảm thấy sự vô cùng uy h.i.ế.p nhiều hơn, còn an ủi thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-250.html.]

Tề Ngọc sửng sốt một chút, khi phản ứng mới đột nhiên tiếng. Cả lắc lư, ngay cả chén rượu trong tay cũng rung lên theo, rượu ở bên trong sóng sánh, suýt nữa thì sánh ngoài.

"Trẫm lâu tên thật, Tề Ngọc, vẫn là A Vũ gọi dễ nhất. Sau , lúc ai thì gọi nhiều thêm một chút , tránh cho trẫm cũng nhớ là họ Tề!" Cuối cùng Hoàng thượng cũng ngừng , ngẩng đầu lên, mặt đầy vẻ vui mừng mà Thẩm Vũ, thấp giọng đưa yêu cầu.

Tầm mắt của Thẩm Vũ vẫn đang dừng mặt , lẽ là bởi vì mới quá nhiều, khuôn mặt nam nhân bắt đầu đỏ ửng lên, dường như uống rượu mà cũng say . Nàng nheo mắt , Hoàng thượng bây giờ so với dáng vẻ bắt bẻ ngày thường, quả thực giống như hai khác .

"Được , Hoàng thượng thích là ! Uống rượu ." Thẩm Vũ gật gật đầu, nàng nhẹ nhàng giật cổ tay, chạm cánh tay của nam nhân, ý bảo nhanh chóng uống rượu.

Hai bưng chén rượu, cầm một lúc lâu, ngón cũng tê rần.

Tề Ngọc nàng, ánh mắt sáng ngời. Hai đồng thời nâng cánh tay lên, ghé đầu gần. Rượu tiến bên trong khoang miệng, mang theo mấy phần hương hoa quế nhàn nhạt, rõ ràng đây là rượu hoa quế. Rượu qua yết hầu, tiến dày, vị cay rát của rượu, giữa môi răng đều tràn đầy thanh hương, dư vị vô cùng.

DTV

"Lại nữa nào!" Hoàng thượng dường như thích hương vị rượu hoa quế , tay mới buông xuống, cầm lấy bầu rượu rót đầy chén của .

Thẩm Vũ còn kịp gì, nam nhân bắt đầu tự rót tự uống. May là bầu rượu cũng lớn, nhưng Hoàng thượng uống hết rượu hoa quế, cả khuôn mặt đều ửng đỏ, ngay cả vành tai cũng đỏ lên.

"Đã hết ?" Hoàng thượng quơ quơ bầu rượu , bên trong âm thanh gì. Hắn chút thất vọng mà ném bầu rượu sang một bên, mặt mang theo mấy phần kiên nhẫn.

Mấy cung nhân đang hầu ở bên cạnh, Lý Hoài Ân chút do dự bầu rượu bàn, đang suy nghĩ nên để phòng bếp nhỏ đưa tới một bầu nữa . dáng vẻ của Hoàng thượng, nếu như thật sự uống say, thì khó xử !

Trong lúc Hoàng thượng uống rượu, Thẩm Vũ mở miệng thêm cái gì, chỉ thỉnh thoảng bảo uống chậm một chút. Nam nhân ngẩng đầu lên nàng, đôi mắt sáng đến kinh , hiển nhiên tỉnh táo, thậm chí còn hưng phấn hơn ngày thường nhiều.

"A Vũ, may mà nàng là nữ tử nhu nhược thiện lương, nếu nhất định mất nàng !" Nam nhân cầm chén rượu tay, nét mặt nhu hòa, chớp mắt chằm chằm Thẩm Vũ, giống như là đang xác nhận cái gì đó.

Thẩm Vũ thấy lời , tim đột nhiên đập nhanh hơn một chút. Vẻ mặt cứng , nàng chút do dự đối diện với đôi mắt của Hoàng thượng, ánh mắt nam nhân bình lặng, tựa như câu mới chỉ là ngẫu nhiên mà phát .

"Đừng sợ, vốn thích nữ tử nhu nhược thiện lương, tựa như mẫu phi . mà mẫu phi quá yếu ớt, chạm liền nát. Lúc Giai Tần tiến cung, cho rằng thể gặp gỡ một nữ tử giống như mẫu phi là cực kỳ may mắn. nàng chung quy vẫn , vẽ hổ thành thành chó, trẫm ngay cả chạm cũng chạm qua nàng , chỉ cảm thấy nàng xứng!" Tề Ngọc cho là Thẩm Vũ hiểu lầm ý tứ trong lời của , nên nữa mở miệng an ủi nàng.

Lý Hoài Ân những lời của Hoàng thượng, đều là những lời xuất phát từ trong nội tâm, những nô tài như bọn họ nhất là nên . Hắn bèn nâng lên tay vẫy vẫy, dẫn đầu khỏi nội thất, đều chờ ở ngoài cửa.

Thẩm Vũ nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một , , khi Hoàng thượng chạm qua Giai Tần, trong lòng nàng sinh một loại cảm giác giải thoát. Nàng của đời và Lưu Di, chung quy là giống .

Thẩm Vũ vẫn mở miệng như , chỉ ôn nhu , tựa như đang tiếng động cổ vũ tiếp . Những lời của Hoàng thượng nhắc tới Lê Phi. Thân mẫu của Hoàng thượng, rõ ràng chính là đề tài mẫn cảm. Dám can đảm nhận xét Lê Phi, hiện giờ ngoài Hoàng thượng , còn nào còn sống cả.

"Nàng xem, hiện tại kết cục của nàng cùng mẫu phi đều giống , đều liên thủ ép chết. Mẫu phi hơn nàng mấy trăm , cũng khó tránh thoát một kiếp. Phụ hoàng từng luôn miệng yêu bà, sẽ bảo vệ bà, nhưng mà cuối cùng vẫn bất lực. Ta từng hiểu phụ hoàng, hiện tại chút hiểu , phụ hoàng thể mỗi thời mỗi khắc đều ở bên cạnh bà, yêu bà, bảo vệ bà. Thân ở địa vị tối cao, hầu hết thời gian đều là bất do kỷ." Giọng của dần dần đè thấp xuống, giống như là nỉ non, hai tay của chống cằm, động tác do trông vẻ buồn .

Không khí trở nên chút ngột ngạt, tinh thần của Hoàng thượng rõ ràng phấn khởi, nhiều nhưng mặt ý , ngược còn thêm mấy phần u buồn.

Thẩm Vũ gương mặt của , trong phút chốc bỗng ngây . Hoàng thượng tựa như đang đắm chìm ở trong một bầu khí thương cảm, sự yếu ớt thuộc về như , đây là điều mà Thẩm Vũ bao giờ thấy. Nàng cầm lòng nổi mà nâng hai tay lên, nhẹ nhàng ôm , như đang an ủi .

Tề Ngọc dựa đầu lên vai nàng, vòng tay qua eo nàng, cuối cùng ôm chặt lấy thể của nàng.

"A Vũ, cũng may là nàng kiên cường, nàng thông minh, thủ đoạn cũng lợi hại. Nếu , khi yêu nàng, chừng nàng còn nữa ." Lời đứt quãng của nam nhân truyền đến, cũng dễ dàng phá lệ vì nữ, nhân nhưng bắt đầu từ lúc Thẩm Vũ nhập cung, vẫn luôn vì nàng mà phá lệ.

Hắn cũng rõ cái gì là yêu, nhưng lúc nữ nhân ở trong lòng n.g.ự.c thiết kế xảy chuyện, đều một loại cảm giác hãi hùng khiếp vía. Hiện tại đối với những phi tần đó đều coi như thấy, trong mắt chỉ thể chứa một Thẩm Vũ mà thôi!

Loading...