Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nhất Chi Độc Tú - Chương 239

Cập nhật lúc: 2025-01-10 12:44:44
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mỗi khi Thẩm Vũ tiếng xong, tâm tình của nàng chút phức tạp. Đứa bé còn nhỏ, giảng đạo lý thì nó hiểu, vì thế nàng mới hạ sách . mấy ngày , Nhị Hoàng tử quả thật chút thê thảm.

Vì khiến thằng bé tự sửa đổi thói quen, Thẩm Vũ để nó và Đại Hoàng tử dọn tới thiên điện phía đông, bày biện đầy đủ đồ dùng bên trong, cũng cẩn thận kiểm tra qua một . Trên bề mặt đồ dùng bôi nước gừng lên, mùi nồng, Thẩm Vũ còn dặn riêng Đại Hoàng tử, chủ động ngăn Nhị Hoàng tử lấy đồ vật bỏ trong miệng, nhất định để nó tự đổi thói quen .

Đại Hoàng tử cũng thật sự hiểu , tóm Thẩm Vũ câu nào, thằng bé cũng đều nhẹ nhàng gật đầu đồng ý, thoạt thì vẻ dáng một vị trưởng.

Vào ngày đầu tiên sửa thói quen , chắc chắn là khó khăn nhất. Bà v.ú ôm Nhị Hoàng tử tiến thiên điện phía đông, đặt nó mặt đất. Bây giờ Nhị Hoàng tử thể vịn đồ xung quanh tự bước , cho nên vì tập , bên trong gian thiên điện dựng một loạt các băng ghế thẳng hàng để nó tay vịn.

Trên mặt thằng nhóc còn vương nước mắt, tuy rằng ở chỗ Thẩm Vũ chịu thương tổn lớn, nhưng lúc cảnh mới mặt cho quên sạch còn chút nào, huống chi Đại Hoàng tử ở phía nó, điều cho nó cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Tay của Nhị Hoàng tử chống lên băng ghế, đầu tiên xoay đầu bốn phía, đôi mắt mở to chớp chớp, quan sát địa hình xung quanh vô cùng cẩn thận. Đợi khi nó đến băng ghế cuối cùng, xếp dựa một cái bàn, bàn đặt bộ những món đồ chơi mà nó yêu thích nhất, lập tức "khanh khách" tiếng.

Thậm chí thằng bé còn vịn băng ghế, uốn éo hình mập mạp, chuyển qua về phía Đại Hoàng tử, giơ tay chỉ chỉ cái bàn . Trong miệng thỉnh thoảng phát tiếng hừ ha, dường như cái gì đó.

Đại Hoàng tử chống hai thanh nạng, yên tại chỗ, thấy dáng vẻ của nó thì toét miệng .

Thấy Đại Hoàng tử với , Nhị Hoàng tử dường như cổ vũ , cẳng chân càng thêm sức bước . Đôi tay ngừng vịn băng ghế về phía , cuối cùng cũng tới bên bàn nhỏ, bà v.ú và Đại Hoàng tử cũng đều theo tới.

Đại Hoàng tử thấy nó với tới mấy thứ , bà v.ú ở bên cạnh rõ ràng chút do dự. Đại Hoàng tử liền ngẩng đầu lên, với bà vú: "Đưa mấy thứ cho Hoàng , nếu đấy."

Bà v.ú Đại Hoàng tử chống nạng mắt , đáy lòng khẽ thở dài một . Thái tử điện hạ, một nhà mấy của ngài, dường như ai cũng đều vô cùng vui sướng khiến ngài bỏ tật .

Bà v.ú nhặt lấy những món đồ chơi đó, đặt bộ lên mặt ghế để Thái tử thể lấy . Quả nhiên một lát, truyền tiếng lảnh lót của Nhị Hoàng tử, hơn nữa còn vô cùng thương tâm. Rõ ràng thoát khỏi khống chế của Thẩm Vũ, nó vẫn khó tránh khỏi gừng cay tập kích.

Đại Hoàng tử vô cùng vui vẻ, nào cũng đều cầm lấy đồ chơi hình nhân nhỏ đưa cho thằng nhóc bên cạnh, thỉnh thoảng Nhị Hoàng tử chơi đến cao hứng nên quên mất, nhét đồ vật trong miệng. Đau khổ mãi, dần dà nó cũng sửa . Ngay cả Hoàng thượng mỗi khi mang theo đồ vật đưa cho Nhị Hoàng tử chơi, đều bôi lên bề mặt một ít gừng cay, đầu tiên thấy Nhị Hoàng tử chọc , Tề Ngọc mừng rỡ ha ha.

“A Vũ, Tiểu Sanh như về xảy vấn đề gì ? Ví như bao giờ chạm ngọc khí, thấy đồ chơi lập tức buồn nôn, nhắc tới con ngẫu nhiên thấy mấy thứ thể trực tiếp luôn ?” Sau khi Tề Ngọc xong, dường như ý thức chuyện gì quan trọng , nhanh chóng ngừng , sắc mặt nghiêm trọng, nhẹ giọng hỏi.

Thẩm Vũ sửng sốt một lát, đó vội vàng lắc đầu xua tay, vội vàng : “Không , dường như bộ đồ vật trong Phượng Tảo cung thể nó bỏ trong miệng đều bôi gừng cay lên. Nếu sợ hãi, bộ Phượng Tảo cung, nó đều sợ, thậm chí là bộ hoàng cung!”

Tề Ngọc nghĩ nghĩ cũng thấy đúng, vì trêu đùa Nhị Hoàng tử mới xong.

một việc thật sự thể tuyệt đối, ví như khi Nhị Hoàng tử bỏ thói hư tật xong, thật sự di chứng. Chỉ cần là thứ một chút vị gừng cay đều thể chạm , cho dù trong món ăn của Ngự Thiện phòng chỉ bỏ một ít, nó ăn một miếng là thể nếm , nhất định sẽ quấy thật to. Thậm chí còn thể ngửi mùi gừng, giai đoạn đầu nó thật sự tra tấn thê thảm!

Gần đây Phượng Tảo cung đang triển khai hoạt động trợ giúp Nhị Hoàng tử vứt bỏ thói quen hư, hơn nữa còn vô cùng náo nhiệt. thật Minh Âm và Minh Ngữ vẫn luôn xuất quỷ nhập thần, tâm trạng để ý đến vị tiểu chủ tử đến tột cùng đãi ngộ như thế nào, lực chú ý của bọn họ đều đặt tẩm cung của Đức Phi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-239.html.]

Từ đêm truyền gặp quỷ đó xong, tẩm cung Đức phi vẫn luôn yên . Thỉnh thoảng cung nhân gặp quỷ, hơn nữa là quỷ treo cổ, nữ quỷ nào cũng mặc y phục của cung nữ Tư Dược ti. Thực hiển nhiên chính là giờ chỉ một nữ quỷ, thậm chí một tiểu cung nữ chột , nghĩ tới việc cung nữ Tư Dược ti hại chết, nên sợ tới mức phát điên, cả ngày ăn linh tinh giống như ma nhập.

Rõ ràng việc giả thần giả quỷ hiệu quả, khuôn mặt mỗi cung nhân hầu hạ bên cạnh Đức phi đều tái nhợt, đến quỷ lập tức hoảng sợ. Có đưa ý kiến tìm đạo sĩ tới trừ yêu, cho quỷ hồn oán niệm sâu nặng thể an giấc ngàn thu.

Vốn dĩ ban đầu Đức phi cấm bọn họ bàn luận chuyện quỷ quái, thậm chí còn ban bố rõ xuống , nếu ai hươu vượn thì đánh hai mươi trượng. Nếu chính tận mắt thấy quỷ treo cổ , thì đánh bốn mươi trượng, nếu ma nhập, ví như , thì Đức phi lén lút cho g.i.ế.c chết, dùng cách hạ độc dược.

Chẳng qua đến ngày thứ hai, gặp quỷ càng nhiều hơn, bởi vì thêm một nữ quỷ, cũng là tóc che khuất mặt, chẳng qua lộ da thịt bên ngoài, cánh tay và cái cổ lộ biến thành đen, rõ ràng là bộ dáng trúng độc mà chết.

Lúc trách phạt cũng ngăn cản lời đồn đãi, còn càng truyền càng thái quá, khiến cho lòng hoảng sợ, còn tâm trạng việc. Bên Đức phi mấy đại cung nữ đều chịu ảnh hưởng, thường xuyên phạm sai lầm, hoặc là thất thần, hoặc là dáng vẻ tâm sự nặng nề.

Ở trong cảnh tinh thần hoảng loạn như , đương nhiên chút nào. Huống chi là Đức phi giờ hưởng thụ cẩm y ngọc thực, căn bản chấp nhận loại khí , khiến cho chính nàng cũng chút run sợ trong lòng. Bất kì ai trong tẩm cung cũng thấy nữ quỷ, chỉ trừ nàng giờ thấy, khỏi chút nôn nóng khiếp đảm.

DTV

Mãi cho đến khi một đại cung nữ hầu hạ bên cạnh cũng dọa mất hồn, bắt đầu ăn hàm hồ, thì Đức phi mới bắt đầu yên. Mấy đại cung nữ bên , ai cũng đều bí mật của nàng , huống chi mỗi chuyện , đều dính dáng đến các cung nữ , cho nên một khi ai bậy thì chắc chắn sẽ tiết lộ hành vi phạm tội của nàng bên ngoài, nàng thể tự loạn trận tuyến .

Hôm nay Phượng Tảo cung thỉnh an, Đức phi ở , yêu cầu gặp riêng Thẩm Vũ. Thẩm Vũ mới xuống ghế trong nội điện, tay cầm một chung nóng, nàng cầu kiến, mặt nở nụ trào phúng.

“Thần tham kiến Hoàng hậu nương nương.” Đức phi hành lễ đàng hoàng, giọng mềm nhẹ.

Thẩm Vũ nhẹ nhàng vung tay cho nàng dậy, ánh mắt vô cùng tự nhiên đảo qua khuôn mặt nàng . Cho dù mặt đánh phấn son dày nữa thì vẫn thể quầng thâm mắt và dáng vẻ tiều tụy của nàng , quanh tản một loại cảm giác mệt mỏi, hiển nhiên nàng chịu nổi nữa.

“Không dối gạt nương nương, gần đây tẩm cung thần chút yên . Có lẽ Hoàng hậu , chẳng thể thỉnh sư thái ở am ni cô cung, niệm kinh cầu bình an ?” Đức phi cũng vòng vo, thẳng việc chính, mặt nàng mang theo ý nhưng biểu tình thấp thỏm.

Thỉnh sư thái cung niệm kinh, đơn giản chính là siêu độ vong hồn. Trong hoàng cung căn bản cho phép như , nếu như chuyện gì trái với lương tâm, ở oan hồn để siêu độ chứ?

Thẩm Vũ buông chung trong tay, đậy nắp , sắc mặt mấy phần khó xử, nàng thấp giọng : “Đức phi cung lâu hơn so với bổn cung, hẳn là quy củ nhắc tới mấy chuyện oan hồn . Huống hồ phỏng chừng là những cung nhân đó gặp ác mộng, nên mới hươu vượn như thế. Chẳng lẽ Đức phi tận mắt thấy thứ ?”

Thẩm Vũ nhẹ nhàng mặt nàng , giọng điệu vô cùng tự nhiên, sắc mặt đầy vẻ tò mò. Lúc Đức phi vẻ hổ, nàng cúi đầu gượng hai tiếng mới phản bác: “Sao thể chứ. Thần luôn luôn an phận thủ thường, đương nhiên thể thấy thứ . Chẳng qua cung nhân hầu hạ, tốp năm tốp ba đều gặp, việc tay chân nhưng tâm tư đặt công việc, khiến thần thật sự buồn rầu mà!”

“Vậy thì dễ , đợi lát nữa bổn cung bảo Lan Hủy theo ngươi, đổi hết những cung nhân chú tâm đó , đưa danh sách cho ngươi chọn mấy thích. Bổn cung cũng chuyện dễ , chẳng qua là hậu cung mời sư thái niệm kinh siêu độ cho cái thứ giả dối hư ảo , thật sự là thể nào nổi, huống hồ hiện giờ đang thái bình, lấy cớ cũng !” Giọng điệu Thẩm Vũ đều nhu hòa, lúc tới đây, mặt còn khó xử.

Đức phi xong trong lòng chút do dự. Dù trong cung nàng trải qua chọn lựa, mất nhiều năm mới như hiện tại. Nếu xảy chuyện nữ quỷ , tẩm điện của nàng cơ bản an giống như thùng sắt , cần nàng tốn nhiều tâm tư.

Nếu chọn một nữa, cũng mất thời gian bao lâu mới thể khống chế như bây giờ. Nàng nghĩ tới nghĩ lui cuối cùng vẫn quyết định tiên đổi những cung nhân thần kinh suy nhược , thể giữ bên , bằng chỉ sợ sẽ linh tinh.

Hơn nữa bởi vì g.i.ế.c c.h.ế.t một cung nữ, ngày hôm nhiều thêm một nữ quỷ, nên Đức phi cũng dám tùy tiện g.i.ế.c nữa, chỉ thể tạm thời điều khỏi , đợi chuyện qua mới suy nghĩ việc giữ giết.

Sau khi tiễn Đức phi , Thẩm Vũ ghế, ý biến mất. Nàng dùng sức cầm chung bên cạnh, nước bên trong văng tung toé , còn dính lên cả tay, thế nhưng Thẩm Vũ vẫn nhúc nhích ở chỗ đó, ánh mắt lạnh băng theo hướng Đức phi mới khỏi, biểu tình chút âm ngoan.

Loading...