Nhất Chi Độc Tú - Chương 226
Cập nhật lúc: 2025-01-10 12:37:07
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cho nên Hoàng thượng mới quyết định, giữ một danh ngạch nào theo tránh nóng ở hành cung !" Cuối cùng Thẩm Vũ vẫn lạnh giọng tuyên án cái kết quả cực kỳ tàn ác .
Xung quanh lâm một mảnh yên tĩnh giống như chết, ít vẫn đang đơ , hề nhúc nhích về phía đình hóng gió. Thẩm Vũ vẫn thản nhiên ở ghế đá, trong tay nâng một ly thơm, ý mặt nhu hòa, như là chỉ mấy câu vu vơ .
, danh ngạch theo tránh nóng ở hành cung, nghĩa là chỉ một Hoàng hậu theo Hoàng thượng! Khó trách vẻ mặt Thẩm Vũ đều vẫn duy trì nụ nhàn nhạt, mang dáng vẻ cao cao tại thượng tất cả. Cũng thực sự hận đến thầm cắn chặt răng.
Nhiên Mỹ nhân chảy m.á.u lóc thảm thiết, cùng với Giai Tần nôn ọe hết thứ trong dày , khi Thẩm Vũ mấy câu đó, đều âm thầm nghiến răng. Hoàng hậu nương nương, ngài vẫn là ? Đây là việc mà con thể ? Không cho khác theo, còn chủ ý tỷ thí cái gì chứ! Để liều mạng đến nửa cái mạng cũng còn, mà ngươi chỉ nhẹ nhàng một câu danh ngạch là xong việc !
Rất nhiều đều là dám giận nhưng dám , chỉ đành tức giận trừng mắt lên, gắt gao chằm chằm Thẩm Vũ, giống như dùng ánh mắt để ăn tươi nuốt sống nàng .
Mấy ngay từ đầu mất tư cách tỷ thí như Lương phi, mặt tuy vẻ bình tĩnh nhưng đáy lòng nhạo. Mị lực của Hoàng hậu nương nương đúng là ai cũng ngăn cản . Mà đây vẫn là do Thẩm Vũ đã thủ hạ lưu tình, cứ theo tính tình vốn của nàng, nếu tra tấn ai, chỉ sợ là sẽ trực tiếp tay luôn, chứ nào còn trăm phương ngàn kế nghĩ thủ đoạn tra tấn như thế nữa!
"Mọi giải tán !" Sau khi Thẩm Vũ uống xong chén tay, liền dậy nhẹ giọng một câu, vịn tay Minh Âm khỏi đình hóng gió.
Chúng phi tần vốn mang theo tâm tình nhất định thắng tới quyết đấu, nay ủ rũ ngay tại chỗ. Đây rõ ràng là Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương đạo diễn một vở kịch hài, hơn nữa mục đích đơn giản là vì hành hạ các nàng, trong lòng hận thể phát tiết .
Đợi Thẩm Vũ , một đoàn các phi tần lăn lộn đến quá sức, cũng nửa c.h.ế.t nửa sống mà trở về tẩm cung của chính . Không ít phi tần tham gia tỷ thí, ban đêm khi mới lên giường, đầu mới dính lên gối ngủ như chết. Đời từng mệt như bao giờ, càng chật vật như !
Hậu quả của việc lập tức vận động quá nhiều chính là ngày hôm căn bản rời khỏi giường. Cho dù các cung nhân ở bên cạnh nhỏ giọng kêu gọi, ý thức cũng rơi trong trạng thái mơ hồ rõ, thể càng thể động đậy, động thì đau đến đòi mạng.
các phi tần ngày hôm qua bực bội, căn bản là xin nghỉ, giờ còn bò dậy thỉnh an. Lúc cũng để cho Thẩm Vũ thấy, nếu bởi vì thể thoải mái mà xin nghỉ, sẽ biểu hiện tham gia tỷ thí hôm qua quá ngu xuẩn!
Lúc nhân cuối cùng cũng chậm rãi gom đủ, so với canh giờ thường ngày chậm hơn một chút. Cũng may, cuối cùng Thẩm Vũ còn chút tính , khó dễ các nàng, khi các nàng hành lễ thỉnh an xong thì cho giải tán.
Kết quả những phi tần khó khăn kéo thể tàn tạ đến đây thỉnh an, trong lòng thoải mái! Chuyện thỉnh an , mỗi ngày đều tới một , nếu chuyện khác thì thể châm chước một chút, tiên nên phái thông báo cho các nàng hôm nay miễn thỉnh an ?
Thẩm Vũ tất nhiên là rảnh bận tâm trong lòng những nghĩ như thế nào. Hiện giờ trong ngoài Phượng Tảo cung đang bận tối mày tối mặt, đều đang chuẩn đồ vật mang tránh nóng, còn hai vị tiểu Hoàng tử cũng theo, nên đồ vật cần chuẩn càng nhiều hơn.
Hai ngày , đội ngũ tránh nóng bắt đầu khởi hành. Bởi vì lúc thiếu đám cung phi nũng nịu, chỉ một Hoàng hậu cùng hai vị Hoàng tử, còn đều cùng xe với Hoàng thượng, nên tốc độ của đội ngũ rõ ràng nhanh hơn nhiều.
Vì hai đứa nhỏ kẹp ở giữa, nên Hoàng thượng cùng Thẩm Vũ ở chung cũng tùy tiện lên. Thậm chí ngay cả lúc Thẩm Vũ cho b.ú sữa cũng chút cảm xúc để ý nào.
Không những nữ nhân khác ở đây, quan hệ giữa hai cũng nhanh chóng khôi phục, đến lúc tới hành cung, Hoàng thượng đối mặt với Thẩm Vũ thản nhiên hơn nhiều, Thẩm Vũ Hoàng thượng, trong lòng cũng nghĩ về những phi tần đó chắn ngang trong lòng đó nữa. Mắt thấy tâm phiền, ít nhất hơn một tháng ở hành cung cũng đủ để bọn họ cải thiện tình cảm.
Sau khi tới hành cung, Hoàng thượng để cho tìm thợ thủ công nổi tiếng ở địa phương tiến cung đúc đôi nạng cùng xe lăn cho Đại Hoàng tử. Dựa theo kiến nghị của Thẩm Vũ, đôi nạng , nó tinh xảo còn rắn chắc, thậm chí chỉ cao tới đầu gối của Thẩm Vũ. Đại Hoàng tử mới hơn hai tuổi, tất nhiên thể khống chế đôi nạng , lực cánh tay của thằng bé quá yếu, hơn nữa cân bằng cũng , thường xuyên mới dồn lực ở hai vai đôi nạng, cả ngã nhào về phía .
Vì thể luyện tập tự một , thằng bé thường xuyên té mặt mũi bầm dập, cũng xuất hiện vết bầm. Té ngã như , tuy bốn phía đều cung nhân trông coi, nhưng khi ngã xuống vẫn lúc đỡ kịp.
Cung nhân hầu hạ trong viện của Thẩm Vũ mỗi ngày đều thấy Đại Hoàng tử chống nạng, chầm chậm tự luyện tập. Mới nãy Nhị Hoàng tử ở trong lòng bà vú, ê ê a a ngừng, nước miếng chảy xuống, nhưng nhất quyết chịu nhà, nhất định đến Đại Hoàng tử mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-226.html.]
Hoàng thượng mang theo Thẩm Vũ đến núi, hai đều ăn mặc nhẹ nhàng thoải mái, hiển nhiên là tiện để hoạt động. Rất nhanh tới núi, một mùi thơm ngọt truyền đến, ngẩng đầu lên, tất cả các cây đều kết đầy lê mật, hợp thành một mảnh rừng cây nhỏ.
Lý Hoài Ân ngẩng đầu, tuy thời tiết vẫn nóng bức nhưng khí hậu núi khéo, khí ngột ngạt xung quanh do nóng bức tạo thành cũng thấy nữa, đó chính là cả sảng khoái. Đây sẽ là bầu khí thích hợp để hái lê, với điều kiện là Hoàng thượng và Hoàng hậu đừng cùng tham gia .
DTV
việc hai hành động cùng , là khả năng. Cho nên lúc chính là Tề Ngọc tự đỡ thang, Thẩm Vũ trèo lên thang, vươn tay hái những quả lê đó. cây lê lâu năm, trưởng thành ở núi, cho nên áp lực nó tạo cho cũng khá lớn. Thẩm Vũ đấu với những nữ nhân đó ở hậu cung chút sợ hãi nhưng đối với loại chuyện trèo lên cao như thế vẫn sợ.
Vì thế cả nàng đều đang phát run, một bàn tay túm chặt lấy cây thang, một cái tay khác đưa hái quả lê. Cúi đầu thoáng qua phía , Hoàng thượng vì biểu hiện khí khái nam tử của chính , nên đuổi hết những giúp vịn thang chỗ khác, chỉ còn một dùng đôi tay đỡ. Hắn ngẩng đầu lên lúc đối diện với tầm mắt của Thẩm Vũ, còn lộ một nụ hiếm thấy, chứa mấy phần cổ vũ.
"Hoàng thượng, tìm thêm mấy giữ , thần sợ lắm!" Thẩm Vũ nuốt nuốt nước miếng, tuy rằng những lời của nàng thể sẽ khiến cho Hoàng thượng vui, nhưng nàng vẫn nhỏ nhẹ miệng. Nếu ngã xuống, khi sẽ trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Cơ bản là Tề Ngọc thèm để ý tới, nụ mặt tăng thêm mấy phần trấn an, thấp giọng khuyên nhủ an ủi: "Không , A Vũ. Trẫm ở , lúc nào cũng thể đỡ nàng. Nếu để những khác tới đây sẽ vướng chân vướng tay!"
Hoàng thượng lý do đầy đủ, Thẩm Vũ thể cãi . Cuối cùng nàng hái một quả lê, lúc giựt xuống dùng nhiều lực, tay giựt thì quả lê lập tức từ trong lòng bàn tay rơi xuống.
Lý Hoài Ân mở to hai mắt , quả lê rớt xuống thẳng tắp, lập tức đập lên đầu Hoàng thượng. Một tiếng "Bốp" vang lên, rõ ràng là đập mạnh. Xung quanh, những cung nhân đuổi đều thấy rõ ràng, Hoàng hậu nương nương dùng quả lê đập Hoàng thượng!
"Hoàng thượng, ? Lúc thần sợ dễ trượt tay!" Sau một lúc lâu , Thẩm Vũ mới bất tri bất giác phản ứng , vội vàng thấp giọng dò hỏi.
Nàng dám tùy tiện lộn xộn, dù lúc chân nàng là cây thang, mà là mặt đường vững vàng. Tề Ngọc đập đến phát ngốc, cây khá là cao, chỗ Thẩm Vũ hái quả lê cũng tính là thấp. Cho nên quả lê đập cũng đủ mạnh. Ngôi cửu ngũ từ nhỏ đến lớn, còn ai chạm đầu, huống chi là dùng lực lớn như mà đập .
"Không ! Nàng nhanh chóng hái lê , hái một sọt, trẫm sẽ đánh nàng!" Hoàng thượng buông một bàn tay , nhẹ nhàng xoa xoa cái trán, trong giọng mang theo mấy phần nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên là ý uy hiếp.
Thẩm Vũ rụt cổ , nhưng lúc nàng thấy Hoàng thượng chỉ dùng một bàn tay đỡ thang, lập tức nâng cao giọng kêu to: "Hoàng thượng, cây thang, cây thang!"
Bị tiếng gào vội vàng như phiền, trong lòng Tề Ngọc rõ ràng là ý trả thù, hai tay đều đặt lên cây thang. Còn đợi Thẩm Vũ thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên cây thang bắt đầu rung lên nhè nhẹ, nhưng tần suất càng nhiều.
"A, thần sắp ngã !" Thẩm Vũ vội vàng vươn tay bắt lấy cái thang, từ cao giọng kêu gọi biến thành tiếng kêu sợ hãi bén nhọn, nào còn cố kỵ gì đến dáng vẻ nữa.
Nghe từng tiếng hét đinh tai nhức óc vang lên, tất cả cung nhân đều ở tại chỗ, chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt thương mà giúp gì về phía nàng. Hiện giờ Hoàng Hậu nương nương còn dáng vẻ phượng nghi, cả cuộn tròn cây thang, giống như xổm xuống, dám. Chỉ thể mất mặt, hổ mà chật vật bên .
Tề Ngọc thấy nàng kinh hoảng sợ hãi thành dáng vẻ , trong lòng đùa dai, đôi tay kéo lấy cây thang lay động ngừng, nhưng đôi mắt vẫn rời khỏi Thẩm Vũ, vẫn luôn chằm chằm nàng.
"Thần xuống, đỡ thần !" Thẩm Vũ thật sự là dám thang nữa, một khắc cũng ngốc đấy nữa, trực tiếp hô một tiếng, nhắm mắt nhảy xuống.
Tề Ngọc vội vàng buông lỏng cây thang , vội vàng nhún chân một cái, nhẹ nhàng nhảy lên ôm chặt eo nàng chầm chậm rơi xuống.
"Sao nàng nhảy xuống như , nếu như trẫm kịp phản ứng thì , nàng sẽ ngã xuống ! Lúc hái lê lá gan nhỏ hơn bất kỳ ai, nhưng lúc nhảy xuống mang dáng vẻ sợ trời sợ đất đấy nhỉ!" Tề Ngọc đặt nàng mặt đất xong thì bắt đầu cao giọng trách mắng.
Thẩm Vũ mang dáng vẻ việc gì, ngẩng đầu lên với , thấp giọng : "Kẻ tài cao gan cũng lớn mà. Hoàng thượng công phu , thần tất nhiên sẽ sợ, là lúc hái lê cần cây thang nữa, Hoàng thượng giúp thần lên đó hái ?"
"Nàngmuốn để trẫm cây thang cho nàng trèo?" Tề Ngọc hề nghĩ ngợi, liền ý đồ của Thẩm Vũ, lạnh giọng hỏi miệng, gương mặt treo lên nụ như như .