Nhất Chi Độc Tú - Chương 22
Cập nhật lúc: 2025-01-06 12:14:32
Lượt xem: 143
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Thẩm Kiều câu , rõ ràng vài phần tình nguyện. Mặc dù mặt nàng vẫn giữ ý , nhưng mày chau sát . Việc Thẩm Vũ còn lời may, khó tránh trong lòng nàng khó chịu, sợ Thẩm Vũ đổi ý.
Dù Thẩm Vũ cũng kiếm ăn sáu năm quyền Thẩm Kiều, sớm thấy rõ ý nghĩ của nàng .
“Minh Âm!” Thẩm Vũ đặt chén lên bàn, nhẹ nhàng cao giọng gọi một tiếng.
Một cung nữ mặc cung trang xanh nhạt tiến , bộ dạng nàng phục tùng đến mặt Thẩm Vũ, cung kính hành lễ với hai tỷ Thẩm gia im lặng chờ một bên.
“Nghe nữ nhân trong hậu cung khoẻ đều báo với Lý tổng quản một tiếng, đúng ?” Ngón tay Thẩm Vũ nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, nhẹ nhàng hỏi một câu.
Minh Âm suy nghĩ một lát mới thấp giọng trả lời: “Thực thì cần, nhưng gần đây vẫn sủng ái như Uyển Nghi, nếu sức khoẻ xảy chuyện gì thông báo một tiếng. Để Lý tổng quản chuẩn , khi Hoàng thượng hỏi đến mới thể trả lời , tránh chọc giận thánh ý.”
Thẩm Kiều vốn rõ vì hai nàng đang chuyện gọi cung nữ . Lúc câu hỏi của Thẩm Vũ, trong đầu liền hiểu rõ dụng ý của nàng, mặt mang nụ vài phần hài lòng, vài phần đắc ý là trẻ con dễ dạy.
“Vừa bản tần cảm thấy đầu váng mắt hoa, sợ thể hầu hạ thánh giá, bây giờ ngươi báo với Lý tổng quản một tiếng !” Thẩm Vũ đưa tay ấn thái dương, mặt lộ một chút đau đớn, giọng cũng chút nhu nhược.
Minh Âm sửng sốt một chút, theo bản năng ngẩng đầu, ánh mắt đảo qua hai vị chủ tử ghế, thoáng qua Minh Nhuỵ vẫn đang quỳ bên chân Kiều Phi. Con ngươi của nàng tối sầm, gật đầu nhận lệnh.
“Mau !” Thẩm Vũ nhẹ nhàng phất tay, tựa hồ thêm gì nữa.
Sau khi Minh Âm đóng cửa lui , Thẩm Kiều bên cạnh mới tiếng, vẻ mặt tràn ngập vui mừng. Nàng nghiêng nắm chặt bàn tay mềm mại của Thẩm Vũ, khoé mắt đuôi mày đều là ý , dịu dàng : “Muội , trong đám ngươi là lời nhất! Tỷ tỷ như thật sự vui mừng!”
Thẩm Kiều dùng sức kéo tay nàng, rõ ràng tâm tình chút kích động. Nàng thật nghĩ tới Thẩm Vũ thể ngoan ngoãn phối hợp như , ở mặt của , dứt khoát chặt đứt ý niệm tới của Hoàng thượng.
Thẩm Vũ cong môi , tâm tình vẫn mười phần bình tĩnh, cũng vì sự khích lệ của Thẩm Kiều mà cao hứng. Ngược mặt nàng lộ một chút lo âu, khẽ : “Muội dù là nhỏ, lời nhẹ, sợ thêm mấy câu sẽ chọc giận Hoàng thượng, việc cũng chỉ thể cho Hoàng thượng triệu Long Càn Cung. Về phần tỷ tỷ ai sủng ái, vẫn dựa bản lãnh của chính bọn họ!”
Giờ phút Thẩm Kiều còn lo lắng những việc , trong đầu đều là hình ảnh Thẩm Vũ bảo nha đầu bẩm báo cơ thể khoẻ. Trong lòng còn thầm nghĩ, vị Tứ bộ dạng , cực kỳ lời, quả nhiên là !
“Không việc gì, đến bước , nếu tự các nàng , chỉ thể là xứng đáng! Bây giờ cũng còn sớm, lâu nữa là đến giờ thị tẩm. Tỷ nán nữa, tranh thủ thông báo cho các nàng chuẩn !” Thẩm Kiều khoát tay áo, thái độ như gì đáng kể, vội vàng lên.
Thẩm Vũ cũng lên theo, hai tỷ cầm tay khỏi nội điện.
“Nha đầu giao cho tỷ , dạy dỗ một phen mới , bằng với bộ dạng thật chán ghét!” Trước khi Thẩm Kiều vẫn quên mang theo Minh Nhuỵ, lúc nhắc đến Minh Nhuỵ, mặt nàng vẫn hiện rõ vẻ ghét bỏ.
Ngược Thẩm Vũ vẫn tươi nàng lên kiệu rời , Minh Tâm theo nàng, đến khi kiệu liễn biến mất ở cửa ngoại điện, ý mặt Thẩm Vũ mới tan, đó là một nét mặt lạnh như băng.
“Chủ tử.” Minh Tâm tiến từng bước, nhẹ giọng gọi một câu, lời tiếp theo còn miệng Thẩm Vũ phất tay ý bảo ngừng .
“Đi .” Thẩm Vũ búi tóc, nội điện.
“Tối nay, Hoàng thượng sủng hạnh là ! Khi cần mà nhường cho kẻ khác thì đó mới thể mang ơn nhận lấy, nếu dùng phận ép buộc nhường, đừng trách trở mặt!” Sau khi tiến nội điện, Thẩm Vũ chậm rãi bước , đôi môi đỏ mọng khẽ mở khẽ đóng, dùng giọng điệu uy nghiêm đáng sợ mấy câu .
Minh Tâm theo phía , khỏi run rẩy. Lần đầu nàng thấy Thẩm Vũ tức giận như . So với ngày thường theo đuổi sự phiền não khắp nơi thật sự khác xa.
“Trước khi Minh Âm Long Càn Cung, nô tỳ nàng qua. Người khước từ như , xem chừng Hoàng thượng khả năng đến!” Minh Tâm đắn đo mở miệng, vẻ mặt chút lo lắng.
Vừa khi hai tỷ Thẩm gia chuyện, Minh Tâm vẫn canh giữ ở ngoại điện, thể loáng thoáng động tĩnh bên trong. Hơn nữa Minh Âm cũng Thẩm Vũ cực kỳ tín nhiệm Minh Tâm, cho nên khi Minh Tâm ngóng tin tức, nàng liền một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-22.html.]
Trên mặt Thẩm Vũ lộ một chút ý xinh , nét mặt như nắm chắc tất cả. Tay trái của nàng vuốt vuốt chiếc vòng phỉ thuý in hoa văn tay , sâu kín : “Minh Âm, Minh Ngữ đều là cung nữ Hoàng thượng ban cho , hai đó đương nhiên sẽ báo tình hình ở Cẩm Nhan Điện cho Hoàng thượng. Tính tình Minh Âm trầm thông tuệ, nhất định thể tình cảnh khác lạ của trong lúc đó. Đợi nàng bẩm báo rõ ràng với Hoàng thượng, tin với tính tình của Hoàng thượng, thể chịu đựng một đám nữ nhân ngu xuẩn đùa bỡn mà ngoài vỗ tay.”
Minh Tâm khẽ nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ, tảng đá trong lòng buông xuống, chỉ mong chủ tử nhầm .
DTV
Thẩm Kiều kiệu, vẻ mặt như tắm gió xuân, tâm tình hết sức thông thuận. Chuyện nàng xử trí Minh Nhuỵ chẳng qua cũng chỉ là dáng, lúc khi Thẩm vương phi nhắc nhở nàng, trong lòng thật sự đặt Thẩm Vũ ở vị trí vô cùng nguy hiểm, bây giờ xem thể thả lỏng một ít. Dù thể tạo tình thế mắt, Thẩm Vũ là đầu tiên!
Người thể lung lạc lòng Hoàng thượng, lời nàng sai bảo, quả nhiên là !
Minh Âm ở Long Càn Cung đợi lâu, khi nàng lời Thẩm Vũ phân phó cho Lý Hoài Ân, thêm một câu: “Lý tổng quản, nô tỳ thấy lúc Xu Uyển nghi hình như là buộc .”
Lý Hoài Ân đang buồn lo, hôm nay điện những đại thần nảy tật gì, Hoàng thượng nổi giận. Nội giám hầu cận như còn trông chờ buổi tối ân huệ của vị mỹ nhân Xu Uyển nghi Hoàng thượng tiêu lửa giận! Nhận tin Xu Uyển nghi truyền tới, hi vọng dập lửa trong đầu tiêu hết phân nửa, nhưng lời của Minh Âm, lập tức hừng hực dấy lên.
“Sao sớm, hù c.h.ế.t chúng ! Ngươi chờ ở chỗ , đợi bẩm tấu Hoàng thượng !” Lý Hoài Ân vung phất trần, nhanh như chớp chạy nội điện.
Hành động của khiến cho Minh Âm trực tiếp thầm trong lòng, tổng quản bên Hoàng thượng, trận chiến nào thấy qua, chỉ vì chuyện một Uyển nghi thể bức nhường ân sủng mà hù doạ đến như ! Ai tin chứ!
Lý Hoài Ân tiếng gào thét của Hoàng thượng b.ắ.n ngoài, bộ dạng mặt xám mày tro. Minh Âm thấy thế trong lòng khó tránh chợt lạnh, xem chừng đùa.
“Còn thất thần gì, Hoàng thượng triệu kiến ngươi đó! Ăn thật đàng hoàng cho , tuyệt đối hồ ngôn loạn ngữ!” Lý Hoài Ân trừng mắt, phất tay áo dẫn nàng .
Minh Âm hít sâu một , vội vàng cúi đầu khom . Nàng vốn là cô cô dạy dỗ cung nữ trong Long Càn Cung, ngày khi hầu hạ Hoàng thượng, vứt bỏ sắc mặt là chuyện bình thường. Cho dù hiện nay chủ tử mới bộ dạng mỹ lệ, tính tình cũng nhẹ nhàng nhưng nhắc tới… Vị chủ tử cũ , chân nàng vẫn còn run ngừng. Thật Xu Uyển nghi ứng phó như thế nào với vị cửu ngũ chí tôn khó trị ?
“Nô tỳ ——“ Minh Âm vội vàng quỳ rạp xuống đất, chuẩn hành đại lễ.
“Được , trẫm đang vội, nhanh chính sự . Nếu thì trực tiếp lôi ngoài, rút đầu lưỡi chặt miệng!” Tâm tình Hoàng thượng rõ ràng , nhưng vây trong trạng thái cấp bách, lời uy h.i.ế.p so với bình thường còn cao hơn một bậc.
“Xu Uyển nghi mấy ngày vẫn triệu, cho nên thường xuyên chút đồ ăn lạ, là chuẩn vì Hoàng thượng. Sáng hôm nay đường thỉnh an, còn với chúng nô tì chút tảo cao, đến lúc đó đưa đây, xem Hoàng thượng tiếp nhận tấm lòng của .” Rõ ràng Minh Âm lửa giận của hù doạ, khỏi chấn động một chút, cố gắng rõ suy nghĩ của , lời êm tai.
Nghe lời , Tề Ngọc tay đang cầm tấu chương dừng một chút, sắc mặt âm trầm của tựa hồ cũng dịu chút ít.
“Nói tiếp , trẫm bảo dừng ngươi cứ tiếp tục , chẳng lẽ tắt thở ?” Hoàng thượng thấy nàng dừng , cơn giận khỏi nổi lên, lạnh giọng quát lớn.
Minh Âm cúi đầu càng thấp, tiếp tục : “ mà khi Kiều Phi nương nương mấy câu với Xu Uyển nghi, Uyển nghi liền triệu nô tỳ, bảo nô tỳ bẩm báo với Lý tổng quản rằng khoẻ, thể tiếp tục thị tẩm.”
Nàng l.i.ế.m đôi môi chút khô, là do nhiều do sợ hãi quá mức, tóm nàng … uống nước cho đỡ sợ.
“Lúc nô tỳ , thấy một nha đầu cùng Xu Uyển nghi tiến cung đang hoảng hốt lo sợ quỳ bên chân Kiều Phi nương nương, vẻ mặt đầy nước mắt. Cho nên mới nghĩ bức h.i.ế.p mới lời đó , nô tỳ bẩm báo xong.” Minh Âm xong một , quỳ rạp đất với một tư thế cực kỳ khiêm tốn.
Tề Ngọc ném tấu chương trong tay góc bàn, liếc nàng một cái. Thấy động tác lúc của Minh Âm, chút lòng gật đầu.
Lý Hoài Ân và Minh Âm gần như đồng thời nhẹ nhõm thở một , tư thế quỳ sát của nàng là do vô cung nhân từng giận chó đánh mèo trong Long Càn Cung cùng nghiên cứu . Trong lúc Hoàng thượng nóng nảy, hãy xem như thần linh cao cao tại thượng, đem đối đãi như súc sinh. Càng ngược đãi chính càng thể tránh Hoàng thượng ngược đãi!
“Xong cái rắm, thăm dò cho trẫm, cuối cùng cung nữ ? Cùng là cô nương của thế gia Thẩm vương phủ, diễn tiết mục tỷ tranh chấp!” Hoàng thượng bỗng nhiên khó dễ, cầm tấu chương mới ném ở góc bàn, trực tiếp ném phía cửa.
Lý Hoài Ân hầu hạ một bên suýt nữa vững, Minh Âm đang quỳ mặt đất càng tỏ cung kính khiêm tốn. Tâm tình của Hoàng thượng lúc thật !
Cuối cùng khi Lý Hoài Ân đưa Minh Âm ngoài, cơ hồ là cầm tay hai mắt đẫm lệ, nghẹn họng gì.
Khuôn mặt Tề Ngọc âm trầm, gân xanh thái dương lộ . Trước điện điện đều yên , thế gia c.h.ế.t tiệt, Hứa gia c.h.ế.t tiệt, tất cả đều tìm cách ngăn cản ! Nhà , nước , hậu cung , sớm muộn gì một ngày, tất cả đều tay !