Nhất Chi Độc Tú - Chương 206
Cập nhật lúc: 2025-01-09 18:19:28
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái hậu điên điên khùng khùng đầu , lúc thấy khói đen mù mịt bên ngoài, bà lập tức để chân trần chạy xuống giường, cả như sắp dán lên cửa sổ, khuôn mặt hưng phấn, bắt đầu vỗ tay hoan hô.
"Cháy, cháy! Thiêu c.h.ế.t hồ ly tinh Thẩm Vũ , thiêu c.h.ế.t ả ! Ha ha, thiêu c.h.ế.t ả!" Thái hậu như tẩu hỏa nhập ma, bỗng nhiên lớn tiếng gào to bên ngoài.
Hứa ma ma vội vàng chạy trở về, giữ chặt lấy Thái hậu lôi bên ngoài. Gần đây Thái Hậu điên khùng càng ngày càng nghiêm trọng, đều do Thanh Phong cả ngày năng bậy bạ, kích động cảm xúc của khác gì điên.
Mỗi chỉ cần Thanh Phong đến đây, các cung nhân hầu hạ trong viện đều trốn xa. Tiểu sư thái điên lên thì khác gì tên điên ở đường cả. Ba Hứa ma ma, Mục cô cô và Xuân Phong thể tránh , chỉ đến lúc cảm thấy chịu nổi nữa đành phiên trông Thái hậu.
Thái hậu sở dĩ thích Thanh Phong như thế là do cảm xúc chờ đợi hồi cung của Thái hậu, cùng với tâm nguyện đưa Thẩm Vũ chỗ chết, chỉ Thanh Phong mới phụ họa với bà. Thậm chí đôi khi còn nguyền rủa độc ác hơn cả Thái hậu nữa. Đương nhiên cái ở trong miệng Thanh Phong gọi là nguyền rủa, mà là tiên đoán.
Thái hậu cực kỳ hưng phấn với trận khói đen đặc , cho dù Hứa ma ma dùng hết sức kéo bà nhưng bà vẫn tại chỗ chịu rời . Đôi tay còn ở túm chặt song cửa sổ, trong miệng ngừng "Thiêu c.h.ế.t Thẩm Vũ".
Cuối cùng vẫn là Mục cô cô từ bên ngoài chạy , cùng Hứa ma ma đồng tâm hiệp lực, mới kéo Thái hậu ngoài. Xuân Phong dẫn theo ngoài hất nước dập lửa, do Thái hậu phạt tới Lãng Nguyệt am, cho nên bên ngoài viện bà ở bao nhiêu thị vệ trông coi. Trong thời gian ngắn, cũng thể điều động bao nhiêu tới dập lửa.
Cuối cùng vẫn là Mục cô cô chạy tới thỉnh cầu Nguyệt Trạc sư thái, hơn phân nửa ni cô của Lãng Nguyệt am xông lên, trong tay mỗi đều cầm thùng gỗ hất nước mới xem như dập lửa.
"Ơ, ở đây cái mũ ni, là của ai rơi đây?" Trong đó một tiểu sư phó tay mắt lanh lẹ nhặt cái mũ từ trong ngọn lửa , suýt tý nữa thì đốt cháy. Mới tất cả đều một lòng nhào chuyện cứu hỏa, ai để ý đến cái mũ .
DTV
Lời nàng nhanh chóng hấp dẫn ít chú ý, Xuân Phong vội vàng chen lên. Tiểu sư phó đang lật tới lật lui cái mũ ni, thấy Xuân Phong tới bèn vươn tay chỉ cái mũ, nhẹ nhàng giải thích: "Đây là mũ của Thanh Phong sư tỷ, trong mũ của mỗi chúng đều thêu pháp hiệu của để tránh lẫn mất. Ngươi xem, ở đây hai chữ "Thanh Phong"."
"Ơ, mũ của Thanh Phong sư tỷ ở chỗ ?" Có lập tức lên tiếng hỏi.
" , hơn nữa, từ lúc dùng bữa tối thấy sư tỷ . mũ rơi ở phía viện , cũng tỷ thấy tại cháy nữa?" Lại một tiểu sư phó mở miệng, đều tầm mười ba mười bốn tuổi, vẫn là đầu thấy nhà cửa đang êm thiêu cháy, khó tránh khỏi chút sợ hãi.
Mùa thu đúng là lúc thời tiết khô ráo, dễ hoả hoạn nhất, cho nên mỗi khi đến tầm , sư thái chủ trì liền dẫn theo các tiểu sư phó ở am ni cô đến núi gánh nước trong sông về, mỗi ngày đều vẩy nước mặt đất để duy trì độ ẩm. Cho nên Lãng Nguyệt am gặp lửa lớn như bao giờ, đây là đầu tiên.
Mục cô cô bước tới gần, bà và Xuân Phong tất nhiên dễ lừa. Nhìn thấy còn chút củi gỗ cháy hết đang chất thành chồng chỉnh tề, hiển nhiên là cố ý phóng hỏa. Hơn nữa Thanh Phong nên sớm trở về mới nhưng vị tiểu sư phó , thì nãy giờ vẫn thấy Thanh Phong, như cuối cùng Thanh Phong !
Hai hề kinh động đến khác, mà chuyện cho Hứa ma ma, ba ghé một chỗ thương lượng, cuối cùng quyết định cho Thái hậu, giờ chỉ còn chờ tìm Thanh Phong tiếp.
Thanh Phong tỉnh ở bên trong phòng chứa củi, trời tối đen, nàng lạnh mà tỉnh. Đến lúc nàng dậy bên ngoài, bốn phía xung quanh đều tối đến mức duỗi tay cũng thấy năm ngón tay, nàng ngã hai mới nghiêng ngả lảo đảo khỏi phòng chứa củi.
Cửa mới mở thấy cách đó xa truyền đến tiếng gọi nàng, ánh sáng mỏng manh của mấy cái đèn lồng, nàng thấy rõ.
"Ta ở chỗ , các ngươi đều chạy tới đây thế ! Đã xảy chuyện gì, muộn như còn nghỉ ngơi hả?" Thanh Phong đưa tay lên vẫy vẫy, lớn tiếng hô vài câu, lập tức gọi mấy tiểu sư phó đây.
Chỉ là nàng động một chút, mới phát giác cái gáy đau, cánh tay và cẳng chân cũng ẩn ẩn đau, là do ngã nữa.
"Xuân Phong tỷ tỷ, tìm Thanh Phong sư tỷ !" Còn lớn tiếng vọng về cách đó xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-206.html.]
Đợi Xuân Phong dẫn theo tìm Thanh Phong, ý thức của Thanh Phong vẫn rõ ràng lắm. Mấy cái đèn lồng chiếu lên Thanh Phong, cho thấy dáng vẻ chật vật của Thanh Phong, nét mặt đều kinh ngạc.
Chỉ Xuân Phong mấp máy môi, gương mặt trở nên âm lãnh thêm vài phần.
"Thanh Phong tiểu sư phó, ngươi nhiều rơm rạ như ? Sao ngươi ở bên trong phòng chứa củi ? Mọi tìm ngươi lâu , ngươi ?" Xuân Phong lạnh giọng hỏi, vẻ mặt nàng chút , ngữ khí hùng hổ doạ .
Mấy tiểu sư phó vốn còn đang huyên náo, âm thầm thăm hỏi Thanh Phong, hiển nhiên đều Xuân Phong đột nhiên khó dễ dọa cho sợ, trực tiếp ngậm miệng , nhất thời dám thêm một câu nào nữa.
Thanh Phong hỏi đến choáng váng, ngay cả nàng cũng vì ở chỗ , Xuân Phong nhắc nhở nàng mới cúi đầu . là cả đầy rơm rạ, giống như mới chui từ đống rơm.
"Trên mặt ngươi là tro rơm rạ? Vừa ngươi mới đốt cái gì ?" Xuân Phong thấy nàng chậm chạp đáp, giọng điệu trở nên gay gắt thêm vài phần, vẻ mặt cũng nghiêm túc, ép hỏi nữa.
Lúc cho dù Thanh Phong vẫn rõ tình huống lắm cũng nhận thấy Xuân Phong ý . Nàng dựa theo thái độ một điều nhịn chín điều lành, mặt nở nụ ôn hòa, ôn nhu : "Vị tỷ tỷ ? Cuối cùng xảy chuyện gì, cũng ở chỗ nữa. Hôm nay lúc mới cáo từ Thái hậu xong, ngoài mấy bước, thì hình như đánh ở lưng một cái, đó liền té xỉu, đến lúc tỉnh thấy ở phòng chứa củi, ngờ muộn thế !"
Nàng xong còn khẽ vài tiếng, ý đồ hóa giải bầu khí hổ xung quanh. Chẳng qua tất cả đều phí công, Xuân Phong vẫn trưng bộ mặt lạnh tanh, còn mấy vị tiểu sư phó ở bên cạnh, cũng đều sắc mặt . Tuy các nàng trải qua mấy chuyện tranh đấu gì nhưng tình huống mắt cũng thấy rõ ràng là Thanh Phong vấn đề.
Mũ của Thanh Phong rơi ở gần chỗ xảy hỏa hoạn, là cọng cỏ, mặt cùng quần áo là tro, rõ ràng đây là dấu vết khi đốt cháy cái gì đó dính . Quan trọng nhất chính là, Thanh Phong thể giải thích khi nàng rời khỏi viện của Thái hậu thì cho tới tận bây giờ, vì ở phòng chứa củi lâu mà , mãi đến lúc khác tới tìm nàng , nàng mới .
"Ai da, sư của , tới đây, mau cho sư tỷ rốt cuộc là xảy chuyện gì, các ngươi dùng ánh mắt như chứ!" Thanh Phong cũng giữ nụ mặt nữa, nàng đành bắt lấy một tiểu ni cô ở bên cạnh, giọng mật ý dỗ dành, hiển nhiên là nàng rõ tình huống hiện giờ.
Tiểu ni cô đưa mắt Xuân Phong ở phía đối diện, thấy nàng tỏ vẻ gì mới xoay đầu qua, ấp úng với Thanh Phong: "Viện của Thái hậu cháy, lửa lớn, nhiều mang theo thùng gỗ chứa nước tới dập lửa mới cứu . Sư tỷ, lửa là do tỷ đốt ?"
Có lẽ là tính tình đơn thuần thì thẳng thắn, tiểu ni cô hỏi thẳng nghi vấn trong lòng, Thanh Phong thể tránh né, chỉ thể chính diện trả lời.
"Đương nhiên !" Đầu tiên Thanh Phong sửng sốt một chút, căn bản ngờ viện của Thái hậu sẽ cháy, vội vàng lớn tiếng phủ nhận.
Chỉ là còn đợi nàng xong, Nguyệt Trạc sư thái và Hứa ma ma dẫn theo tới đây, sắc mặt cả hai đều lắm. Nguyệt Trạc sư thái càng như thế, ánh mắt về phía Thanh Phong thậm chí còn chứa mấy phần thất vọng.
Thanh Phong nheo mắt, nàng lập tức quỳ xuống, nhỏ giọng : "Sư phụ, xin tin , lửa thật sự do đốt! Thái hậu ở , gặp !"
"Hỗn láo, bây giờ ngươi thể gặp Thái hậu? Ngữ khí còn tùy tiện như thế, đúng là rượu mời uống thích uống rượu phạt! Thái hậu đối với ngươi như thế, ngươi lấy oán trả ơn, phóng hỏa thiêu c.h.ế.t trong viện! Người xuất gia lấy từ bi gốc, ngươi đúng là đánh mặt nhà mà!" Hứa ma ma đột nhiên lên tiếng trách mắng, bà trợn trừng hai mắt lên về phía Thanh Phong, giống như lột da lóc xương Thanh Phong .
Hứa ma ma dám ép hỏi, cuối cùng là ai sai sử Thanh Phong, dù bên trong Lãng Nguyệt am còn một vị chủ tử khác. Từ lúc bắt đầu hoả hoạn, cũng dám kinh động bên , mà bên Hoàng Quý phi cũng phái đây, hiển nhiên là dây chuyện . Hứa ma ma dám hỏi, lỡ như Thanh Phong thật sự là Thẩm Vũ, thì thật khó để thu xếp.
Việc cấp bách hiện nay, chính là xử lý Thanh Phong , dù trừ Thái hậu cũng ai coi trọng nàng .
Đối mặt với lời nghiêm khắc như thế của Hứa ma ma, Nguyệt Trạc sư thái khỏi thở dài một . Bà phất phất tay, nhỏ giọng: "Thanh Phong, ngươi phạm lớn như , vốn nên giao cho Thái hậu xử trí nhưng Hứa ma ma để Thái hậu vất vả, cũng để Lãng Nguyệt am chúng mất hết mặt mũi. Cho nên giao nghịch đồ như ngươi cho bổn môn xử lý, xuất gia lấy từ bi gốc, ngươi loại chuyện thương thiên hại lý như , ngươi thể ở Lãng Nguyệt am nữa . Bắt đầu từ nay Thanh Phong trục xuất khỏi Lãng Nguyệt am, vĩnh viễn bước !"
Ở trong đêm tối, giọng điệu của Nguyệt Trạc sư thái vẻ trầm thấp, lẽ bà cũng tới lúc đèn cạn dầu , lúc chuyện còn run run, chẳng qua càng tăng thêm mấy phần tang thương.
"Không, sư phụ, đừng mà! Ta gặp Thái hậu!" Thanh Phong cam lòng lóc ầm ĩ, lập tức cung nhân xông lên lôi tay nàng , đây chính là do Hứa ma ma phân phó đường đến đây.