Nhất Chi Độc Tú - Chương 183
Cập nhật lúc: 2025-01-09 18:14:29
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng thượng đầu gương, cưỡi ngựa vọt trong rừng. Vài tên hộ vệ cũng nhanh chóng giơ roi giục ngựa đuổi theo , chỉ một Lý Hoài Ân là chậm chạp, rõ ràng con ngựa cưỡi to lớn khỏe mạnh nhưng cưỡi giống như Trương Quả Lão[1] cưỡi lừa, nhàn nhã bước từng bước như đang tản bộ.
[1] Trương Quả Lão: Còn gọi là Trương Quả, là một trong bát tiên của Đạo giáo, các hình ảnh nghệ thuật về ông thường là cưỡi một con lừa màu trắng, tay cầm ngư cổ (là một cái trống tre hình ống với 2 dùi trống bằng sắt), ông thường cưỡi lừa ngược, hình ảnh mang tính ẩn dụ cho cụm “Phản bổn quy chân” nghĩa là tiến về phía chính là thụt lùi. (Nguồn: Wikipedia)
“Vèo vèo ——” Âm thanh mũi tên bay xé gió truyền ngoài, cho dù trong rừng cũng thể tưởng tượng bên trong đang diễn cuộc chiến săn thú kịch liệt. Các nữ nhân chờ bên ngoài bắt đầu tụ tập theo nhóm chuyện phiếm, khá nhiều thảo luận về chuyến săn , cuối cùng ai mới là săn nhiều nhất, lọt mắt xanh của Hoàng thượng.
Mấy Thẩm Vũ đều cùng , đột nhiên Thôi Cẩn ghé sát nàng nhỏ giọng bên tai mấy câu: “Vị cô nương mặc váy lụa màu xanh biếc ở vị trí thứ ba bên chính là đích tiểu thư của Bắc Định Hầu phủ, cũng chính là thế tử phi tương lai của Thẩm vương phủ.”
Thẩm Vũ kinh hãi, theo bản năng ngẩng đầu lên về bên . Phong Thiến theo Bắc Định Hầu phu nhân đến đây, lúc vô cùng ngoan ngoãn tại chỗ, mặt cũng quá nhiều biểu cảm, tay nâng má thất thần phương xa.
Thẩm Vũ nhíu mày, theo lý thuyết Phong Thiến đính hôn với Thẩm An Lăng thì nên xuất đầu lộ diện, thế nhưng lúc công khai ở đây khiến nàng chút khó hiểu. dáng vẻ tập trung của Phong Thiến rõ ràng nàng cũng tình nguyện đến chỗ .
DTV
Thẩm Vũ suy đoán tiếp mà nâng ấm lên rót đầy chung của , rót đầy chung của Thôi Cẩn. Nàng nâng lên chung của chạm nhẹ chung của Thôi Cẩn, chậm rãi uống cạn nước , giống như đang uống rượu.
Động tác chạm chung của Thẩm Vũ vô cùng kín đáo, chỉ mỗi Thôi Cẩn bên cạnh là rõ ràng. Thôi Cẩn tất nhiên hiểu là nàng chúc mừng chuyện ‘đấu đổ’ Hiền Phi và Thẩm Vương phi nên hề từ chối mà cũng nâng chung lên uống mấy ngụm đến hết.
Một canh giờ cuối cùng cũng trôi qua, các nam nhân rừng săn thú cũng lượt trở về. Quả nhiên vẫn là Hoàng thượng một y phục màu đen xung phong đầu, mấy thị vệ cùng phía đều mang theo nhiều con mồi, rõ ràng đều do Hoàng thượng săn g.i.ế.c .
Tề Ngọc chỉnh sửa một chút liền xuống chủ vị. Nam nhân và nữ nhân đều tách nhưng thi đấu xem con mồi của ai nhiều nhất nên đặt bình phong che chắn ở giữa. Chỗ của Thái hậu cách xa bên cạnh Hoàng thượng, bà đầu sang, mặt tươi giống như đang gì đó với Hoàng thượng. Tề Ngọc nhíu mày , rõ ràng cũng đồng ý với Thái hậu nhưng vẫn kiên nhẫn .
Đợi đến lúc kiểm kê xong con mồi của thì Lý Hoài Ân mới chậm chạp cưỡi ngựa khỏi khu rừng nhưng sắc mặt trắng bệch. Hắn run run rẩy rẩy điều khiển ngựa chậm, lập tức tiểu thái giám mang kết quả săn thú trình lên.
“Lý Tổng quản, chỉ còn chờ ngài tới tuyên bố!” Tiểu thái giám cúi đầu khom lưng, đôi tay nâng thánh chỉ cao hết cỡ đến mặt .
Nhìn dáng vẻ nửa c.h.ế.t nửa sống của Lý Hoài Ân thì chả ai dám đến gần, chỉ sợ nôn đầy .
Trên Lý Hoài Ân thấm mồ hôi lạnh, cố gắng nhịn cơn buồn nôn cuồn cuộn từ dày xuống, run rẩy tiếp nhận thánh chỉ, cao giọng lên tên ba săn nhiều nhất và ban thưởng. Đợi xong thì bốn phía đều là tiếng chúc mừng. Hoàng thượng vẫn đang chuyện với Thái hậu, giọng hai nhỏ nhưng sắc mặt thì cuộc chuyện vẻ thuận lợi cho lắm.
Mấy Thẩm Vũ cũng phát hiện, vô thức qua với vẻ mặt đầy tò mò. Không rốt cuộc là chuyện gì mà Thái hậu và Hoàng thượng trực tiếp thảo luận ngay trong lúc .
Cuối cùng Thái hậu ho nhẹ hai tiếng, mặt xuất hiện nụ yếu ớt giống như lập tức mở miệng chia sẻ. Mọi thấy đều đoán cuối cùng là Hoàng thượng nhượng bộ.
“Kỳ thật là như thế , ai gia và Hoàng thượng : Lần nào cũng thi đấu nam nhân săn thú, nữ nhân chờ, ai gia luôn cảm thấy chút tẻ nhạt nên đề nghị với Hoàng thượng là cũng để nữ tử thi đấu săn thú một , như các vị phi tần đều thể tham gia, mới uổng công đến bãi săn !” Ý mặt Thái hậu càng thêm rõ ràng, bà nhỏ giọng vài câu, ánh mắt sáng vô cùng, chậm rãi một vòng các mệnh phụ và tiểu thư đang xung quanh, ánh mắt dừng ở nhóm Thẩm Vũ.
Thái hậu xong thì phía lập tức ồn ào thảo luận, đây xem như một săn thú mới từng . Mặc dù khá nhiều mệnh phụ hứng thú, vì cưỡi ngựa b.ắ.n cung là chuyện vô cùng mới mẻ với nữ nhân, chỉ cần học khi trở về sẽ bản lĩnh để khoe . cũng nhiều phương diện lo lắng, độ an trong bãi săn, và đa trong các nàng ở đây từng tiếp xúc với chuyện b.ắ.n tên, cưỡi ngựa, chỉ hiểu một chút mà thôi.
“Nếu các vị tham gia thì bên trong bãi săn sẽ dọn sạch con mồi nguy hiểm, chỉ để thỏ, dê núi là những động vật hiền lành, cũng dành mấy ngày để các vị học tập cưỡi ngựa b.ắ.n cung.” Thái hậu thấy những đó nghị luận sôi nổi, trong mắt bọn họ hưng phấn nhưng mặt chút chần chờ khó xử, rõ ràng ai cũng hiểu nhiều phương diện lo nghĩ. Bà lập tức mở miệng thêm mấy câu, đều mang ý trấn an .
Đến lúc ít nữ tử gật đầu đồng ý, thậm chí còn với , khí thảo luận càng náo nhiệt hơn.
Thẩm Vũ, Thôi Cẩn và Hứa Khâm đều nhíu mày , biểu cảm mặt cũng nghiêm túc hơn. Phi tần tham gia trong miệng Thái hậu, là ba bọn họ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-183.html.]
Đang yên đang lành Thái hậu tổ chức thi nữ tử săn thú sẽ khiến khác hoài nghi. Hoặc đơn giản là Thái hậu dụ các nàng tiến rừng cây cưỡi ngựa b.ắ.n tên để dễ dàng tay tra tấn bọn họ?
Tuy rằng các nàng đoán ý đồ trong lòng Thái hậu, nhưng thể chắc chắn rằng, cuộc thi nữ tử săn thú tự nhiên xuất hiện tuyệt đối chuyện .
“Lần Đông Hải trân châu tiến cống còn khá nhiều viên to bằng nắm tay trẻ con, nếu nghiền thành phấn trân châu thì hiệu quả sẽ vô cùng. Như bèn lấy Đông Hải trân châu phần thưởng , ba ngày cử hành săn thú!” Trên mặt Thái hậu vẫn luôn mang nụ ôn hoà, giọng nhẹ nhàng, xây dựng đầy đủ hình tượng hiền lành thiện hòa ái.
Thẩm Vũ nhịn lạnh một cái, Thái hậu vì tổ chức săn thú thật là vô cùng hao tổn tâm huyết. Còn lôi cả phần thưởng hấp dẫn như , Đông Hải trân châu mỗi năm sản xuất bao nhiêu thì bộ đều tiến cống cung, chỉ Thái hậu và các phi tần . Những mệnh phụ, tiểu thư cho dù gia tài bạc triệu cũng thể . Thế nhưng Thái hậu lấy phần thưởng thì sẽ biến thành sự dụ hoặc vô cùng lớn.
Nhìn những nữ nhân phía vui vẻ đến mức trong lòng nở hoa thì nét mặt Tề Ngọc chút kiên nhẫn. Hắn nhíu mày thật chặt, vô thức về hướng Thẩm Vũ, dù tránh nóng cũng là đột nhiên nghĩ cái trò ngắm hoa tìm gì đó mới xuất hiện chui chỗ trống Thẩm Vũ thương. Hiện tại thảm kịch tái diễn.
Thẩm Vũ ngẩng đầu, vô thức về phía chủ vị, hai bốn mắt chạm đều ngẩn . Ngày thường dính lấy cảm thấy gì, bây giờ mới mấy ngày tránh mặt lời nào với khó chịu đến thế.
Thái hậu thấy hai mắt mày với thì nụ mặt cứng đờ, đôi mắt chút âm ngoan nhưng nhanh điều chỉnh cảm xúc.
“Kỳ thật Hoàng thượng cần lo lắng, nếu sợ các nàng ai lạc một thì ngay từ đầu phân các nàng theo tổ hai , cũng tiện quan tâm giúp đỡ .” Thái hậu nhẹ nhàng , thuận tiện chặn ánh mắt của Hoàng thượng và Thẩm Vũ, giả vờ giả vịt bụng kiến nghị.
Hoàng thượng nhướng mày một cái, chầm chậm đầu Thái hậu, trong lòng dần buông lỏng. Có lẽ kiến nghị của Thái hậu khiến bất an trong lòng giảm một chút. Dù một tổ hai cộng thêm cung nhân theo thì mục tiêu khá lớn, cũng cảm giác an hơn.
“Tốt! Vậy theo biện pháp của mẫu hậu, theo ý trẫm thì Thục phi và Viễn Quý tần cùng một tổ là thích hợp nhất!” Hoàng thượng ngay lập tức quyết định, còn trực tiếp chỉ định Thẩm Vũ và Hứa Khâm cùng tổ.
Trong lòng Thái hậu cả kinh, hô hấp cũng tạm dừng một chút. Không thể , tính cảnh giác của Hoàng thượng vẫn cao. An bài Thẩm Vũ và Hứa Khâm cùng một tổ rõ ràng là đề phòng ám chiêu của Thái hậu. Thái hậu ngoan độc đến cũng sẽ tay với Hứa Khâm, nếu dám tay mà điều tra thì Hứa gia là đầu tiên bỏ qua cho Thái hậu.
“Hoàng thượng thật là vô cùng quan tâm chăm sóc Thục phi. Nếu quyết định như thì mong Hoàng thượng giúp ba bọn họ tìm mấy vị dạy cưỡi ngựa b.ắ.n cung!”
Sắc mặt Thái hậu âm trầm thêm một chút, Hoàng thượng như thế rõ ràng là nể mặt bà.
An bài Thẩm Vũ và Hứa Khâm cùng một tổ, chỉ cần thông minh nghĩ một chút lập tức hiểu là Hoàng thượng ngang nhiên đề phòng của Thái hậu sử dụng ám chiêu hại .
Tề Ngọc cũng thèm cố kỵ sắc mặt khó coi của Thái hậu, mỉm gật gật đầu, nhỏ giọng : “Mẫu hậu cứ yên tâm, về chuyện cưỡi ngựa b.ắ.n cung trẫm sẽ tìm dạy bọn họ thật cẩn thận!”
Chuyện quyết định xong nên đều trở về chuẩn . Dù mệnh phụ và cô nương mặt ở đây đều là trong kinh thành, ba vị nương nương tham gia cùng, nếu thể thắng thì sẽ ‘vốn liếng’ diễu võ dương oai một thời gian dài.
Thẩm Vũ trở về một lúc thì một dáng vẻ thái giám đến gặp nàng, là Hoàng thượng phái đến dạy nàng luyện tập cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Nàng bên cạnh luôn dùng cái giọng the thé nhắc nhắc mấy câu sợ nàng ngã từ lưng ngựa xuống thì đầu nàng cũng to lên sắp nổ.
Con ngựa còn trưởng thành nên Thẩm Vũ lên lưng ngựa cách mặt đất cũng cao. Nàng theo lời , cố gắng nắm chặt dây cương trong tay, nét mặt cũng dần dần nghiêm túc hơn. Nếu cưỡi ngựa thì nàng miễn cưỡng đủ tư cách, cách mặt đất cũng cao. Nàng dựa theo lời nọ hướng dẫn, nỗ lực nắm chặt dây cương trong tay, thần sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc, chắc chắn sẽ giống Lý Hoài Ân chỉ vì thiếu cái trứng thôi thì nhát như thỏ.
Ngày hôm , lúc nàng đến nơi quây riêng để luyện tập kéo cung b.ắ.n tên thì thể chịu phối hợp.
“Nương nương tư thế vững, tay giữ thăng bằng, đôi mắt thẳng phía . Dùng sức kéo dây cung, đó đột nhiên buông mũi tên trong tay !” Tên tiểu thái giám giống như chút sốt ruột, ngừng những điều cần chú ý, mặt toát mồ hôi, lấy tay áo lau khô theo lệnh nhỏ giọng hướng dẫn.
lẽ tên thái giám Hoàng thượng dặn dò, trong quá trình dạy dỗ cách Thẩm Vũ ít nhất một bước. Thật giống như nàng là hồng thủy mãnh thú khiến sợ dám lên phía . Cho dù hiện tại Thẩm Vũ tư thế một lúc lâu nhưng b.ắ.n một mũi tên nào thì cũng vẫn là mắt mũi, mũi tim mà dám đến gần nửa bước.