Nhất Chi Độc Tú - Chương 182
Cập nhật lúc: 2025-01-09 18:14:27
Lượt xem: 70
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dường như cảm nhận giọt nước rơi xuống cổ, Đại Hoàng tử ngẩng đầu Thẩm Vũ. Nước mắt của Thẩm Vũ vẫn còn rơi lã chã, nhưng để dọa thằng bé, mặt nàng vẫn chầm chậm nở một nụ dịu dàng. Chỉ điều nước mắt nơi khóe mi dâng nhiều hơn.
“A… A…” Đại Hoàng tử nàng, vẻ mặt cái hiểu cái . Nó đưa tay lên sờ mặt nàng, vẫn hiểu rốt cuộc tại nước mắt chảy , mặc dù gần như cứ cách vài ngày là nó .
mà một chân của nó cách nào nhúc nhích, nó xoay lau nước mắt cho Thẩm Vũ, trông vô cùng khó khăn. Cả ngã huỵch xuống giường, buồng trong lập tức vang lên tiếng oang oang của trẻ con.
DTV
Lúc bà v.ú chạy vội trong, Thẩm Vũ ôm Đại Hoàng tử dỗ dành, đưa lưng về phía cửa. Vì dựa lồng n.g.ự.c quen thuộc, Đại Hoàng tử ngừng , nhỏ giọng khụt khịt, giống như chịu bao ấm ức.
“Ngươi việc của ngươi , Đại Hoàng tử chỉ ngã xuống giường thôi.” Giọng bình tĩnh của Thẩm Vũ truyền đến, nàng ôm Đại Hoàng tử chầm chậm đung đưa, lòng bàn tay vỗ về lưng nó, rõ là đang dỗ dành thằng bé .
Bà v.ú nhẹ giọng đáp , đó vội vã lui ngoài.
Đến bãi săn, Hoàng thượng cũng vội cho đoàn xe săn thú, mà giành một ngày để họ dẫn bên cạnh tự do hoạt động. Vừa thể kiểm tra tình hình bên trong bãi săn, thể nghỉ ngơi lấy sức. Bãi săn đương nhiên mở cửa buổi đêm. Sau khi những vương công quý tộc cùng với những quan viên khỏi bãi săn, nhiều thị vệ kiểm tra xem thử chỗ nào , để tránh trường hợp gài bẫy trong bãi săn.
Mấy ngày nay, ít nhận thấy Hoàng thượng chỗ đúng. Tuy mỗi ngày trông Hoàng thượng bận rộn, nhất định đến bãi săn tản bộ, thi thoảng còn đặc biệt sai dựng bia tập bắn. trừ hai canh giờ ở bên ngoài, luôn vùi đầu trong phòng, ánh mắt thường ngây ngẩn lưỡng lự. Thậm chí khi đại thần cầu kiến, đang lúc chuyện, cũng thể lơ đãng thất thần.
Lý Hoài Ân đặt hết những chuyện đáy mắt, thường xuyên thở dài, bộ dạng yên lòng của Hoàng thượng, chắc chắn quan hệ với Thục phi nương nương. Hôm hai họ ở cạnh , rốt cuộc gì cơ chứ? Quan trọng nhất là, nhiều ngày Hoàng thượng đến tìm Thục phi, cũng từng cho đòi bất kì một vị phi tần nào.
Ngược , trong phòng Thái hậu, Hứa Khâm cũng đang ở đó, hai đang cầm chén , thản nhiên thưởng thức ngon tiến cống thượng hạng. Cô nương Hứa gia dạy dỗ, tất nhiên đều là cao thủ thưởng . Hai ở chung một chỗ bàn luận đạo, nhưng hóa giải ít vấn đề nhỏ nhặt .
“Khâm nhi, ai gia thấy Hoàng thượng nhiều ngày tìm ả hồ ly tinh Thẩm gia , là con thử xem ?” Nếu đến trọng tâm câu chuyện, Thái hậu liền thẳng vấn đề, trong giọng mấy phần dụ dỗ.
Trong miệng Hứa Khâm ngậm một ngụm nước , lúc cảm nhận hương quẩn quanh chót lưỡi. Lúc đang cảm thấy tâm tình dễ chịu gì sánh những lời của Thái hậu, tâm tình lúc đầu lập tức biến mất. Nàng thong thả nuốt nước trong miệng xuống, mặt nở một nụ bất lực.
“Bà cô , con , mà là tâm tư của Hoàng thượng vốn để của khác. Lợi dụng thời cơ chừng sẽ phản tác dụng, biến con thành bia ngắm để Hoàng thượng xả sự bất mãn trong lòng.” Lúc Hứa Khâm những lời , vẻ mặt từ bất lực chuyển thành than tiếc.
Đối với nữ nhân nơi hậu cung mà , Thẩm Vũ giống như một cách thể vượt qua. Chỉ cần nàng chắn mắt, tất cả phi tần trong hậu cung đều mất hết mị lực. Trong mắt Hoàng thượng, cũng chỉ thủy chung giữ hình bóng của nàng. Thậm chí là, tất cả đều cách nào vượt qua sự tồn tại đó, thực tế vô cùng tàn khốc.
Hứa Khâm dứt lời, Thái hậu nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, vô cùng bất mãn với câu trả lời của nàng.
“Ai gia tin, Hoàng thượng sẽ thật lòng giao trái tim của cho Thẩm Vũ ? Luôn nghĩ về ả, trông thấy hình ảnh của khác! Ai gia rõ, mất lòng lòng , Thẩm Vũ thế tới hùng hổ, thể sẽ lấy vị trí Trung cung Hoàng hậu! Đến khi , con cũng chỗ !” Giọng Thái hậu bỗng nhiên nâng cao, trong giọng chứa rõ sự tức giận.
Vì thể bà khỏe, nên năm theo Hoàng thượng tránh nóng. Thật bà bỏ lỡ một cơ hội để quan sát quan hệ mật giữa Thẩm Vũ và Hoàng thượng, dù từ miệng của khác, bà cũng cho rằng đa phần đều là lời đồn đãi bịa đặt.
Hứa Khâm khỏi khẽ, ý trào phúng mặt hết sức rõ ràng. Trong hậu cung, bây giờ phân vị của Thẩm Vũ cao, tương đương với đãi ngộ của Trung cung Hoàng hậu ? Chẳng qua chỉ còn thiếu một cái danh phận mà thôi. Nếu nàng còn dính dáng đến Đại Hoàng tử, chỉ sợ Hoàng thượng sớm giao quyền chấp chưởng hậu cung tay nàng. Một mai Đại Hoàng tử lớn lên, Phượng ấn hậu cung sớm muộn gì cũng ngày rơi tay Thẩm Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-182.html.]
“Thái hậu, tần , mà tần thật sự bất lực. Lần , phi tần theo Hoàng thượng tới tổng cộng ba . Nếu Thục phi xảy chuyện, thì ai thể thoát khỏi quan hệ! Tần cung cũng hơn một năm, cái gì cũng học , duy chỉ nhãn lực tiến bộ ít. Hoàng thượng hôm nay thoải mái, tần dám quấy rầy ngài . Cảm ơn của , tần cáo lui!” Hứa Khâm buông chén trong tay xuống, từ từ dậy, hướng về phía thái hậu thi lễ, khom lui thẳng ngoài.
Sắc mặt Thái hậu trở nên xám xịt, từ lời của Hứa Khâm, thể cảm giác chống cự của nàng. Mới còn thiết gọi một tiếng “bà cô”, bây giờ tự xưng là “tần ”, phận thoáng cái thành xa lánh, thẳng thừng từ chối đề nghị của Thái hậu.
Mãi đến khi Hứa Khâm rời khỏi phòng, hỏa khí của Thái hậu vẫn tiêu. Bà vung tay vỗ mạnh mặt bàn, chén trong tay bà bóp run run liên tục.
“Toàn là thứ bùn nhão thể trát tường, chẳng lẽ thật sự sợ ả hồ ly tinh đầu thai ! Hứa Khâm, nó là đích nữ do Hứa gia dạy dỗ, mà sợ ả Thẩm Vũ do thứ đàn bà kém cỏi nuôi nấng như thế!” Lúc Thái hậu đang nổi nóng, lời chút khó , hơn nữa càng ngày càng quá đáng.
Hứa ma ma chờ bên cạnh, mở miệng nhưng khuyên giải thế nào. Trên mặt hiện một vài ý chua xót. Lúc Thái hậu nhục mạ mẫu của Thẩm Vũ là “thứ đàn bà kém cỏi”, hình như quên “thứ đàn bà kém cỏi” là chất nữ của Thái hậu, là đích nữ từng Hứa gia dạy dỗ.
“Xem ai gia chỉ thể tự tay, chỉ cần kế hoạch , sợ chịu tội . Chuyện , ả hồ ly tinh tính nợ lên đầu Hiền phi. Nàng cao minh đến , cũng đấu ai gia! Trong hậu cung của Đại Tần, ai gia vẫn luôn là thống trị, đây như , cũng thế!” Thái hậu hít sâu một , tức giận trong lòng từ từ biến mất.
Tiếng của bà dứt, mặt hiện vài ý ngọt ngào như ý nguyện. Tựa như đang nghĩ tới chuyện gì đó vui vẻ, cả Thái hậu đều chìm đắm sự tự đắc.
Mí mắt của Hứa ma ma đột nhiên giật mạnh, trong lòng thầm kêu một tiếng “ xong”. Tất nhiên bà cũng nhớ đến chuyện lúc , so với chuyện ở bãi săn, khỏi lo lắng.
“Thái hậu, lúc trong hậu cung, dễ thu mua một ít cung nhân. Ở đây là bãi săn, bên ngoài kẻ ngày thường quen , chúng nắm trong tay nhược điểm chí mạng của bọn họ, sợ là khó khống chế. Huống hồ, bên trong bãi săn trông coi chặt chẽ như thế, cơ bản là sơ hở để lợi dụng.” Hứa ma ma cố gắng thuyết phục Thái hậu, nên gây bất lợi cho Thẩm Vũ ở bãi săn, nếu kẻ thua thiệt chỉ .
Thái hậu quan tâm phất tay, bà nở một nụ nhạt, hiện giờ khuôn mặt bà trông dữ tợn.
“Chỉ cần thật sự , chuyện gì thành công. Ai gia sống hơn nửa đời , luôn tìm kiếm một khả năng nhỏ nhoi trong cái thể. Nếu , ngươi cho rằng tại Tiên hoàng bỏ tiện nhân Lê Phi , cuối cùng chuyển Hậu vị cho ai gia?” Khóe miệng Thái hậu nở một nụ tự tin. Bà vốn để Thẩm Vũ mắt.
Lúc nhẫn nhịn Thẩm Vũ, là vì bà đấu với loại thứ nữ như Thẩm Vũ, như mất mặt. Bây giờ Thẩm Vũ bò tới vị trí Thục phi, hơn nữa còn thành công nuôi nấng Đại Hoàng tử, trong lòng bà tất nhiên thể dung , đấu cũng đấu! Chuyện kéo Thẩm Vũ xuống, nhất định .
Hứa ma ma bà nhắc tới chuyện cũ năm xưa, khỏi ngậm chặt miệng. Lúc Tiên hoàng sủng ái Lê Phi như , lượt để Lê Phi sinh Hoàng thượng và Cửu Vương gia. Cuối cùng sự lừa dối của Thái hậu, ngài nản lòng tin tưởng Lê Phi nữa, mới để ngoài cơ hội lợi dụng.
Tuy Hứa ma ma lên tiếng phản bác, nhưng trong mắt bà vô cùng lo lắng. Dù thì Thục phi cũng Lê Phi hiền lành trong sáng năm đó. Thủ đoạn của Thẩm Vũ cực kỳ cao siêu, Hiền phi thậm chí còn kém hơn, cùng cứ thế mà c.h.ế.t một cách rõ ràng.
Hơn nữa tuổi của Thái hậu lớn, Thẩm Vũ chỉ mới mười sáu tuổi mà thôi, đang ở cái tuổi xuân xanh mơn mởn. Đến cùng là ai thể thắng, cũng thể chính xác .
“Bãi săn gì nhiều, duy chỉ nhiều loại mãnh thú và chim chóc quý hiếm. Tuy ít kiểm tra, nhưng cũng khó đảm bảo một hai con mãnh thú trốn ở đấy. Đến khi Thục phi nương nương đó, lúc xuất hiện bên cạnh ả, chuẩn nuốt cả da lẫn thịt bụng!” Thái hậu vốn để ý sắc mặt của Hứa ma ma, đắm chìm trong thế giới của , vẫn còn hưng phấn mở miệng. Trong giọng của bà xen lẫn vài phần run rẩy, do chờ mong quá mức tạo .
Hứa ma ma vẫn gì, bà gian ngoài, dần dần ngây . Thái hậu nghĩ thì dễ, nhưng đến lúc chỉ sợ muôn vàn khó khăn.
Những ngày tiếp theo là những ngày Hoàng thượng và các quan săn thú, đoàn Thái hậu và Thẩm Vũ đều cổ vũ. Hoàng thượng mặc một bộ đồ màu đen, nắm dây cương cưỡi lưng ngựa, tinh thần gì đó yên. Đi ít thị vệ nhanh nhẹn, Lý Hoài Ân cũng cưỡi ngựa theo . khi khom lưng, miệng lúc mở lúc đóng, trông như đang chuyện với con ngựa bên , thấy bộ dạng sợ hãi.
Lấy một canh giờ mốc, lúc tiếng trống nặng nề vang lên, những dồn chung một chỗ lập tức đánh dây cương xông ngoài. Mấy Thẩm Vũ chờ ở ngoài, ít mệnh phụ và tiểu thư nhà quan đang bên .