Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nghĩ tới nghĩ lui về nỗi băn khoăn do Thẩm Thanh mang mà vẫn kết quả, Thẩm Vũ quyết định tiên cứ để chuyện sang một bên. Cuộc săn mà thu ngay mắt, Hoàng thượng mang theo Thẩm Vũ, đặc biệt phê chuẩn cho cả Đại Hoàng tử theo cùng. Bên phía Thọ Khang cung cũng truyền lời tới, Thái hậu cũng theo.
Mọi việc trong hậu cung giao cho Đức phi và Phỉ An Như. Lần phi tần theo cũng chỉ ba , ngoại trừ Thẩm Vũ, còn Hứa Khâm và Thôi Cẩn.
Vì tránh cho nhàm chán, Hoàng thượng sắp xếp để và Thẩm Vũ cùng một chiếc xe ngựa, Đại Hoàng tử để bà v.ú bế chiếc xe phía .
Bãi săn ở vùng ngoại ô kinh thành, cũng quá xa, gần nửa ngày là tới. Lại đến cưỡi ngựa, Lý Hoài Ân cưỡi ngựa bên cạnh, tra tấn bởi đủ loại kinh hãi.
Thẩm Vũ giường, nàng còn thích ứng với sự rung lắc của xe ngựa. Tề Ngọc lấy một cuốn sách từ trong ngực, ném "bộp" một tiếng lên chiếc bàn nhỏ. Thẩm Vũ đầu theo bản năng, hề để ý chỉ lướt một cái. Chỉ thoáng như , nàng lập tức cảm thấy một trận run rẩy trong bụng.
Sách tất nhiên thể ở đây, vẫn là《 Hai trăm câu đồng d.a.o địa phương》. Thật hiển nhiên Hoàng thượng nghiên cứu nhiều , sách cũng cũ.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-180.html.]
Thẩm Vũ khỏi run lập cập, nàng vô thức rụt về phía một chút. Bài《Đưa tiễn》 nàng hát đến thuộc, nhưng Tề Ngọc vẫn cứ thích .
“Hoàng thượng, thích thần hát, bởi vì giọng của thần êm tai ?” Thẩm Vũ nhíu mày tự hỏi một lát, trong lòng nảy một ý tưởng.
Nàng dứt lời, Tề Ngọc đột nhiên ngẩng đầu, chút kinh ngạc nàng. Vẻ phiền muộn và tình nguyện mặt Thẩm Vũ đó biến mất còn thấy bóng dáng tăm , chỉ còn vẻ mặt nhạt, hai mắt mở to chờ mong mà về phía Hoàng thượng.
Tề Ngọc ho nhẹ một tiếng, tránh ánh mắt quá mức mãnh liệt của Thẩm Vũ, một lúc lâu, mới chậm rãi gật đầu, thấp giọng : “Xem như .”
Thẩm Vũ đáp án nàng , ý mặt dần dần mở rộng, nàng đột nhiên búng tay, tựa như là ăn mừng.
“Hoàng thượng, thần ca hát cho lắm. Lúc thần sách, giọng mới thật sự tuyệt vời. Như , thần 《Nữ tắc》 quen thuộc cho , ý thế nào?” Thẩm Vũ ngẩng đầu chớp mắt với Hoàng thượng, mặt tràn ngập hưng phấn, rõ ràng là chuẩn sách.
“Trẫm nàng sách, tính giọng nàng lúc "" còn dễ hơn (khó quá, là lúc đó các nàng >.