Nhất Chi Độc Tú - Chương 160
Cập nhật lúc: 2025-01-08 13:00:44
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Vũ bất lực một cái, bỗng nhiên nhớ tới lúc ở Thọ Khang cung, khi Thái hậu nhắc đến việc để Hiền phi nuôi dưỡng Đại Hoàng tử, Hoàng thượng thế nhưng dáng vẻ nghiêm túc suy nghĩ, vì mà trong lòng chút thoải mái, nàng hỏi thẳng: "Hoàng thượng, khi ở Thọ Khang cung, khi Thái hậu chỉ điểm, Hoàng thượng đổi ý vì để thần thì sẽ để Hiền phi nuôi dưỡng Đại Hoàng tử !"
Tề Ngọc ngẩng đầu lên, khuôn mặt hiện lên vẻ khó hiểu, cẩn thận suy nghĩ mới rốt cuộc là Thẩm Vũ đang nhắc đến chuyện gì.
"Sao thể chứ! Thái hậu cũng chỗ đúng, một khi nàng dưỡng dục Đại Hoàng tử, thời gian bên cạnh trẫm chắc chắn sẽ ít . Trẫm nhớ lúc , chút ấn tượng về việc phụ hoàng cả ngày bất mãn vì mẫu phi luôn một lòng một để ý đến trẫm. Trẫm thì vì một đứa trẻ mà chậm trễ việc quan trọng!" Nam nhân chậm rãi lắc lắc đầu, mặt lộ vài phần ý , giống như đang nhớ tới những chuyện thú vị khi còn bé .
Thẩm Vũ thấy dáng vẻ ôn hòa hiếm của cũng theo. Chỉ là hai còn vui bao nhiêu, em bé giường tỉnh, tiếng "oa--- oa---" nỉ non vang lên khắp nội điện, bà v.ú vẫn luôn chờ bên ngoài lập tức tiến , ôm Đại Hoàng tử ngoài dỗ.
Ngoại điện cũng đốt than, độ ấm phù hợp, hai bà v.ú cũng là kinh nghiệm đầy , Cẩm Nhan điện so với Thọ Khang cung thì tự tại hơn nhiều, cho nên động tác tay cũng nhanh nhẹn lên ít. Hơn phân nửa thời gian đêm qua Đại Hoàng tử đều , hiện tại thật sự mệt mỏi, khi b.ú no liền ngủ, so với dự đoán thì thuận lợi hơn nhiều.
Dỗ hài tử ngủ xong, bà v.ú ôm Đại Hoàng tử trong. Thẩm Vũ lên tiếp nhận bọc tã từ trong tay bà , cẩn thận điều chỉnh tư thế ngủ của thằng bé cho thoải mái. Tề Ngọc cũng vươn cổ qua, cẩn thận quan sát đứa trẻ trong tã lót.
Lúc , so với mấy ngày thì Đại Hoàng tử hơn ít, làn da nhăn nhúm trở nên bóng loáng, vốn là màu vàng cũng dần trắng nõn như dáng vẻ mà trẻ con nên .
"Như thuận mắt hơn nhiều, lúc khi bà đỡ mới ôm , trẫm còn chút tin đứa nhỏ là con trẫm. Dáng vẻ như , cũng may giờ đổi !" Tề Ngọc khẽ lầm bầm vài câu, khuôn mặt cũng chút vui vẻ..
Đây cũng là đầu tiên quan sát một đứa trẻ ở cách gần như , lúc , khi Cửu Vương gia sinh , tiên hoàng đưa đến Phỉ gia, cho nên cơ hội duy nhất để thể gần một đứa trẻ cũng mất luôn. Hiện tại đối mặt với đứa bé đang chảy dòng m.á.u của , trong lòng thêm vài phần an ủi.
"Hoàng thượng ôm nó một cái ?" Thẩm Vũ thấy chăm chú như thế, nhịn nhỏ giọng thử hỏi một câu.
Nào ngờ Tề Ngọc liền lắc đầu như trống bỏi, vẻ mặt tình nguyện.
"Nó quá nhỏ, trẫm sợ một tay sẽ bóp c.h.ế.t nó." Tề Ngọc nghiêm túc chăm chú đôi mắt của Thẩm Vũ, vô cùng nghiêm túc mà một câu như .
Thẩm Vũ nhịn nở nụ , nhịn xuống, thể đánh thức đứa nhỏ trong n.g.ự.c . Nàng chậm rãi lên, giao bọc tã cho bà v.ú mới chậm rãi , vẻ mặt khó tin.
"Đây dù cũng là đứa con đầu tiên của Hoàng thượng, thể bóp chết? Người ôm nó một cái, còn kinh nghiệm ôm con, nếu vị tỷ nào tin mừng, cũng sợ mất mặt, ?" Thẩm Vũ nhẹ nhàng trêu chọc hai câu.
Tề Ngọc vẫn lắc đầu, giống như nhớ tới chuyện gì, khẽ thở dài một , thấp giọng : "Trẫm từng ôm nó . Khi nó mới bà đỡ ôm , còn là trẫm ôm nó ư, thấy hai chân nó giống ?"
Không ngờ đề tài xa như , khí vốn đang vui vẻ hòa thuận lập tức trở nên cứng đờ. Cái chân của Đại Hoàng tử sẽ trở thành phiền toái cả đời. Cho dù nó vẫn còn là trẻ con, nhưng vì điều mà sẽ đối xử công bằng.
Hoàng thượng Hoàng Trưởng tử, các triều thần triều đình đều cẩn thận lựa chọn ngôn từ, hơn nữa trong lời cũng mang quá nhiều ý chúc mừng. Dù thì thể Đại Hoàng tử tàn khuyết, thật sự là một nhược điểm trí mạng, vạn nhất cẩn thận lỡ miệng, thể tưởng tượng Hoàng thượng tức giận thế nào.
Hoàng thượng bỏ buổi cơm trưa ở Cẩm Nhan điện, vội vã trở về Long Càn cung. Trên bàn còn tấu chương chất đống như một ngọn núi nhỏ đang chờ phê duyệt. Hơn nữa chuyện của Hoàng Trưởng tử khiến tâm trạng, cho dù mới hòa hợp với Thẩm Vũ cũng thể chống đỡ tâm trạng mất mát của .
Đứa bé kế thừa huyết mạch của , đáng lẽ vốn nên vì Đại Hoàng tử mà cảm thấy kiêu ngạo. Đáng tiếc, đứa bé đầu tiên khiến trong lòng khó chịu. Đợi đến khi Tề Ngọc về đến Long Càn cung, thấy bàn bày mấy quyển tấu chương, thất thần, một đứa bé nữa để bồi thường khiếm khuyết của .
Cuối cùng Đại Hoàng tử giao cho Thục phi dưỡng dục, đợi khi chúng phi tần hậu cung tin, tất cả đều ồ lên. Đáy lòng mỗi đều chút kinh hoảng, đây là Hoàng thượng ý gì? Thật sự để một ả hồ ly tinh mới cung một năm chính cung Hoàng hậu ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-160.html.]
Hơn nữa quan trọng là Thẩm Vũ còn xuất từ đích nữ, chỉ là kẻ thế, bổ sung mà Thẩm vương phủ đưa , thậm chí còn thể nàng chỉ là hòn đá kê chân mà thôi. Không ngờ rằng, hòn đá kê chân "giết chết" chính chủ, hiện tại còn xu hướng thế. Điều khiến cho bộ phi tần trong hậu cung đều khẩn trương cao độ, đặc biệt là Hiền phi, từ tận đáy lòng nàng liệt nàng vị trí đầu tiên trong những đối thủ cần chặn giết.
DTV
Ngày đó cũng chờ xem Thẩm Vũ mặt, dù thì Thái hậu nương nương cũng chỉ giữ Đại Hoàng tử một buổi tối chịu nổi, Thẩm Vũ là cô nương mềm mại quý giá nuôi lớn, thể chịu trẻ con quấy bất kể ngày đêm.
thật khiến mở rộng tầm mắt, Thẩm Vũ chống chọi , hơn nữa một mạch đến tận tiệc trăng tròn (tiệc đầy tháng đó mà, để cho ngầu:))) của Đại Hoàng tử.
Hoàng thượng sớm cho chuẩn , sáng sớm ngày trăng tròn hôm , liền để Lễ quan tên họ tuổi tác của Đại Hoàng tử ngọc điệp, chính thức đặt tên cho Đại Hoàng tử, Đương nhiên ngọc điệp ghi rõ, mẫu phi của Hoàng Trưởng tử là Thẩm thị A Vũ.
"Tề Kính Hiên, tên , Hoàng thượng thật đúng là con chọn một cái tên nha!" Thẩm Vũ Đại Hoàng tử mặc quần áo, tuy rằng bên ngoài đang đổ tuyết lớn, nhưng trong điện ấm áp như xuân.
Một tháng nay, mỗi ngày Đỗ Viện phán đều đến Cẩm Nhan điện một chuyến, gió tuyết cũng ngăn nổi. Đến bắt mạch cho Đại Hoàng tử, đứa bé nhỏ như , đến sữa còn ăn ít cho nên dám để nó uống thuốc bậy bạ, chỉ thể dùng một ít thuốc ôn hòa, từ từ điều trị.
Tuy về thằng nhóc thể dùng hai chân như bình thường, nhưng thể chất còn yếu ớt như lúc mới sinh nữa. Thẩm Vũ cũng một cách, đó là cùng đứa bé giường, nếu nó tỉnh, nàng sẽ thì thầm chuyện với nó. Có lẽ là do quen thuộc khí tức nàng và âm thanh khi nàng chuyện, lúc Thẩm Vũ chạm nó, nó sẽ trở nên lời hơn, cũng loạn.
Một tháng , Thẩm Vũ cũng từ một chút hiểu về trẻ con biến thành một tinh thông tất cả, thật sự vài phần dáng vẻ . Ví như hiện tại, y phục của Đại Hoàng tử đều là nàng tự tay mặc.
Bà v.ú bên cạnh, mặt mang theo ý dịu dàng, đặt biểu hiện một tháng nay của Thẩm Vũ trong mắt, càng thêm kính phục vị Thục phi nương nương . Thục phi nương nương cũng giống như lời đồn, dựa một chút tư sắc mà Hoàng thượng sủng ái, Ngược trong mắt bà vú, vị Thục phi nương nương vô cùng thông tuệ, hiểu và nắm chắc các chuẩn mực.
Thẩm Vũ đối xử với Hoàng trưởng tử như , quả thật giống như sinh, tuyệt đối chỉ vì nàng và Thẩm Uyển là tỷ ruột. Bởi vì từ nhỏ Hoàng Trưởng tử nuôi bên cạnh nàng, nhân tâm đều là thịt, khi lớn lên quan hệ giữa vị Hoàng Trưởng tử và Thẩm Vũ tuyệt đối sẽ loạn thành giống như Thái hậu và Hoàng thượng. Tục ngữ câu ơn sinh thành nặng bằng ơn nuôi dưỡng, Chắc hẳn Thẩm Vũ là dựa điều mà nuôi dưỡng .
"Quần áo hôm nay Hoàng Trưởng tử mặc cũng thật , theo nô tỳ thấy thì là thêu hai mặt đó! Nương nương là mời tú nương từ Giang Nam cung ư?" Bà v.ú thấy Hoàng Trưởng tử mặc xong quần áo, áo lót quần nhỏ màu xanh ngọc đều là dùng chỉ vàng thêu thành hình kỳ lân, bất kể là gần xa đều sinh động như thật, khiến yêu thích nỡ buông tay.
Mặc đứa nhỏ cũng vẻ hợp với phận tôn quý của Hoàng Trưởng tử.
Thẩm Vũ khích lệ của bà vú, mặt cũng nở nụ theo, nàng bọc Hoàng Trưởng tử trong áo choàng thật kỹ ôm trong ngực, vươn cổ chạm đôi môi lên gương mặt đứa bé, ôn nhu : "Nào, Kính Hiên với bà vú, y phục là do Uyển mẫu phi tự tay thêu, so với tú nương Giang Nam còn lợi hại hơn !"
Thẩm Vũ dứt lời, sắc mặt bà v.ú liền đổi, nháy mắt trắng bệch một mảng. Bà chút chắc chắn mà ngẩng đầu lên đánh giá Thẩm Vũ, trong lòng dần dần lạnh . Không rõ rốt cuộc lời của Thẩm Vũ là xuất phát từ trong lòng là đáng thử đây.
Dù thì Hoàng thượng mới đưa Hoàng trưởng tử trong ngọc điệp, đến hai canh giờ, mà giờ Thẩm Vũ Thẩm Uyển là Uyển mẫu phi của Hoàng Trưởng tử, điều khỏi khiến nghi kỵ.
Vẻ mặt Thẩm Vũ đổi, nàng cứ như mà ôm Hoàng Trưởng tử trong điện, ánh mắt bay đến nơi xa xăm, rõ ràng là đang nghĩ đến chuyện khác.
Bên trong ngọc điệp thật sự ghi nàng là mẫu phi của Hoàng Trưởng tử, nhưng đứa nhỏ cũng thật sự chui từ trong bụng nàng, cả đời cũng đổi sự thật rằng nàng mẫu phi chân chính của Tề Kính Hiên. Huống hồ bên trong hậu cung nhiều nhiều miệng, khó bảo đảm sẽ một ngày xuất hiện tiểu nhân châm ngòi ly gián, so với việc để đảo lộn thị phi, chi bằng ngay từ đầu cứ với nó chân tướng .
Nàng từng lòng hại Hoàng Trưởng tử, cũng chỉ cầu mong, dưỡng một con sói mắt trắng thôi!
Buổi tối, trong Hoàng cung bày tiệc rượu đầy tháng của Hoàng Trưởng tử, ít mệnh phụ triều thần tiến đến chúc mừng. Không ít sáng suốt đều hiểu rõ trong lòng, vị Hoàng Trưởng tử thể dị dạng theo Thục phi nương nương coi như nước lên thì thuyền lên. Không chỉ thành công nhận tổ tông Tề gia, trở thành thành viên Hoàng thất, mà phía còn một cường ngạnh mẫu phi..
Phóng mắt khắp bộ hậu cung, mắt thì Thục phi nương nương là hậu trường mạnh nhất! Nếu ai phản bác, thì mấy ngày hôm Thẩm Vương gia còn mới Hoàng thượng dùng cành mận gai đánh thật tàn nhẫn cho chảy m.á.u ào ào kìa, đúng là kiến thức.
Bởi vì Thục phi nương nương bao giờ dựa Thẩm gia, hậu trường của nàng đó là Hoàng thượng. Nhất thời Cẩm Nhan điện tràn ngập khách khứa, Thẩm Vũ Hoàng thượng chống lưng, Hoàng Trưởng tử bên , thật sự là đủ uy phong. cũng đồng thời trở thành cái đích, tuy mặt các phi tần tràn đầy ý , nhưng thủ đoạn lưng bao giờ ngừng .