Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nhất Chi Độc Tú - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-01-08 13:00:40
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Vũ sửng sốt, nhất thời kịp phản ứng, chỉ ngây ngốc mà .

“Hoàng thượng, mới gì cơ?” Thẩm Vũ dám khẳng định bèn hỏi , đũa trong tay nàng cũng ngừng, thần sắc tỏ thể tin .

Trên mặt Tề Ngọc lộ vài phần ý , ít khi thấy bộ dáng kinh ngạc của Thẩm Vũ như , kiên nhẫn lặp một nữa: “Ý của trẫm là giao Đại Hoàng tử cho nàng nuôi nấng, đương nhiên nếu nàng , trẫm sẽ tìm khác. Có điều Thẩm Uyển chắc chắn sẽ thể gặp Đại Hoàng tử, trẫm tin nàng , một nữ nhân còn thể hạ thủ với đứa con trong bụng , xứng để Đại Hoàng tử gọi nàng là mẫu phi.”

Sau khi xong, vẻ mặt Hoàng thượng trở nên cực kỳ khó coi, hiển nhiên là vẫn canh cánh trong lòng đối với việc Thẩm Uyển khi còn mang thai.

Thẩm Vũ khỏi nhăn mày , đương nhiên nàng sẽ định đổi cái của Hoàng thượng đối với Thẩm Uyển, chỉ là nếu Đại Hoàng tử đến tay nàng thì chẳng khác nào nắm củ khoai bỏng. Nàng họ Thẩm, Đại Hoàng tử chính là đứa con do Thẩm Uyển sinh , Hoàng thượng quyết định như , rơi mắt khác hẳn là sẽ nghĩ rằng nàng đang hướng đến ngôi Hoàng hậu, suy nghĩ đó chắc chắn là ít.

Hoàng thượng thấy nàng tỏ do dự, khỏi nhướng mày, dường như biểu hiện của nàng chút ngoài dự đoán.

“Không ít nuôi nấng Đại Hoàng tử, Hiền phi chính là nhất, điều đối với chuyện con nối dõi , trẫm cũng tin nàng . Nếu nàng vẫn nghĩ xong, trẫm sẽ cho nàng vài ngày để suy ngẫm cho kỹ, Đại Hoàng tử tạm thời gửi nuôi ở chỗ Đức phi. Nếu nàng nuôi thì cứ ẵm đến Cẩm Nhan điện, còn nếu cần thì cứ để Đại Hoàng tử cho Đức phi nuôi nấng.” Tề Ngọc nhẹ nhàng lên tiếng, Thẩm Vũ suy nghĩ biện pháp cả đôi đường.

Vốn dĩ với tư lịch và cách đối nhân xử thế của Hiền phi, nàng chính là đối tượng trong lòng của Hoàng thượng, là thích hợp nhất chọn để nuôi nấng đứa bé. đáng tiếc đêm Thẩm Uyển sinh non, Hiền phi chờ nổi, gấp gáp đến mặt Tề Ngọc phân tích khiếm khuyết của hai tỷ Thẩm gia, thậm chí còn tỷ Thẩm gia liên thủ diễn màn kịch , đó mới dẫn đến kết quả là thể Đại Hoàng tử dị tật. Tuy Hoàng thượng ngoài miệng gì nhưng trong lòng vô cùng thất vọng về Hiền phi, hơn nữa còn vĩnh viễn để Hiền phi đụng hoàng tự.

Cho dù Tề Ngọc để Thẩm Vũ rốt cục là ai hại Thẩm Uyển sinh non, nhưng trong lòng cũng hiểu rõ. Ở trong hậu cung , khả năng khống chế Kỳ Hoa điện, sắp xếp đó cũng chỉ đếm đầu ngón tay, Hiền phi đương nhiên thoát khỏi hiềm nghi.

“Không cần, thể nuôi nấng Đại Hoàng tử chính là vinh hạnh của thần . Tạ Hoàng thượng ân điển!” Thẩm Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, tuy rằng đề nghị của Hoàng thượng vô cùng động lòng nhưng nàng vẫn chọn để nuôi nấng.

Nếu như để Đức phi nuôi nấng, sự chú ý của các phi tần đương nhiên sẽ tập trung Đức phi. Nếu nàng tận lực che chở cho Đại Hoàng tử, nhất định sẽ đắc tội với ít phi tần ý đồ , chừng còn đắc tội đến thế lực bên của Hứa gia. Nếu nàng mắt nhắm mắt mở cho qua, Đại Hoàng tử xảy chuyện gì, Hoàng thượng nhất định sẽ bỏ qua cho nàng .

Thẩm Vũ cũng giao Đại Hoàng tử , chỉ cần nàng che chở Đại Hoàng tử, những thể củng cố liên kết lúc của nàng và Thẩm Uyển, mà nàng còn nắm trong tay long chủng duy nhất trong hậu cung , đây mới là mấu chốt. Còn quan hệ của nàng và Đại Hoàng tử trở nên giống mối quan hệ của Thái hậu và Hoàng thượng bây giờ , đó là là chuyện nên tính toán trong lúc .

Đối với lựa chọn của Thẩm Vũ, rõ ràng Tề Ngọc vui mừng, nhẹ nhàng với Thẩm Vũ, cất cao giọng : “Sau nàng tuyệt đối sẽ hối hận với lựa chọn ngày hôm nay!”

Lời của nam nhân chút cao thâm khó đoán, gương mặt cũng lộ vẻ thần bí. Đợi đến lúc Thẩm Vũ nghiên cứu kỹ lưỡng, đầu hề ngoái nàng.

DTV

Thẩm Vũ nhướng nhướng mày, cũng định truy hỏi. Hoàng thượng ăn uống no say , nhất thời cảm thấy tâm tình vô cùng thông thuận, phiền muộn lúc tan biến hết.

“Nếu quyết định như thế , chi bằng bây giờ chúng đến Thọ Khang cung đón Đại Hoàng tử thôi, Thái hậu lão nhân gia bà cũng chống đỡ nổi nữa , cũng may lúc đó nàng khen Thái hậu khiến bà hãnh diện, ngờ kết quả như !” Tề Ngọc liếc mắt lập tức nghĩ đến việc đón Đại Hoàng tử, mới hoà với Thẩm Vũ xong, rời nàng sớm như , thích thú tìm một chuyện để bồi đắp tình cảm.

Thẩm Vũ nhắc tới chuyện ngày hôm tình huống cấp bách, nàng nhất thời khen Thái hậu, liền nở nụ bất đắc dĩ. Nàng cũng trái lương tâm khích lệ nhưng lúc đó nàng tình nguyện để Thái hậu nuôi nấng Đại Hoàng tử cũng để Hiền phi thực hiện ý đồ. Có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến Hoàng thượng khó chịu.

“Ý của thần cũng chính là như thế, lúc sợ Hoàng thượng sẽ giao Đại Hoàng tử cho khác. Dù thì Thái hậu cũng là tổ mẫu của Đại Hoàng tử, dù như thế nào cũng vẫn yên tâm hơn.” Thẩm Vũ khẽ thở dài một , khỏi gấp gáp giải thích, hiển nhiên là trấn an Hoàng thượng.

Tề Ngọc khỏi xem thường nàng, gì phản bác Thẩm Vũ mà chỉ kéo tay nàng lên, chậm rãi ngoài, lập tức cung nữ đem áo choàng và áo lông đến cho hai . Tề Ngọc phất tay cho Minh Âm đang giúp Thẩm Vũ mặc áo khoác lui ngoài, tự nàng choàng áo lông cừu khổng tước lên buộc chặt vạt áo ngực, đó còn thuận tay giúp nàng đội mũ.

Chiếc mũ khá to che khuất gần hết gương mặt của Thẩm Vũ, Tề Ngọc thấy nàng chỉ lộ non nửa khuôn mặt, khóe miệng giơ lên một nụ nhẹ.

“Quả nhiên chỉ Thẩm Vũ mới xứng mặc loại xiêm y , khác khoác chỉ thấy dung chi tục phấn, hỏng đồ .” Tề Ngọc nghiêm trang, khi Thẩm Vũ mặc xiêm y xong, trong lòng bắt đầu cảm thấy sảng khoái vô cùng, trong miệng ngọt như ngậm đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-158.html.]

Thẩm Vũ nhẹ nhàng ngẩng cổ , đối diện với ánh mắt tràn ngập sự thưởng thức của , đôi môi đỏ mọng của nàng liền nở một nụ xinh .

“Nhận ưu ái của Hoàng thượng, thần xin ghi nhớ những lời của Hoàng thượng, nếu nhận thứ gì thì cứ mang đến để thần cất giữ, nếu những đồ vật đó cũng sẽ hỏng đấy!” Thẩm Vũ thành tiếng, một câu như trêu chọc.

Tề Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu, thầm nghĩ nếu là khác thì ai dám lớn mật đòi đồ vật mặt . Tuy lời nàng cảm thấy vô cùng thư thái, thậm chí còn khiến khẽ một tiếng.

Lý Hoài Ân một bên, hai bọn họ liếc mắt đưa tình coi ai gì, khỏi run lập cập. Hắn lặng lẽ giơ tay sờ sờ hai cánh tay, , da gà nổi hết lên đây . Nhìn một cái mệnh , Thục phi chỉ cần với Hoàng thượng thứ gì đó, Hoàng thượng nếu cho rằng đó là đồ , đó chắc chắn sẽ là thứ độc nhất vô nhị, hiếm quý dị bảo. Thục phi mở miệng như độc chiếm bảo bối trong thiên hạ, Hoàng thượng chẳng những tức giận mà còn tươi , bộ dáng vô cùng hài lòng. Đổi nếu là phi tần khác thì trách mắng lâu !

Hoàng đế chó má lúc đối mặt Thục phi nương nương, chỉ thông minh liền giảm xuống hết cỡ, một vụ mua bán lỗ vốn, thật khiến bắt .

Sau khi Thẩm Vũ giúp Hoàng thượng mặc áo lông xong, hai mới nắm tay rời Long Càn cung. Nô tài phía chằm chằm hai đang nắm tay phía , hề chớp mắt chút nào, thầm nghĩ khi hoà xong quang minh chính đại diễn trò phu thê ân ái, định cả hậu cung tức c.h.ế.t đấy ?

Trước khi hoà, hai tóm hết cung nhân bên cạnh giày vò đủ kiểu, khi hoà xong còn tổn thương khác hơn gấp trăm . Làm bây giờ, đến Ngự Thiện phòng lấy thanh đao tới băm hai cái móng vuốt quá!

Long liễn và kiệu của Thẩm Vũ đều ở bên ngoài, chỉ còn chờ hai vị chủ tử đến.

“Sau khi Thục phi đến Long Càn cung, chỉ cần là cùng trẫm ngoài thì cần mang kiệu của nàng đến nữa, long liễn là .” Tề Ngọc đỡ tay nàng lên kiệu, lòng bàn tay nam nhân vô cùng ấm áp, cho dù là trời đông giá rét nhưng hai cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y nên cũng dễ sinh chút mồ hôi.

Ngày thường Hoàng thượng chỉ cần hít thở chung bầu khí thôi cũng cảm thấy bụi bặm, thế mà bây giờ còn cảm thấy đủ, nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Vũ hơn.

Lý Hoài Ân Hoàng thượng mấy câu đó xong, tức khắc cảm thấy chân mềm nhũn. Không xong , đầu gối đau đớn như trúng mũi tên ! Ha ha, Hoàng thượng tự tin như thế, sợ về náo loạn tự mất thể diện !

Chờ long liễn nâng lên phía , Minh Âm liền hít một thật sâu vươn tay che miệng , mặt lộ biểu tình thương nặng, thống khổ vạn phần. Minh Tâm bên cạnh rõ nguyên do, liền lo lắng hỏi một câu: “Vừa nãy còn cơ mà, bây giờ ngươi bày vẻ mặt , đầu đập ?”

Lý Hoài Ân liếc mắt qua đó thong thả vài bước tiến đến bên cạnh hai các nàng, khỏi hừ lạnh một tiếng, đè thấp âm thanh, : “Nàng thấy hai vị chủ tử mật như nên cảm thấy chua chứ . Đập đầu ở !”

Minh Âm chậm rãi nâng tay lên, giơ ngón cái về phía Lý Hoài Ân, đáy lòng thầm tán thưởng .

“Hừ, chẳng lẽ hoà cũng ? Chứ ngươi mong chờ chủ tử tâm tình đó tìm ngươi để tra tấn? là nuông chiều đến hư !” Đối với đáp án ngoài dự liệu , Minh Tâm chẳng cảm thấy kinh ngạc nữa . Nàng khỏi phỉ nhổ hai bọn họ lên vài bước, để ý tới hai đó nữa.

Thọ Khang cung vô cùng yên tĩnh, bước chân của cung nhân qua cũng vô cùng nhẹ nhàng. Hiện giờ Đại Hoàng tử cũng náo loạn nữa, Thái hậu lão nhân gia bà liền thừa cơ hội vội vàng vật xuống giường ngủ bù.

Quả thật chịu nổi, tối hôm qua chỉ ngủ hai canh giờ đứt quãng, bữa sáng cũng mới dùng lâu. Ai thằng bé xúi quẩy khó chăm như chứ, quả thực lấy cái mạng già của bà mà.

“Khò —— Khò ——” Thái hậu giờ ngủ luôn im lặng thế mà hôm nay ngáy. Có điều niềm vui ngắn chẳng tày gang, bên ngoài cung nữ tiến thông truyền, long liễn của Hoàng thượng đến cửa đại điện.

Xuân Phong chút do dự, nàng kéo vạt áo Hứa ma ma đang bên cạnh, thấp giọng : “Ma ma, ngài xem thế nào mới đây? Thái hậu mới ngủ, nhưng chúng cũng thể để Hoàng thượng chờ !”

Sắc mặt Hứa ma ma cũng , tuy bà cũng chỉ nhăn nhăn mày tự nội điện đánh thức Thái hậu.

Lúc Thái hậu mở to mắt, cả vẫn đang trong trạng thái mê man. ý thức bắt đầu chậm rãi thanh tỉnh, cũng Hoàng thượng tới. Cho dù cả bà bủn rủn mệt mỏi nhưng cũng thể tiếp tục ngủ, vội vàng dậy để giúp bà y phục.

Loading...