Nhất Chi Độc Tú - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-01-08 13:00:39
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Vũ bước nội điện cảm nhận sự ấm áp. Trong điện đang đốt than, ấm hơn bao nhiêu so với sự lạnh giá bên ngoài. Nàng nhẹ nhàng hà , định cong gối hành lễ mới việc quỳ bất động bên ngoài lúc nãy ảnh hưởng đến xương cốt, chân mềm nhũn lảo đảo cả .
Vẫn may Minh Tâm và Minh Âm đang phía thấy liền duỗi tay đỡ lấy cánh tay nàng, như mới miễn cưỡng vững.
Hoàng thượng sai nâng long án về chỗ cũ, bây giờ thấy Thẩm Vũ ngã liền theo bản năng dậy. Sau đó thấy nàng cung nữ đỡ, Tề Ngọc mới ho nhẹ một tiếng, chậm rãi xuống.
"Tham kiến Hoàng thượng. Thần tới đây để thỉnh tội." Thẩm Vũ cúi xuống nữa, chậm rãi hành lễ, giọng mang mấy phần dịu dàng.
Tề Ngọc trầm mặc một lát mới lãnh đạm "Ừ" một tiếng. Trước mặt đang nhiều tấu chương, cứ như chằm chằm , đôi lúc ngẩng đầu lên, nét mặt kiên nhẫn Thẩm Vũ, giống như vô cùng bất mãn với nàng.
Lý Hoài Ân lặng lẽ lùi xuống phía Hoàng thượng, dáng vẻ của chỉ âm thầm khinh bỉ. Hoàng thượng bắt đầu tìm đường c.h.ế.t ? Để xem nếu Thục phi nương nương để ý đến nữa, sẽ tìm chỗ nào lóc.
"Ái phi gì sai ? Tình tỷ mới đúng là chính xác, tình cảm của trẫm và cửu thể bằng các nàng. Lúc hạ thánh chỉ biếm Thẩm Uyển Lãnh cung, trẫm còn băn khoăn nên cho nàng dọn , để tỷ các nàng còn đoàn tụ. Để nàng lưu mỹ danh tỷ tình thâm!" Mỗi Hoàng thượng mở miệng là mỗi tận lực trào phúng, ngữ khí cũng , lạnh lùng y như lúc nổi giận.
Lý Hoài Ân thầm kêu , cho là hòa ? Thế nào ngay màn dạo đầu cãi nghiêm trọng như ? Lại gây tai họa cho khác ?
Nét mặt Thẩm Vũ vẫn vô cùng bình tĩnh, cho dù ngay từ đầu Hoàng thượng trạng thái công kích, Thẩm Vũ cũng chỉ cúi đầu, nét mặt bình thản.
"Ngày là thần sai, cho dù tỷ tình thâm thế nào cũng bằng tình cảm giữa Hoàng thượng và thần . Vậy nên khi Hoàng thượng chuyện, thần hẳn nên phối hợp, quan tâm gì mà gây chuyện với Hoàng thượng như ."
Thẩm Vũ chậm rãi hành lễ thêm nữa, lúc chân hơn, hành lễ vô cùng phong thái, hấp dẫn sự chú ý của khác.
Tề Ngọc âm thầm cắn chặt răng, nữ nhân bao giờ cũng sử dụng chiêu , mà vô cùng hiệu quả, căn bản ngăn bản .
"Trẫm và nàng tình cảm thâm hậu gì ? Sao trẫm phát hiện? Ái phi chớ tự đa tình." Tề Ngọc hừ lạnh một tiếng, nét mặt vô cùng kiên nhẫn, đầu Thẩm Vũ nữa.
Thẩm Vũ từ từ dậy, nhíu mày , dần trở nên trầm mặc gì.
Loại cục diện thật khiến những liên quan đang ở trong điện chờ sốt ruột đến điên. Nếu hai cãi , đó bắt đầu phạt quỳ bồi tội, kiểu gì nô tài như bọn họ cũng chịu tội . Dù Thục phi nương nương cũng áo khoác lông cừu khổng tước lót mặt đất, chính là vũ khí gian lận vô cùng đắc lực.
"Thần sai , hẳn là thần vô cùng tình cảm với Hoàng thượng, thể là một mảnh thâm tình. Chỉ là Hoàng thượng , bây giờ ngẫm mới thấy bản thật đáng thương. Lại Hoàng thượng chán ghét, chừng nếu gương mặt , thần và tỷ tỷ cùng biếm Lãnh cung." Thẩm Vũ lấy lùi tiến, hề cảm thấy ngại ngùng về những lời thẳng thừng của .
Tức khắc, Lý Hoài Ân liền cảm thấy chắc chắn, còn trong lòng của tất cả trong điện đều điên cuồng vỗ tay khen ngợi. Thục phi nương nương thổ lộ quá ! So sánh với nương nương, Hoàng thượng quả thực nhát gan hơn bao nhiều ! Ít nhất Hoàng thượng cũng là ngôi cửu ngũ đỉnh thiên lập địa, Thục phi như , xem xem sẽ đáp trả thế nào?
Tề Ngọc im lặng một lát, ngờ Thẩm Vũ sẽ như , cuối cùng ho nhẹ một tiếng, vẫn về Thẩm Vũ, chỉ là vành tai ửng đỏ khả nghi.
"Được, trẫm niệm tình nàng đối với trẫm một mực thâm tình, miễn cưỡng giữ nàng . Vị tỷ tỷ của nàng tạm thời cũng cần dọn đến Lãnh cung, cứ cấm túc ở Kỳ Hoa điện ." Cuối cùng giọng của nam nhân cũng nhu hòa trở , tuy rằng nét mặt vẫn vô cùng nghiêm túc, nhưng từ ngữ khí thể đuợc lúc tâm tình của tệ chút nào.
Lý Hoài Ân khỏi chép miệng, quả nhiên muôn vàn lời xin tha cũng bằng một câu tuyên bố đơn giản của Thục phi nương nương. Nhìn xem, Hoàng thượng vốn đang tức giận lôi đình, bây giờ biến mất như kỳ tích, ngược còn dâng tặng cả vốn lẫn lời, ngay cả chuyện biếm Uyển Tu viện Lãnh cung cũng bỏ luôn. Lạy trời, lúc còn vô cùng đau đớn khi tuyên chỉ, bây giờ thành một chứng cứ phạm tội Hoàng thượng đánh rắm.
Trên mặt Thẩm Vũ khỏi hiện lên ý , cũng ngại trực tiếp thành tiếng. Tiếng yêu kiều truyền lỗ tai tâm tình vô cùng vui sướng.
DTV
Tề Ngọc chậm rãi thở phào một , lúc mới chịu đầu đối diện với đôi mắt của Thẩm Vũ.
"Mau đây !" Nam nhân nâng tay vẫy vẫy với nàng, rõ ràng bộ dáng hòa.
Thẩm Vũ chậm rãi tới cạnh Hoàng thượng, nhẹ nhàng xuống. Tề Ngọc phất tay, thái giám liền tiến lên dọn dẹp tấu chương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-157.html.]
Lý Hoài Ân thở phào nhẹ nhõm, bộ dáng hai sóng vai , tức khắc cảm thấy tâm tình vô cùng thoải mái. Hoàng thượng Thục phi nương nương tới bạn, nhất định sẽ yêu cầu dọn tấu chương bộ tịch nữa!
"Hoàng thượng, dùng bữa sáng ?" Thẩm Vũ nghiêng đầu, nhỏ nhẹ hỏi một câu.
Thẩm Vũ nhắc nhở như , Minh Âm, Minh Ngữ mới nhớ, bình thường đều là thỉnh an ở chỗ Thái hậu xong sẽ trực tiếp trở về Cẩm Nhan điện dùng bữa. sáng nay thẳng đến Kỳ Hoa điện để thẩm vấn Thanh Nhi, đó vội vàng chạy đến Long Càn cung, thật sự là một giọt nước cũng uống.
Lý Hoài Ân cũng âm thầm gật đầu. Sáng sớm nay Hoàng thượng thượng triều, đó nhận tín hiệu cầu cứu từ Thái hậu. Sau nữa cũng cho dâng đồ ăn, chỉ trong điện mắng Thẩm Vũ lương tâm, một mực chờ nàng tới xin tha. Nghĩ tới đây, qua Hoàng thượng, âm thầm nghĩ để hai cùng dùng bữa.
"Nói lời vô nghĩa, nàng cho rằng trẫm sẽ chờ nàng ? Hiển nhiên sớm dùng qua!" Nam nhân hề nghĩ ngợi, trực tiếp mở miệng phản bác.
Đại điện vô cùng yên tĩnh, các cung nhân nội tình đều dùng nét mặt kinh ngạc , giống như sét đánh. Hoàng thượng, cần ngang ngạnh như ! Thể diện tuy rằng quan trọng, nhưng long thể vẫn quan trọng hơn. Lý Hoài Ân trực tiếp nhắm mắt , nỡ khuôn mặt của Hoàng thượng, còn bày bộ dáng đương nhiên. Hoàng thượng, tìm đường c.h.ế.t thì sẽ c.h.ế.t !
Thẩm Vũ đảo mắt qua liền thấy nét mặt đành lòng của Lý Hoài Ân, trong lòng khỏi buồn . Nàng cũng tự đoán Hoàng thượng vẫn ăn sáng, nét mặt bất đắc dĩ.
"Hoàng thượng, nhưng thần đói bụng." Nét mặt Thẩm Vũ hiện lên vài phần năn nỉ, ngữ khí cũng trở nên mềm mại như đang nũng.
Tề Ngọc lập tức phất tay gọi mấy tiểu nội giám đến, uy nghiêm : "Mau Ngự Thiện phòng lấy đồ ăn đến, nhanh một chút, để Thục phi đói bụng."
Mấy tiểu thái giám liền chạy ngoài, lúc Thẩm Vũ mới thở phào nhẹ nhõm một . Tuy rằng Thẩm Uyển đặc xá biếm Lãnh cung, nhưng mục đích của nàng vẫn là Đại Hoàng tử.
Một lúc , cung nhân bưng đồ ăn nối đuôi tiến điện, đương nhiên trong tay Hoàng thượng cũng một chén cháo loãng và một đôi đũa.
"Trẫm đành cố gắng dùng bữa với nàng ." Tề Ngọc nhướng mày, đôi mắt chén cháo đang cầm trong tay, nét mặt hiện lên vài phần bất đắc dĩ, tựa như đang thật sự bồi Thẩm Vũ ăn cơm.
Thẩm Vũ chỉ gì, cầm đũa gắp một chút đồ ăn bỏ chén .
Hoàng thượng tất nhiên vô cùng lòng, cầm đũa bắt đầu vùi đầu ăn. Lý Hoài Ân bộ dáng của Hoàng thượng, nghiêng đầu bộ dáng Thẩm Vũ cầm đũa tướng ăn của Hoàng thượng, chậm rãi nở nụ .
Lý Hoài Ân thầm thở dài trong lòng: Hoàng thượng, ăn chậm , ngẩng đầu lên một chút, Thục phi nương nương đang trào phúng đó!
Hoàng thượng vốn thấy tiếng hò hét trong lòng Lý Hoài Ân, vẫn tận sức vật lộn với đống thức ăn. Bỗng Thẩm Vũ mở miệng: "Về chuyện sinh non của Uyển Tu viện, thần tra một chút chứng cứ, lát nữa Hoàng thượng xem ? Người trói ở Kỳ Hoa điện."
Tay đang gắp đồ ăn của Tề Ngọc dừng , chậm rãi ngẩng đầu lên thoáng qua Thẩm Vũ, nuốt đồ ăn trong miệng xuống, đôi mày khẽ nhăn , hiển nhiên đang tự hỏi.
"Trẫm bao giờ để ý đến những chuyện , nếu các nàng tìm đường chết, cứ thu thập cục diện rối rắm . Có bản lĩnh tính kế khác thì cũng năng lực nhận phản kích của . Hậu cung nhiều nữ nhân như , những trẫm còn thấy đến thứ hai, mỗi ngày nhiều âm mưu quỷ kế diễn , chỉ cần quậy đến mặt trẫm, bẩn mắt trẫm, thì cứ tự nhiên." Tề Ngọc rõ ràng hề hứng thú với chuyện , đây cũng là thái độ nhất quán của , luôn luôn mặc kệ với những đấu đá của nữ nhân hậu cung.
Ai bản lĩnh thì cứ việc g.i.ế.c khác trong một , nếu một ngày phản kích , vẫn sẽ thờ ơ như cũ.
Thẩm Vũ hề kinh ngạc. Kiếp , Hoàng thượng vẫn dùng phương thức như . Bởi vì thật lòng yêu thương nữ nhân nào, nên ai sống ai chết, trong mắt đều như . Hơn nữa Thẩm Vũ chỉ nhắc đến chuyện sinh non, vẫn đến chuyện trong thời gian Thẩm Uyển mang thai cung nữ lừa ăn gan.
Trong lòng nàng cũng , dù nàng và Hiền phi sớm kết thù, dù với Hoàng thượng, nhiều nhất cũng chỉ biếm Lãnh cung. Sao nàng thể để Hiền phi thoát khỏi màn trả thù của nàng dễ dàng như , chuyện Thẩm Kiều lúc là do còn cách nào, còn Hiền phi, nàng vẫn còn thời gian.
"Vậy Hoàng thượng định sẽ giao Đại Hoàng tử cho ai nuôi nấng?" Thẩm Vũ thấy Hoàng thượng thật sự hết giận, cố kỵ gì nữa, trực tiếp hỏi thẳng.
Tề Ngọc ngẩng đầu lên, chén cháo thấy đáy. Hắn buông đũa trong tay xuống, nhận khăn gấm từ Lý Hoài Ân, tỉ mỉ lau khô khóe miệng, nghiêm túc mắt Thẩm Vũ, đó mới nhẹ nhàng phun một chữ: "Nàng!"
Thẩm Vũ chút sửng sốt, nhất thời phản ứng kịp, cứ ngây ngốc .