Nhất Chi Độc Tú - Chương 150
Cập nhật lúc: 2025-01-08 12:53:06
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày hôm , cửa Thọ Khang cung vẫn đầy đến thỉnh an. Hiền phi đến, thấy Thẩm Vũ tiến từ phía xa xa, ý mặt nàng càng thêm rực rỡ.
"Buổi tối hôm qua bổn cung và Hoàng thượng chuyện vui vẻ, đáng tiếc Thục mặt, nếu thể thắp một ngọn nến tâm sự cả đêm chứ." Hiền phi đợi nàng đến gần mới bày khuôn mặt nghiêm túc, giọng lạnh lùng.
DTV
Thẩm Vũ nâng mắt liếc nàng một cái, mặt lộ vài phần ý châm chọc, thấp giọng: "Nghe ý của tỷ tỷ, là thể thắp nến tâm sự suốt đêm? Xem là khi bổn cung mặt Hoàng thượng thì đuổi khỏi Long Càn cung nhỉ!"
Nàng dứt lời, sắc mặt Hiền phi lập tức trở nên cực kỳ khó coi. Ngày hôm qua Hoàng thượng nổi trận lôi đình như , đương nhiên sẽ để Hiền phi ngủ .
Hiền phi hung tợn nàng, ánh mắt oán độc, giống như thể nhào lên xé Thẩm Vũ nhiều mảnh bất cứ lúc nào. Thẩm Vũ thì chút để ý Hiền phi đang chằm chằm , ngược nàng còn khẽ cong khóe miệng lên, lộ một nụ ngọt ngào.
"Nhân lúc bây giờ còn cơ hội, ngươi hãy cứ đắc ý . Đợi lát nữa Hoàng thượng sẽ đến báo với Thái hậu, tiểu Hoàng tử sẽ do bổn cung nuôi nấng!" Hiền phi hừ lạnh một tiếng, nỗ lực đè nén lửa giận trong lòng xuống, oán hận phản kích .
Thẩm Vũ nheo đôi mắt , toát vẻ lạnh lẽo. Cả hai đều mặt , hề để ý đến đối phương.
Sau một lát, Mục cô cô xuất hiện, tuyên triệu tất cả các phi tần tiến . Mọi vẫn dựa theo lệ thường, xếp thành hai hàng lượt . Chỉ là khi hành lễ xong, ngẩng đầu lên liền thấy đang bên cạnh Thái hậu chính là Hoàng thượng.
Thẩm Vũ nhíu mày, thấy Hiền phi đầu , mặt nở nụ đắc ý. Thẩm Vũ nhịn mà phản kích bằng một cái xem thường, vẻ mặt chút để ý, nhưng đáy lòng xuất hiện vài phần do dự.
Lần khi Thẩm Uyển thấy máu, Thẩm Vũ cũng mặt. Tuy Hoàng thượng rõ ngọn nguồn chuyện, nhưng nhất định sẽ nghĩ chuyện Thẩm Vũ thoát khỏi liên quan. Lần Thẩm Uyển sinh non, hơn nữa còn sinh một đứa bé dị dạng, bất kể là ai thì trong lòng cũng sẽ cảm thấy thoải mái. Nếu mà còn thêm Hiền phi ở bên cạnh châm ngòi ly gián, chỉ sợ hiểu sai thì cũng khó vô cùng. Chẳng lẽ đúng như lời Hiền phi , Hoàng thượng giao tiểu Hoàng tử cho Hiền phi nuôi dưỡng ?
"Vừa đúng lúc hôm nay Hoàng thượng cũng qua đây, bàn chút chuyện với ai gia. Bây giờ Hoàng thượng tuyên bố tin tức !" Trên mặt Thái hậu lộ vài phần ý , trong lời rõ ràng mang theo một chút ý tứ.
Thẩm Vũ nhướng mày, lòng nàng càng lúc càng chắc chắn.
Tề Ngọc mặc một bộ long bào màu đen, rõ ràng là hạ triều chạy qua đây. Thái hậu dứt lời, lập tức thẳng lưng, giương mắt quét một vòng khắp nội điện, vẻ mặt mang vài phần nghiêm túc.
"Hôm qua Hoàng Trưởng tử của trẫm đời, chỉ là sinh thì thể yếu ớt, nên trẫm quyết định tiên đưa Hoàng tử đến Thọ Khang cung, để Thái hậu nuôi dưỡng mấy ngày." Hoàng thượng cũng vòng vo, trực tiếp tuyên bố quyết định của .
Hắn dứt lời, trong điện liền vang lên một hồi nghị luận nho nhỏ. Hoàng tử là Công chúa mới sinh thì cũng đều giống . Cho dù mẫu thể dưỡng dục thì cũng sẽ giao cho một vị phi tần khác nuôi dưỡng, ít khi giao cho Thái hậu. Đây là đầu tiên thấy sắp xếp như . Huống hồ, bây giờ, hậu cung thiếu nhất chính là phi tần. Hoàng thượng , quả thật là đánh thể diện của bộ phi tần hậu cung .
Hiền phi vốn đang bày biểu tình vui sướng chờ mong, bởi vì những lời của Hoàng thượng mà cả khuôn mặt đều trở lên cứng đờ khó coi. Nàng lập tức "soạt" một tiếng lên khỏi ghế, vẻ mặt khẩn thiết. Ánh mắt đều tập trung lên nàng , rõ ràng là đang chờ xem nàng gì.
"Hoàng thượng, mấy ngày nay chính là thời gian lạnh nhất trong năm, thể Đại Hoàng tử gầy yếu, ban đêm nhất định sẽ nháo. Thần sợ là ảnh hưởng đến giấc ngủ của Thái hậu, bằng Hoàng thượng hãy để phi tần khác dưỡng dục Hoàng Trưởng tử." Giọng điệu của Hiền phi vẻ vội vàng, rõ ràng là cảm thấy cam lòng đối với việc để nàng nuôi dưỡng Hoàng Trưởng tử.
Hiền phi xong, sắc mặt Tề Ngọc liền trở nên khó coi, cũng mở miệng mà chỉ lạnh lùng nàng . Đối diện với tầm mắt áp bức như của Hoàng thượng, Hiền phi vô thức rụt cổ . nàng cũng chịu thỏa hiệp, một lát đánh bạo đối mặt với Hoàng thượng, thể hiện ý tứ một bước cũng nhường.
"Hiền tỷ tỷ gì ? Nếu Hoàng thượng bàn bạc với Thái hậu , chứng tỏ thể Thái hậu mạnh khỏe, thể chăm sóc cho Đại Hoàng tử. Hơn nữa trong đám tỷ , cũng ai là từng chăm sóc trẻ con. Thái hậu từng nuôi dưỡng Hoàng thượng, nhất định là thể dưỡng dục Đại Hoàng tử!" Thẩm Vũ bên cạnh thản nhiên lên tiếng.
Nàng xong thì Tề Ngọc đưa mắt về phía . Gương mặt như . Vì để thể sống nên tiên hoàng đưa đến Phỉ gia, thế mà Thẩm Vũ do Thái hậu nuôi lớn, đúng là trợn mắt dối!
Tuy những lời khiến Hoàng thượng vui vẻ, nhưng tác dụng với Thái hậu. Thái hậu nhịn chặc lưỡi. Ừm, dã nha đầu Thẩm Vũ khi lên Thục phi thì hiểu chuyện ít, quả nhiên là chút dáng vẻ mà một phi tần nên .
"Thục phi đúng, đó là trưởng tôn của ai gia. Nếu ai gia tự trông nom mà giao cho đám tiểu nha đầu chút kinh nghiệm nào như các ngươi, ai gia thể yên tâm đây?" Thái hậu hiếm khi tán đồng ý kiến của Thẩm Vũ. Bà còn liếc mắt Hiền phi, ánh mắt mang theo vài phần bất mãn.
Thái hậu đắc ý thì lập tức gom các phi tần thành một. Có theo hầu Hoàng thượng bảy tám năm, trong miệng Thái hậu cũng coi thành tiểu nha đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhat-chi-doc-tu/chuong-150.html.]
"Chuyện cứ quyết định như , Đại Hoàng tử tạm thời để mẫu hậu nuôi dưỡng. Còn chuyện Uyển Tu viện sinh non, bên trong vẫn còn nhiều nghi vấn, chờ tiếp tục kiểm chứng." Lúc Tề Ngọc những lời , nhịn thoáng qua Thẩm Vũ.
lúc đó Thẩm Vũ cũng qua, hai bốn mắt , nhưng liền dời nhanh.
Hoàng thượng thêm vài câu với Thái hậu rời . Bởi vì Thái hậu rước Đại Hoàng tử đến nên cũng lập tức giải tán , dáng vẻ gấp gáp thể chờ .
Hiền phi khẽ hừ một tiếng, dẫn đầu lên khỏi Thọ Khang cung. Thẩm Vũ phía nàng , nét mặt cũng vô cùng khó coi.
Vừa khỏi Thọ Khang cung, Hiền phi liền dừng bước, đột ngột xoay . Thẩm Vũ nhíu mày, chuẩn vòng qua nàng . Hiền phi cũng cản nàng mà chỉ giận dữ trừng mắt liếc nàng một cái, về phía , rõ ràng là đang đợi .
Thẩm Vũ vài bước mới nhẹ nhàng đầu lướt qua, chỉ thấy Thôi Cẩn nhanh đến, tụ họp với Hiền phi. Rõ ràng là hai cùng về. Thẩm Vũ nhịn nhướng nhướng mày. Không ngờ Thôi Cẩn ở chung hòa hợp với Hiền phi như thế, khóe miệng nàng lộ một tia lạnh.
Kiệu dừng bậc thềm, Thẩm Vũ nhanh vài bước, chuẩn kiệu đến Kỳ Hoa điện xem thử. Không ngờ Lý Hoài Ân đến mặt nàng, rõ ràng là vẫn luôn đợi nàng.
"Thục phi nương nương, mời kiệu theo long liễn của Hoàng thượng cùng đến Long Càn cung." Lý Hoài Ân vươn tay , chuẩn tự dìu nàng lên kiệu đưa .
Thẩm Vũ thoáng về phía , quả nhiên thấy Hoàng thượng đang long liễn, lưng về phía nàng. Ánh mắt Thẩm Vũ tối , lập tức vịn tay Lý Hoài Ân, chậm rãi lên kiệu.
Những khác đương nhiên cũng chú ý đến động tĩnh bên , đến khi Hiền phi và Thôi Cẩn xuống cũng chỉ thấy bóng dáng hai kiệu. Hiền phi nhịn nghiến răng, chịu đựng lửa giận trong lòng, miễn cưỡng gượng .
Từ nãy đến giờ Thôi Cẩn vẫn luôn chăm chú khuôn mặt của Hiền phi, bây giờ thấy vẻ cam lòng mặt nàng , gương mặt nàng hiện lên chút phức tạp, nhưng liền thu nhanh.
"Khụ khụ, Hiền tỷ tỷ, hôm nay đến Thính Phong các cùng thưởng nữa ?" Giọng của Thôi Cẩn chút yếu ớt, rõ ràng là khỏi hẳn. Nàng thở gấp, đặt một tay lên n.g.ự.c giúp thuận khí, hỏi một câu như .
Tầm mắt Hiền phi chuyển từ long liễn về đây. Nàng thấy Thôi Cẩn thở gấp như thì khuôn mặt kiên nhẫn lắm. Sau đó nàng vươn tay lưng Thôi Cẩn, chậm rãi vỗ vỗ lưng giúp Thôi Cẩn. Động tác vô cùng dịu dàng, giống như đang đối đãi với một vật quý hiếm .
"Không , ho khan thành thế . Đợi lát nữa khi trở về thì mời Thái y xem một chút . Thời tiết càng ngày càng lạnh, cũng chú ý nhiều hơn!" Hiền phi lo lắng dặn dò thêm vài câu hai chia lên kiệu của rời .
Thẩm Vũ kiệu, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc mắt về phía một cái. Kiệu của nàng vẫn luôn theo sát phía long liễn, nên nàng thể rõ hình rồng thêu phía lưng long bào của Hoàng thượng. mà cùng với sự lay động nhẹ nhàng của chiếc kiệu, thì tim nàng cũng dần dần đập loạn lên.
Nếu là thường ngày, nhất định Hoàng thượng sẽ để nàng cùng long liễn, nhưng mà hiện tại thì chia . Nhìn từ điểm , nàng thể đoán khi đến Long Càn cung sẽ là một cuộc thảo luận mấy vui vẻ.
Cuối cùng cũng đến Long Càn cung, Thẩm Vũ cũng nhiều lời, trực tiếp theo Tề Ngọc ngoại điện. Vừa cửa thì nàng thấy ghế một đang . Khi thấy hai đến, đó vội lên hành lễ. Thẩm Vũ chăm chú , thì là Đỗ Viện phán.
"Đỗ Viện phán đến đúng lúc, nhân dịp Thục phi ở đây, ngươi hãy với trẫm, vì Hoàng Trưởng tử thành như ? Có Uyển Tu viện giở thủ đoạn gì ?" Tề Ngọc vén áo lên, trực tiếp xuống , nét mặt vô cùng âm trầm, lời cũng mang theo vài phần công kích.
Thẩm Vũ chau mày, nàng vội vàng về phía Đỗ Viện phán, tựa như đang đợi đáp án của ông .
"Viện phán đại nhân đừng ngại, rốt cuộc là chuyện ?" Thẩm Vũ miễn cưỡng kìm nén bực bội trong lòng, vẫn khinh thanh tế ngữ [1] mà hỏi một câu, trong ánh mắt mang theo vài phần tha thiết.
[1] Khinh thanh tế ngữ (轻声细语): Lời nhỏ nhẹ dịu dàng.
Vẻ mặt Đỗ Viện phán vẫn vô cùng bình tĩnh, chỉ là trong lòng chút bất lực. Nhìn tình thế bắt đầu , thì kết quả hẳn cũng mấy .
Đỗ Viện phán trầm ngâm một chút mới thấp giọng : "Chuyện Đại Hoàng tử dị dạng thật cũng thể chắc chắn. thần kiểm tra Ngự Thiện phòng, thời gian Uyển Tu viện mang thai thường xuyên ăn một ít gan động vật. Hơn nữa còn xin thêm một ít thịt cá tươi sống mang về Kỳ Hoa điện để cung nữ vài món. Nếu mấy món nấu chín, trong thời gian mang thai mà ăn như thì sẽ , sẽ khả năng khiến thể Đại Hoàng tử gầy yếu và dị dạng. Bào thai vốn yếu ớt, bất kỳ một sai lầm nào dù nhỏ cũng thể dẫn đến bi kịch."