Nhận Nhầm Bạo Quân Thành Vị Hôn Phu - Chương 28
Cập nhật lúc: 2024-10-30 02:51:28
Lượt xem: 4,268
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chử gia, Chử tam lang tiễn khách với vẻ mặt tức giận, trở về phủ liền thấy phụ đang cau mày nghịch nắp chén , đang suy nghĩ gì.
“Phụ , nguội , con pha cho chén khác.” Chử tam lang từ đến nay luôn hiếu thuận, hôm nay cả và phụ đều tên lang tướng Vũ Vệ quân nhục, màng bộ y phục cháy xém , nhưng quan tâm đến cảm xúc của phụ .
“Tam lang, cần bận tâm, xuống .” Chử gia chủ đặt chén xuống, với những lo lắng trong lòng: “Tiên đế băng hà, lang tướng Vũ Vệ quân liền thế, xem tân nhiệm lang tướng quả nhiên là tâm phúc của Thiên tử, từ cử chỉ hành động của thể thấy vài phần tính tình của Thiên tử.”
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Vừa đến Thanh Châu tàn nhẫn g.i.ế.c sạch hải tặc, đến Chử gia bọn họ chút kiêng dè coi từ đường Chử gia như chỗ du ngoạn để tỏ ý sỉ nhục, căn bản coi Thanh Châu gì.
“Nếu tiếp tục ở Thanh Châu, e rằng sẽ khiến Thanh Châu long trời lở đất.” Chử gia chủ cũng nhận tin tức quan trường Tô Châu biến, chính là liên quan đến Vũ Vệ quân.
“Ngoài chuyện đó… Phụ , lo lắng nhất hẳn là Triệu tri phủ và Thịnh gia.” Chử tam lang cảm thấy để Vũ Vệ quân và Thịnh gia trong thành đối đầu với cũng hẳn là chuyện , chán ghét Vũ Vệ quân, còn Thịnh gia cấu kết với hải tặc hãm hại dân lành, vẫn luôn tìm cơ hội đối phó.
“Tam lang, con còn trẻ.” Chử gia chủ khẽ thở dài, chuyện hề đơn giản như lời , chỉ cần Chu thượng thư ở kinh thành ngã ngựa, hôm nay diệt Thịnh gia, ngày mai sẽ một Thịnh gia khác vơ vét bạc cho , chuyện Thanh Châu ồn ào lên, động ngược là Chử gia bọn họ.
như tiểu phu nhân của tên lang tướng , bọn họ dù cũng là chuyện hải tặc mà báo, chân tướng truyền , danh tiếng Chử gia chắc chắn tổn hại.
Chử gia chủ tuy quan, nhưng Chử thị thiếu tộc nhân quan trong triều, bọn họ nhiều cơ hội báo cáo sự tồn tại của hải tặc lên kinh thành.
Mà Thịnh gia chủ Thịnh Tân là kẻ xảo quyệt gian trá, một khi nhận thấy nguy hiểm, mười phần là sẽ kéo cả Chử gia và Triệu tri phủ xuống nước.
Rất nhiều lúc, chỉ thiếu một cái cớ. Gần như ai ai trong triều cũng Thiên tử oán hận bọn họ, Chử gia một khi cuốn vòng xoáy tranh chấp chắc chắn sẽ cắn xé đến trọng thương.
“Phụ , chuyện năm đó ông ngoại và , kể cả các thúc bá cũng đều bất đắc dĩ, trong cung còn bà nội, hẳn là sẽ đến mức đó.” Chử tam lang xong phân tích của phụ , trong lòng dâng lên chút bi thương cùng bất cam, nếu xảy chuyện năm đó, cô mẫu của vẫn là hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, tất cả chuyện hôm nay đều sẽ khác.
Chử gia trăm năm hiển hách cũng sẽ một tên lang tướng đến tận cửa sỉ nhục.
“Tam lang, chuyện con đừng hỏi đến nữa, về thu dọn hành lý, ngày mai, con cùng ngũ nương sẽ lên thuyền kinh. Hải tặc trừ khử, các con đường biển kinh cũng yên tâm.” Chử gia chủ quyết đoán, quyết định lập tức đưa Chử tam lang cùng đám con cháu kinh, dù Chử gia cũng thể động nữa, bọn họ dốc lực hóa giải oán hận trong lòng Thiên tử.
Ngũ cô nương, cháu gái ruột của ông , đến bảy phần giống với em gái c.h.ế.t từ lâu.
Vừa nghĩ đến Linh Quân, ruột của , Chử gia chủ liền rơi trạng thái thất thần trong giây lát. Dù nàng qua đời hơn mười năm, nhưng ông vẫn còn nhớ rõ hình ảnh nàng ôm chiếc bình mai, mỉm dịu dàng gọi ông một tiếng “ca ca” mùa đông năm .
Vẻ của Linh Quân thua kém gì tiểu cô nương mà ông gặp hôm nay. Ngũ cô nương chỉ giống nàng bảy phần mà ca ngợi là nhất mỹ nữ trong các gia tộc quyền quý.
Ngũ cô nương đôi mắt thu hút lòng như cô ruột của nàng… Chử gia chủ cau mày, đôi mắt của trai trẻ , ông cảm thấy chút quen thuộc, giống Linh Quân đến lạ…
“Phụ , ngày mai mới kinh quá gấp gáp ?” Chử tam lang phụ đặc biệt nhắc đến đường Ngũ cô nương, lập tức hiểu ý của gia tộc, bèn lảng tránh mặt .
Chử gia chủ lắc đầu, cảm thấy suy nghĩ của thật nực .
Ông nghiêm nghị con trai , “Đến kinh thành, con nhất định giữ vững khí thế của con cháu Chử gia, nhớ kỹ, mất thanh danh của Chử gia.”
Những chuyện khác, mẫu của sẽ tự sắp xếp.
***
Vị hôn phu . Bên trong xe ngựa, Dư Yểu mở to đôi mắt long lanh . Không vì , nàng cảm nhận sự châm chọc và khinh miệt rõ ràng từ nụ của .
Nụ khác hẳn với nụ thoải mái mà nàng thấy tối qua.
Là vì ân oán giữa vị hôn phu và Chử gia ?
Trấn Quốc công phủ ở kinh thành, Chử gia ở Thanh Châu, họ ân oán với ? Dư Yểu nghĩ nhiều , hôm nay thấy Chử gia chủ và Chử tam lang đều nhận vị hôn phu, trong lòng nàng liền nảy sinh một nghi vấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/chuong-28.html.]
Không lý nào, hai ân oán với quen , thậm chí đây còn là đầu tiên gặp mặt.
“Lang quân, giả dạng thành Lý lang tướng, thấy Chử gia chủ cũng là từng trải, ông hề nghi ngờ?” Thiếu nữ cảm thấy điều kỳ lạ, tại Chử gia dễ dàng tin tưởng như ? Họ đưa bất kỳ bằng chứng nào liên quan đến Vũ Vệ quân, thậm chí vị hôn phu còn tên .
“Đó, đương nhiên là vì mang theo tấm lệnh bài .” Nghe thấy câu hỏi của nàng, nụ mặt Tiêu Diễm vẫn biến mất, tháo một tấm lệnh bài ở bên hông ném cho thiếu nữ.
Dư Yểu vội vàng đưa tay đón lấy. Tấm lệnh bài nặng, nàng dùng hai tay nâng niu, xem xét kỹ lưỡng hai mới chợt hiểu . Hóa tấm lệnh bài chính là vật riêng của Vũ Vệ quân, bất cứ ai dám mạo danh, một khi phát hiện sẽ lăng trì xử tử.
Thêm đó, nàng và vị hôn phu cùng thuyền quan, cộng với những hộ vệ võ nghệ cao cường của Trấn Quốc công phủ, bảo Chử tam lang và Chử gia chủ đều sự ngụy trang của họ.
Nàng ngoan ngoãn sang, thắt tấm lệnh bài bên hông vị hôn phu, “Lang quân, đây là Lý lang tướng tặng cho ? Chàng đeo cẩn thận đừng mất nhé.”
Tiêu Diễm mím môi khẽ “ừ” một tiếng, đường nét khuôn mặt sắc bén, mang theo vẻ lạnh lùng.
Dư Yểu kìm chằm chằm xương hàm góc cạnh rõ ràng của vị hôn phu vài , đó nhỏ giọng lẩm bẩm: “Xương hàm của lang quân giống Chử gia chủ quá, bảo thấy ông chút quen thuộc.”
Nói đến đây, nàng nhẹ nhàng xoa xoa đầu ngón tay sưng đỏ. Vị hôn phu còn véo nàng vì nàng Chử gia chủ, giờ nàng tìm nguyên nhân, lập tức giải thích cho .
Đôi mắt đen của đàn ông đột nhiên về phía nàng, sâu thẳm tĩnh lặng như nước chết.
“Không chỉ xương hàm , Chử gia chủ còn đôi môi mỏng giống lang quân nữa. , ông cứ cảm giác khắc nghiệt, vô tình vô nghĩa. Lang quân thì khác, môi của lang quân lúc lên thật quyến rũ và mắt, chỉ , lang quân còn trọng tình trọng nghĩa.”
Dư Yểu hề sợ hãi ánh mắt kỳ lạ của , nàng nhân cơ hội khen ngợi vị hôn phu, ý đồ nhỏ bé lộ rõ mười mười.
Dư Yểu hy vọng vị hôn phu sẽ kẻ thù ảnh hưởng, thể vui vẻ hơn một chút. Lúc nãy khi , nàng cảm nhận sự khó chịu của … còn một chút buồn bã.
Bắt gặp ánh mắt chân thành của nàng, Tiêu Diễm bỗng nhiên ha hả, đến chảy cả nước mắt.
Người bác của nhận , mà một tiểu cô nương ngốc ngốc manh mối.
Thật nực , phụ nữ sinh nếu suối vàng chuyện sẽ nghĩ , liệu cảm thấy cuộc đời thật nực , sẽ biện minh cho trai mà bà luôn tự hào là tình nghĩa sâu đậm?
Hắn từ từ tiến gần thiếu nữ, cho đến khi chóp mũi hai chạm nhẹ , thở cũng quấn quýt đan xen.
Dư Yểu ngây ngốc vị hôn phu ngày càng đến gần, khoảnh khắc chóp mũi chạm , mắt nàng theo bản năng mở to, cơ thể nhanh chóng lùi về .
Một bàn tay to lớn của Tiêu Diễm giữ lấy cổ thiếu nữ mềm mại, ngăn nàng lùi .
Hắn nàng thật sâu, nụ mặt biến mất còn dấu vết.
Gương mặt tuấn tú toát lên vẻ áp bức, khiến chỉ thể thấy một .
Dư Yểu vị hôn phu gì, nhưng trong thâm tâm nàng cảm thấy một nỗi sợ hãi như sắp ăn thịt, lui cũng lui , chạy cũng chạy thoát.
Thế là, nàng nín thở, run rẩy gọi một tiếng “lang quân”.
Khoảnh khắc tiếp theo, đôi môi mỏng của đàn ông nhẹ nhàng in lên khóe môi nàng, giống như ảo giác, đến khi Dư Yểu hồn, cách giữa hai kéo .
Nàng ngẩng đầu lên , sắc mặt vị hôn phu lạnh lùng, ánh mắt thờ ơ, dựa thành xe, liếc nàng lấy một cái.
“Lang quân, hôn ?” Do dự một hồi, Dư Yểu vẫn hỏi miệng.
Vừa , chắc chắn ảo giác của nàng nhỉ?
Tuy chỉ là một cái chạm nhẹ, nhưng nàng cảm nhận mà!