Nhận Nhầm Bạo Quân Thành Vị Hôn Phu - Chương 112
Cập nhật lúc: 2024-11-06 12:02:06
Lượt xem: 2,816
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hài tử... hài tử động đậy .”
Dư Yểu lắp bắp với đàn ông đang bước tới mặt nàng rằng tiểu công chúa trong bụng nàng mới đạp nàng, nàng chút kinh ngạc chút .
Tiểu công chúa lười biếng lạ thường, gần như hề động đậy, nàng mang thai bảy tháng mà đây mới là đầu tiên cảm nhận sự chuyển động chân thật trong bụng.
Rất kỳ diệu, nhưng đồng thời cũng khiến nàng hoảng sợ.
“Cái gì?” Nghe thấy lời nàng , ánh mắt Tiêu Diễm lập tức lướt qua lão nhân tóc bạc phơ bên cạnh, chăm chú bụng nàng đang nhô lên.
Hắc mâu sắc bén của dò xét từng tấc, cuối cùng phát hiện một chỗ y phục nàng đang khẽ lay động.
Nếu cẩn thận, dễ bỏ qua.
“Ừm, nữ nhi trẫm đến , xem cách đó quả nhiên hữu dụng.” Tiêu Diễm ngữ khí kiêu ngạo, chút do dự đem nguyên nhân quy kết lên bản . Là thường xuyên cho tiểu khả ái l.i.ế.m m.á.u của , tiểu công chúa mới cảm ứng phụ tử với , đến gần hưng phấn mà động đậy.
“ mà, nàng cứ động đậy mãi. Lang quân, thế nào để cho nàng đừng động nữa?” Dư Yểu dù tuổi còn nhỏ, trải qua việc cũng ít, hồi thần liền sợ tiểu công chúa cứ động đậy như sẽ chạy khỏi bụng, nhưng bây giờ vẫn lúc nàng nên đời!
Nàng lo lắng đến nỗi chóp mũi và trán đều rịn mồ hôi, để ý đến Thất gia gia còn đang ở bên cạnh liền nắm lấy tay Tiêu Diễm đặt lên bụng , để nghĩ cách.
“...Ngoan một chút, nếu khi con sinh , sẽ đánh m.ô.n.g con.” Tiêu Diễm kỳ thực hiểu còn bằng nàng, nhưng khi mím môi trầm mặt xuống thì vẫn thể dọa , trực tiếp uy h.i.ế.p đứa bé còn chào đời, cũng quan tâm lời thể hiểu .
Kỳ quái chính là, lời lạnh lùng của dứt, khoảnh khắc tiếp theo tiểu công chúa trong bụng Dư Yểu liền thật sự động đậy nữa.
“Lang quân thật lợi hại!” Dư Yểu an tâm, hai mắt cong cong ôm lấy cánh tay , trong mắt tràn đầy sự sùng bái và ỷ .
“Ừm.” Người đàn ông nhàn nhạt đáp một tiếng, bàn tay to tự nhiên đỡ lấy eo nàng.
Là một động tác theo bản năng, Dư Yểu cảm nhận thể thêm một phần nâng đỡ, đôi môi hồng phấn cao cao cong lên, giống như đang nhỏ giọng oán trách, “Chuyện Định Hải Công phủ lang quân cũng với .”
“Làm giật cả , Thất gia gia, đúng ?” Ánh mắt nàng về phía tộc lão đang im lặng, ngữ khí nũng.
“Định Hải Công phủ xây dựng lắm! Thừa An chắc chắn sẽ hâm mộ lão già còn thể ở .” Tiểu lão nhân ha hả, cũng hướng về phía đế vương gần trong gang tấc hành lễ, tự cổng phủ khí thế.
Rõ ràng, già thành tinh, ông tình cảm của bọn họ đến mức nào, như là đủ , lời của trẻ tuổi ông hà tất tiếp lời.
“Nàng ?” Chờ lão nhân thức thời rời , Tiêu Diễm nheo hắc mâu đánh giá nàng từ xuống , phát hiện dấu vết nàng kinh hãi, ngược mí mắt ửng đỏ của nàng phát hiện manh mối.
“Tiểu khả ái, cho , nàng vì mà ?” Trên mặt nhanh chóng hiện lên một tia âm lãnh, chẳng lẽ nàng lời phỉ báng nàng? Hay là, kẻ nào đó âm thầm an phận ?
“Vui chứ !” Dư Yểu hướng nở một nụ thật tươi, chút ngượng ngùng sự tủi đột nhiên dâng lên trong lòng khi gặp Thất gia gia, “Gặp Thất gia gia vui vẻ, lang quân âm thầm những gì cho cũng vui vẻ, thấy nhiều trong tộc hâm mộ cũng vui vẻ.”
Nàng đột nhiên chuyển bộ trọng lượng cơ thể lên đàn ông, ngẩng đầu bốn chữ rồng bay phượng múa , lẩm bẩm , “Nếu thể để cha thấy thì .”
Tiêu Diễm mặt cảm xúc hạ mí mắt xuống, nếu bọn họ còn sống, hiện tại tiểu khả ái là của .
“Ta cũng từng nghĩ, nếu nữ nhân ở giữa nhà nàng và mà lựa chọn thì sẽ như thế nào, nhưng mà,” khẩy ngừng, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng đánh vỡ ảo tưởng của nàng, “Trên thế giới bao giờ nếu như.”
“Cũng giống như Thiên Trạch tiết thần minh.”
“ mà, Thất gia gia với , Tô Châu thành bây giờ hơn nhiều , tân tri phủ nhậm chức , ác trừng phạt, bách tính nghèo khổ còn ức h.i.ế.p nữa, nhà nhà đêm đóng cửa, ngoài đường ai nhặt của rơi, Tô Châu thành đều cảm thấy Thiên Trạch tiết bọn họ cầu xin thần minh, thần minh thấy nỗi khổ của bọn họ, cho nên mới động dụng pháp lực khiến đám tham quan ô gặp vận rủi, phái đến một vị tri phủ ghét cái ác như kẻ thù.” Dư Yểu tha thiết , tham quan ô là do xử lý, tri phủ cũng là do phái đến.
“Lang quân, cũng tin tưởng thế gian thần minh. Biết bách tính Thanh Châu thành cũng sẽ tin tưởng... thần minh giúp bọn họ trừ khử đám hải tặc gây loạn.”
Tiêu Diễm mặt cảm xúc, trầm mặc hồi lâu chỉ một câu, “Một đám dân đen ngu ngốc, giống như nàng, thật ngu xuẩn.”
Ngu xuẩn đến mức khiến bật , nhưng khi xong trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp kỳ lạ.
Cảm giác đó khiến hiểu thấu, cũng khiến ... tâm tình tệ.
Ánh mắt phát sinh biến đổi nhạt, Dư Yểu vẫn luôn lén lút lập tức phát hiện , cả thả lỏng.
Cũng đúng lúc , nàng nghĩ đến một chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/chuong-112.html.]
“Lang quân, dựa theo ngày tháng, tiểu công chúa thể sẽ sinh ngày Thiên Trạch tiết!” Nàng hưng phấn , hỏi tiểu công chúa nên đặt tên gì.
“Lạc nhi ? Thiên Trạch tiết thần minh hạ phàm, tiểu công chúa nếu sinh thể dùng tên Lạc Thần.” Dư Yểu tự nghĩ một cái tên, cảm thấy thích hợp.
“Quá mức mềm yếu, cũng mất khí phách, thần nữ thì gì ? Không cách ba ngày năm bữa theo mệnh lệnh của khác mà hạ phàm . Tên của nàng , hãy gọi là Lệnh Thần, Tiêu Lệnh Thần.” Tiêu Diễm lạnh một tiếng, nữ nhi của cao quý hơn đám thần minh , tên đương nhiên cũng bá khí.
Dư Yểu hít sâu một , đặt tên như dễ dị nghị, hơn nữa cũng thật sự chút quá, vạn nhất chọc giận thần minh trời...
“Lang quân, Lệnh Tân, cảm thấy chữ Tân dễ . Còn một loại dược thảo cũng gọi là Tân, ý nghĩa .” Nàng lấy lòng lay lay tay áo Tiêu Diễm, đổi ý, đến Tô Châu thành một câu , tên một thể đặt quá lớn, nếu sẽ át mệnh cách.
Tiêu Diễm nhíu mày, sự năn nỉ ỉ ôi của nàng cuối cùng cũng chịu buông lỏng.
Tiêu Lệnh Thần, Tiêu Lệnh Tân, tuy chữ khác , nhưng cũng hơn Tiêu Lạc Nhi nhiều.
………
Hơn hai tháng , đúng như Dư Yểu ban đầu suy nghĩ, Tiêu Lệnh Tân tiểu công chúa chậm chạp đến muộn quả nhiên sinh ngày Thiên Trạch tiết.
Nữ nhỏ bé, lúc sinh sạch sẽ, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng nhăn nheo, trắng hồng mềm mại, hai con mắt mở một khe hở, meo meo hai tiếng, liền trong lòng n.g.ự.c cha ruột bắt đầu thổi bong bóng.
Tiêu Diễm ôm lấy bọc gấm màu vàng nhạt, cúi hắc mâu nàng sâu một cái gì, ném nàng cho Công Nghi Bình bên cạnh.
Chử lão phu nhân ở Khang Ninh cung cũng mặt, bà bóng lưng sải bước nội điện , bảo Công Nghi Bình bế tiểu công chúa cho bà xem, liền ngây , lẩm bẩm , “Thật giống.”
Thật giống khuôn mặt của ngoại tôn, quả nhiên con gái giống cha...
Dư Yểu từ trong giấc ngủ mê man chậm rãi tỉnh , thứ thấy chính là một đôi hắc mâu đang nàng chằm chằm, sắc màu đậm như mực phảng phất kéo cả nàng trong.
Phát hiện nàng tỉnh , đôi mắt vốn dĩ như nước đọng bỗng ánh lên một tia sáng, ôm nàng lòng, tựa nàng đút cho nàng uống chút nước.
“Tiểu… công chúa ?” Dư Yểu vốn nuôi dưỡng cẩn thận, sinh con cũng chẳng mấy khó khăn, lúc nàng chỉ mệt mỏi, uống nước xong liền hỏi đến đứa con gái chào đời.
Trước khi nàng hôn mê, nàng thấy là một tiểu công chúa, nhưng giờ thấy rõ vẻ vui mừng mặt lang quân, Dư Yểu thoáng chút hoang mang.
Chẳng lang quân thích tiểu công chúa nhất ?
“Bế tiểu công chúa tới đây.” Tiêu Diễm lạnh nhạt phân phó cung nhân, nhanh, một cái bọc nhỏ xíu đáng thương bế .
Bọc đặt bên cạnh Dư Yểu, nàng hồi hộp nín thở, mở to mắt , rõ ràng con gái .
Có lẽ là mẫu tử tâm linh tương thông, cùng lúc đó, đôi mắt của tiểu nữ còn là một đường chỉ nữa, mà mở to .
Đồng tử to đen, tựa như những viên trân châu đen thượng hạng, hàng mi cong vút dày, mang theo vẻ thanh tú, đuôi mắt xếch lên, vẻ linh động ngây thơ như sắp tràn ngoài.
Khóe môi Dư Yểu cong lên, trái tim mềm nhũn , vui mừng bảo lang quân cũng : “Tiểu công chúa mở mắt !”
Tiểu nữ cảm nhận niềm vui của mẫu , đôi mắt to chớp chớp chuyển hướng sang đàn ông thở quen thuộc, phụ của nàng.
Chỉ thấy, vị phụ ban đầu vẻ lạnh nhạt với nàng giờ đây mặt tràn đầy nhu tình, chăm chú đôi mắt mở của nàng, khẽ lẩm bẩm.
“Lại thêm một đứa nhỏ đáng thương.” Hắn một cách kỳ lạ nhưng mãn nguyện, đó dùng ngón tay chạm má phấn nộn của nàng, đem những thứ nhất đời cho tiểu công chúa của .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
“Nàng nhỏ bé trắng trẻo, giống lang quân lắm.” Dư Yểu để ý đến sự đổi , ngược cảm thấy thần sắc lúc mới là bình thường, dịu dàng bày tỏ tình yêu thương của nàng dành cho con gái.
Có lẽ vì cha ở bên, cũng lẽ vì cảm nhận bộ yêu thương, tiểu công chúa cảm thấy an tâm, mấp máy đôi môi trong, ngáp một cái nhắm mắt ngủ.
Lần , còn ai ghét bỏ mà giao nàng cho nội thị nữa, nàng ngủ một giấc tỉnh dậy vẫn còn ở sự che chở của cha .
Nằm cạnh nàng là mẫu , đàn ông cao lớn đang nghiêng canh giữ hai họ là phụ .
Tiểu nữ khua tay múa chân, phát tiếng mà cả cha lẫn đều cảm thấy êm tai.
Nàng đói .