Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 90

Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:27:27
Lượt xem: 19

Chương 90:

Chờ Tô Bảo Lượng rời đi, Tống Sở đã nhét kẹo vào trong túi quần, miệng còn cực kì vui vẻ nói: "Bác gái Hai thật tốt mà, trước kia còn cho rằng bà ta ghét chúng ta chứ, xem ra bà ta đã bị nhân cách của chúng ta chinh phục."

Giang Bác không nói gì liếc cô một cái: "Làm bài."

Buổi tối Mã Lan và Tô Chí Phong trở về, Tống Sở còn nói chuyện này với Tô Chí Phong.

"Bác gái Hai cho bọn con kẹo, con và anh Tiểu Bác có cần phải tặng quà lại cho bọn họ không?"

Mã Lan và Tô Chí Phong cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Mã Lan nói: "Thật sự kì quái, chị dâu cả hôm nay cứ quấn lấy tôi, buổi sáng còn tìm tôi, tôi cũng không phản ứng lại. Buổi chiều bà ta lại còn tặng cho tôi bọc hạt dưa, nói là cho tôi không có chuyện gì làm thì cắn hạt dưa. Ông nói tôi ở mỏ bận rộn muốn chết, làm gì có thời gian cắn hạt dưa, hiện tại nhà anh Hai cũng như vậy nhưng cảm giác lại không giống lắm."

Tô Chí Phong cười nói: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, dù sao mọi người ở gần cũng nên chung sống tốt với nhau."

Mã Lan nói: "Nói cho cùng thì dù sao đối với chúng ta cũng không có hại, chị dâu cả còn nói ngày mai mang cho tôi bánh bao thịt, tôi đây sẽ không khách khí đâu."

TBC

Lúc này đến ngay cả Tô Chí Phong cũng cảm thấy chị dâu cả không được bình thường.

Cơm nước xong, Tống Sở làm bài tập, Giang Bác thì ở bên khác tiếp tục loạt xoạt viết chữ.

Tống Sở nhìn thoáng qua, thấy anh vẫn dùng giấy viết thư: "Anh Tiểu Bác, anh viết thư cho người ta sao?"

"Không phải, gửi bản thảo."

Mắt Tống Sở sáng lên: "Đăng báo sao?"

"Ừ." Giang Bác gật đầu. Hôm nay xin mẹ tiền tiêu vặt khiến anh cảm thấy rất mất mặt, trong tay không có tiền là không được, về sau anh cũng không thể tìm người xin tiền, vẫn phải tự mình kiếm.

Hiện tại không đến phòng thí nghiệm nghiên cứu, anh còn có thể viết bài đăng lên báo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-90.html.]

Báo trong phòng sách của ông nội anh đều đã xem hết, có rất nhiều đề mục về phương diện học thuật, đề mục trên đó anh đều có thể viết, nghe nói chỉ cần bản thảo vượt qua còn có tiền nhuận bút, anh muốn thử xem.

Ngày hôm sau, cuối cùng Mã Lan và Từ Mỹ Lệ vì một cái bánh bao thịt mà thiết lập tình hữu nghị giả.

Từ Mỹ Lệ nghĩ thầm, thật sự không dễ dàng gì mà.

"Tiểu Lan, chúng ta là người một nhà, chị cùng thím cũng không phải chỗ xa lạ."

Mã Lan nghĩ thầm bà ta vẫn nên thấy xa lạ với bà thì hơn, không xa lạ làm lòng bà hoảng sợ.

Bà cười mà không nói gì.

Từ Mỹ Lệ nói: "Chị cũng không phải loại người nhiều chuyện, chỉ là muốn hỏi một chút con nhà mấy đứa thông minh như vậy, là dạy như thế nào vậy? Đều là con cháu nhà họ Tô, thím cũng không thể giấu riêng chứ đúng không?"

Lúc này Mã Lan mới hiểu tại sao Từ Mỹ Lệ lại khác lạ như vậy, hóa ra vì chuyện này.

Bản thân bà cũng phải cảm khái đáng thương cho tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ.

Vì con trẻ mà đồng chí Mỹ Lệ vòng vo Tam Quốc.

Mã Lan cười: "Là trời sinh, chị cũng không phải không biết, mấy đứa nó bẩm sinh đã thông minh.”

"Đầu óc là trời sinh nhưng tiếp đó cũng vẫn phải là tự giác học đúng không?" Từ Mỹ Lệ cũng không tin hai đứa trẻ lang thang bên ngoài có thể nghe lời bao nhiêu, có thể cố gắng học tập như vậy còn không phải vì có Mã Lan dạy sao?

Mã Lan nói: "Chị không phải nói trẻ con có học hay không thì tùy ý sao?"

Từ Mỹ Lệ: "... Đó là sai lầm, cha cũng nói như vậy là bậy bạ, chị đã sửa."

Mã Lan vốn muốn nói bà cũng không biết, đứa trẻ chỉ là vừa khéo thông minh, không có một đồng quan hệ nào với người mẹ như bà, nhưng nhìn bánh bao thịt trong tay, bà thấy bản thân nên nói nhiều hơn vài câu.

Tuy con bà không liên quan gì đến chuyện bà dạy dỗ ra sao, nhưng tốt xấu gì cũng hơn một đời kiến thức rồi cách giáo dục trẻ con ở trên mạng nên vẫn có một ít phương pháp, dù sao cũng không thể để bánh bao thịt của Từ Mỹ Lệ thất vọng.

Loading...