Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 78

Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:24:49
Lượt xem: 14

Chương 78:

Tại một thời điểm nhất định, nếu lịch sử có chút khác biệt thì sẽ tạo ra một vũ trụ hoàn toàn khác. Trong dòng sông dài của lịch sử, vô số vũ trụ đã được tạo ra.

Vũ trụ anh đang sống cũng chính là điểm nút của vũ trụ này, trong một triều đại tên là Chu.

Mặc dù diễn biến lịch sử sau này xuất hiện các triều đại khác nhau nhưng chiều hướng phát triển vẫn không thay đổi. Ngay cả sự phát triển của văn bản cũng vậy, như thể có một định luật nhất định, kết quả là cùng một mục tiêu.

Giang Bác không thể không cảm thấy rằng có quá nhiều bí ẩn trên thế giới này cần được giải mã.

Đối với Giang Bác, thế giới này thực sự không phải là lý tưởng của anh.

Nhưng với trình độ kỹ thuật này, cho dù có muốn rời đi cũng khó có thể làm được.

Vì đã xác định ở lại đây, nên anh muốn có một cuộc sống tốt hơn trong tương lai.

Nhưng Giang Bác không muốn bước vào phòng thí nghiệm quá sớm.

Ở vũ trụ kia, anh và Sở Sở từ nhỏ đã sống trong phòng thí nghiệm. Để tiếp tục sống, anh phải sớm thể hiện năng lực xuất sắc của mình đến nỗi anh và Sở Sở không bao giờ đi ra khỏi phòng thí nghiệm.

Bản thân Giang Bác không quan tâm lắm đến cuộc sống kiểu này, nhưng với Sở Sở thì khác. Anh muốn Sở Sở có một tuổi thơ hạnh phúc, đến trường và chơi với Sở Sở, anh muốn cùng Sở Sở trải nghiệm hết những gì mà ở vũ trụ kia không có. Và bây giờ anh có thể chắc chắn rằng vũ trụ này đã an toàn, không cần phải quá cố gắng.

Sau khi thấy mẹ và Sở Sở phải ăn đồ ăn công nghiệp, anh đã quyết tâm không được kéo dái như vậy nữa.

Buổi chiều, sau khi hiệu trưởng Tô đưa cháu trai từ thư viện về nhà khách, ông cụ lại hỏi: “Tiểu Bác, cháu đọc xong mấy cuốn sách đó chưa? Lần này ông thấy cháu đọc rất lâu, có phải vì giáo trình đại học khó quá không?”

Quả thật, mấy ngày nay Giang Bác đều dành rất nhiều thời gian để đọc sách, điều này làm cho hiệu trưởng Tô rất vui, ông cụ cảm thấy cuối cùng cũng xuất hiện được vấn đề, cuối cùng cũng có thứ làm khó đứa trẻ này.

Cháu à, trên đời này chuyện gì cũng không thể thuận buồm xuôi gió được.

Giang Bác gật đầu: “Ông nội, chúng ta về nhà đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-78.html.]

Mục tiêu đến đây đã hoàn thành, cũng không cần tới phòng thí nghiệm nữa.

Hiệu trưởng Tô nói: “Cháu đọc xong rồi sao? Tốt lắm, giáo sư Tiêu còn đang đợi để kiểm tra cháu đấy.”

Nghe đến đây, Giang Bác cau mày: “Cháu muốn về nhà.”

Anh nhớ giáo sư đã nói rằng anh có thể sẽ học đại học ở đây, nhưng anh không muốn ở lại.

TBC

Hiệu trưởng Tô cảm thấy cháu trai mình lại muốn gây chuyện nhưng ông không quan tâm, những thiên tài thường hay cáu kỉnh, đây là chuyện rất bình thường.

“Đừng quá lo lắng, Tiểu Bác, giáo sư Tiêu sẽ hỏi cháu một số câu hỏi, cháu chỉ cần trả lời là xong.”

Giang Bác suy nghĩ một chút, anh không thể trực tiếp tham gia vào công việc nghiên cứu lúc này, nhưng anh cần một người liên hệ để nộp bài học thuật của mình. Để làm được điều đó, anh cần một người như giáo sư Tiêu.

Gần đây anh đang chuẩn bị một bài báo học thuật và muốn hoàn thành báo cáo về thực phẩm công nghiệp thông qua bài báo học thuật này.

Vì vậy, anh miễn cưỡng đồng ý gặp lại giáo sư Tiêu.

Hiệu trưởng Tô nhìn thấy anh như vậy liền muốn cười, cháu trai còn quá nhỏ, trẻ nhỏ vốn không biết sợ hổ. Nếu là người khác có cơ hội như thế này, chẳng phải là nên thể hiện rất tốt hay sao?

Giáo sư Tiêu đã rất bận trong vòng hai ngày nay, nhưng trong lòng ông cụ vẫn nghĩ về Giang Bác.

Thấy hiệu trưởng Tô đưa Giang Bác tới, ông cụ rất hào hứng nói: “Tiểu Bác, cháu đã đọc xong những cuốn sách giáo trình kia chưa?”

Giang Bác gật đầu.

“Cháu có hiểu không?”

Giang Bác không trả lời, Giáo sư Tiêu nói tiếp: “Đừng lo lắng, ông sẽ kiểm tra cháu một chút.”

Không cần phải nghĩ câu hỏi, ông cụ sử dụng luôn bài kiểm tra đã có sẵn, ngay cả những sinh viên xuất sắc của khoa cũng hiếm khi đạt điểm cao trong bài kiểm tra này.

Loading...