Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 77

Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:24:36
Lượt xem: 18

Chương 77:

Nói xong, Mã Lan cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn với số tiền này.

Ít nhất cũng không còn căng thẳng như trước nữa, sợ mình không chăm chỉ thì cả nhà sẽ c.h.ế.t đói.

Sau khi vượt qua năm khó khăn này, bà sẽ chính thức trở thành một công nhân trong tương lai và cuộc sống của bà cũng sẽ tốt hơn.

Mã Lan tràn đầy tin tưởng vào cuộc sống trong tương lai của mình.

----------

Các sinh viên của trường đại học S phát hiện ra rằng hai ngày nay, mỗi ngày đều có một cậu bé đến thư viện, nhưng cậu bé chỉ ngồi trong góc rồi lặng lẽ đọc sách.

Lúc đầu, một số sinh viên lo lắng rằng cậu bé sẽ nghịch ngợm và làm hỏng sách của thư viện, nhưng sau khi quan sát, họ thấy cậu bé không làm như vậy. Thay vào đó, cậu bé rất chăm chú lật từng trang sách, sau khi đọc xong lại nhẹ nhàng bước lên ghế đẩu rồi cất nó trở lại vị trí cũ.

Có sinh viên còn lo cậu bé không đọc hiểu, vì vậy còn giúp đỡ và nhắc nhở cậu bé một cách ân cần: “Em trai, em đọc chưa hiểu được mấy cuốn sách này đâu, em nên đọc những cuốn dành cho trẻ em ấy, những cuốn sách này không phải là thứ mà em có thể đọc được ở tầm tuổi này.” Giang Bác lễ phép nói: “Em cảm ơn, nhưng em thích chúng.”

TBC

“…”

Thích lật sách sao?

Giang Bác ở lại thư viện vài ngày, trong lúc đó, hiệu trưởng Tô lại đợi trong văn phòng của giáo sư Tiêu.

Tối đến, hiệu trưởng Tô lại hỏi Giang Bác rằng anh đã đọc xong chưa, Giang Bác vẫn nói rằng anh chưa đọc xong, hiệu trưởng Tô không biết là ngoài sách giáo khoa ra thì cháu nội của mình còn đọc rất nhiều loại sách khác.

Khi chơi cờ với giáo sư Tiêu trong văn phòng, giáo sư Tiêu còn định trêu chọc ông: “Ông Tô, ông có cảm thấy dạo này ông có chút thất thường hay không? Bây giờ ông nói nhiều quá.”

Hiệu trưởng Tô nghiêm mặt nói: “Ông nói gì vậy? Những gì tôi nói với ông đều là sự thật. Sách giáo trình của đại học chắc chắn là rất khó, để cháu trai của tôi đọc chúng thì khác gì đánh đố nó. Chẳng phải sinh viên của ông đều phải đọc mấy năm đấy sao, còn cháu trai tôi chỉ vừa mới đọc có mấy ngày thôi đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-77.html.]

“Được, được. Để cho nó đọc đi, để nó ở trong thư viện một mình cũng không sao.”

Hiệu trưởng Tô tỏ ra yên tâm, nhưng thực sự trong lòng lại không như vậy.

Giang Bác thích yên lặng đọc sách một mình, nếu anh phát hiện ra có ai đó ở xung quanh khi đang đọc, anh sẽ tỏ rõ sự khó chịu.

Hiệu trưởng Tô đã hứng chịu điều đó nhiều lần nên rất rành.

Trong thư viện, sau khi Giang Bác mang cất những cuốn sách mà mình đọc xong liền ngồi lặng lẽ suy nghĩ ở trên ghế.

Các sinh viên bên cạnh nhìn thấy bộ dạng trưởng thành nhỏ bé của 'anh' đều cảm thấy cực kỳ đáng yêu.

Họ nghe nói cậu nhóc trước mặt là họ hàng của gia đình giáo sư nào đó, nhưng không biết là vị giáo sư nào, sao mà có thể dễ thương đến thế nhỉ? Giang Bác không quan tâm tới thế giới xung quanh, thay vào đó, anh cẩn thận suy nghĩ về kế hoạch trong tương lai.

Tất nhiên anh chưa đọc hết sách trong thư viện, nhưng anh đã nhìn qua những loại sách này và đánh giá được trình độ công nghệ ở đây.

Anh nhận định rằng trong phòng thí nghiệm thông thường này, bàn tính thực sự được dùng để tính toán. Máy tính ở đây có vẻ là một thiết bị điện toán tương đối bí ẩn, kiến thức của anh trong lĩnh vực này quả thực không có nhiều.

Những công cụ tiên tiến ngày xưa cũng không còn, trình độ khoa học kĩ thuật ở đây ít nhất phải lạc hậu hơn ở thế giới kia những hơn 100 năm.

Nhưng khoảng cách này vẫn có thể tưởng tượng được.

Giang Bác cũng đọc một số cuốn sách lịch sử để hiểu được quá trình lịch sử của thời gian và không gian.

Vũ trụ này không phải vũ trụ của anh, anh thuộc về một vũ trụ song song khác.

Khi đang nghiên cứu về không gian, anh đã chụp được những tấm ảnh, trên thế giới có rất nhiều vũ trụ khác nhau, những vũ trụ này được tạo ra bởi thời gian.

Loading...