Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 545
Cập nhật lúc: 2024-10-07 06:47:17
Lượt xem: 8
Chúng ta phải để lại tiếng nói khác nhau, cần có người đứng ra nói chuyện, khiến tầng trên tổ chức biết không thể làm ồn ào nghiêm trọng hơn nữa. Tôi chỉ sợ không có người đứng ra, sự tình càng làm càng lớn, bây giờ chỉ bị đuổi khỏi đội ngũ, có lẽ tương lai sẽ càng thêm nghiêm trọng."
Mã Lan không ngờ thủ trưởng Lôi suy nghĩ sâu như vậy, bà luôn cho rằng thủ trưởng Lôi là loại người thô lỗ không hiểu gì, nhưng không ngờ người ta rất nhạy bén về chính trị.
Hơn nữa vì ảnh hưởng như muối bỏ biển này, thủ trưởng Lôi sẵn lòng vứt bỏ cuộc sống giàu sang, người bình thường không làm được như vậy.
Đổi lại là Mã Lan, bà sẽ không dám làm, bà rất nhát gan.
TBC
“Tôi kính trọng ngài."
Lúc sắp đi, Mã Lan và bà Lôi hẹn nhau khi nào rảnh sẽ liên lạc, đừng cắt đứt liên hệ.
Mã Lan lại hỏi: “Về chuyện thủ trưởng Lôi thì bà nghĩ sao?”
Bà Lôi cười nói: “Không có gì để nghĩ, con người của ông ấy có một đống tật, đặc biệt là sau khi hòa bình, ngày nào cũng thấy mặt, cứ cảm thấy ánh sáng trên người ông ấy biến mất rồi. Nhưng sau khi phát sinh chuyện này, tôi lại phát hiện dù ông ấy có nhiều tật xấu đếm không xuể, nhưng lại được cái có gan gánh vác. Đã lớn tuổi rồi, về quê sống cũng tốt, sau này Hổ Tử và Báo Tử học trường quân đội xong sẽ đi bộ đội, chúng tôi đều đi ra từ khói lửa chiến tranh, không có gì là không thể chịu đựng."
Mã Lan cảm thấy hổ thẹn không thôi, đây có lẽ là sự khác nhau giữa anh hùng và người bình thường.
Nhưng nhìn chồng con của mình, Mã Lan cảm thấy có lẽ bà chỉ có thể làm người bình thường.
Sau khi nhóm Tống Sở biết chuyện nhà họ Lôi thì trong lòng còn có chút khổ sở.
Tống Sở nằm sấp trên bàn hỏi: “Mẹ, sau này chúng ta còn có thể gặp gia đình ông Lôi nữa không? Bọn họ sẽ quay về thủ đô chứ?”
" Mẹ không biết, nhưng có thể có.”
Có lẽ một ngày nào đó những đồng chí già vẫn còn có thể trở về, nhưng chắc chắn phải đợi rất nhiều năm sau.
Nhà họ Lôi rời đi khiến nhóm Tống Sở buồn một thời gian dài, đặc biệt là trong trường học cũng có một ít giáo sư rời khỏi, trong một chốc khắp nơi tràn ngập bi thương ly biệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-545.html.]
Mãi đến cuối tháng bảy, nghiên cứu mới của nhóm Giang Bác có thành quả, mới xem như khiến người khác vui lên.
Từ tài liệu mới, viện nghiên cứu đã làm ra một loại vật liệu may mặc polyester, dùng bền, co giãn tốt, không dễ biến hình, chịu được ăn mòn.
Tuy mức độ thoải mái không bằng vật liệu may mặc thuần bông và tơ tằm, nhưng với Hoa quốc hiện tại thì thứ này rất thực dụng.
Khi quần áo mặc không đủ ấm thì mức độ thoải mái hơi chênh lệch quả thực có thể xem nhẹ đáng kể.
Hơn nữa bởi vì là tự chủ nghiên cứu ra, phí tổn thấp, sản lượng cũng cao nên có tác dụng rất to lớn đến vấn đề may mặc của nhân dân.
Quan trọng nhất là có sợi hóa học này thay thế cho phần lớn vải dệt bằng bông, về sau sẽ có càng nhiều ruộng đất và nhân công để trồng lương thực, sản lượng lương thực sẽ theo đó mà nâng cao.
Cho nên, khi vật liệu may mặc kiểu mới này trình làng tựa như mang đến mưa xuân cho Hoa quốc vốn đang có chút rối loạn.
Trên các tờ báo khắp nơi đều đăng tin tốt này, vải mới phí tổn không đắt chỉ xấp xỉ vải bông.
Sau khi dân chúng biết đều sản sinh hứng thú to lớn với loại vải mới kia.
Nhóm vật liệu may mặc mới nhất đã xuất hiện trong hai thành phố lớn thủ đô và thành phố S vào cuối tháng tám.
Vừa tung ra đã bị giành hết sạch.
Tống Sở và Mã Lan sớm chuẩn bị đi giành, nhưng vừa tới cửa công ty bách hóa đã thấy một hàng dài toàn là người.
Còn chưa đến lượt bọn họ đã nghe phía trước la lên hết hàng.
Mã Lan hụt hẫng, bà đã nhiều năm không được mặc đồ may từ loại vải này.
Trong trí nhớ kiếp trước của bà thì loại vải này không đáng giá bao tiền, mọi người đều chú trọng bông tinh khiết, lông cừu trăm phần trăm.
Nhưng khi không có loại vải này Mã Lan mới bắt đầu hoài niệm nó. Không nói thứ khác, trước mắt nó không những rẻ còn dùng bền.