Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 529
Cập nhật lúc: 2024-10-06 22:03:39
Lượt xem: 16
Chuyện Giang Bác xin đổi phòng rất nhanh được duyệt.
Đương nhiên không phải ở nhà dành cho nhân viên viện nghiên cứu, mà dành cho anh hẳn một gian tứ hợp viện.
Dù sao nhà dành cho nhân viên viện nghiên cứu toàn là người nhà ở lại, họ quen thuộc với nhau, khó giấu thân phận của Giang Bác.
Vì thế sắp xếp một tứ hợp viện, có đủ phòng, nhà đơn, dù muốn qua lại với người xung quanh cũng không sợ đối phương đào móc. Vấn đề an toàn thì không cần lo, gần đó là cố cung, an ninh trật tự rất tốt, còn có thể điều động nhân viên cảnh vệ ở trong tứ hợp viện. Đương nhiên, chủ yếu nhất là theo báo cáo của nhân viên cảnh vệ, đồng chí Tô Giang Bác dường như khá thích tứ hợp viện, vài lần đến đều nhìn chằm chằm.
Vì để Giang Bác ở lại thoải mái, còn xây thêm nhà tắm trong tứ hợp viện, nên sinh hoạt càng tiện lợi.
Cuối tuần, gia đình Mã Lan dưới sự dẫn đường của Tiểu Vương đi xem nhà mới.
Khoảnh khắc thấy nhà mới, gia đình bốn người thì có ba người há hốc mồm.
Mã Lan kéo tay áo của Tô Chí Phong: “Tôi không nằm mơ chứ?”
"Hẳn là không." Tô Chí Phong hắng giọng.
Tống Sở mở to mắt: “Đây là nhà của chúng ta sao?”
Giang Bác không nói chuyện, nhưng trong lòng cũng rất vui, anh cảm thấy người ở đây đúng là tốt bụng thật, anh còn chưa nói thẳng yêu cầu mà đã sắp xếp căn nhà mơ ước cho anh.
Tiểu Vương mở cửa ra, mang bọn họ vào trong tham quan.
Diện tích của tứ hợp viện này không quá lớn, là sân nhất tiến, có một gian phòng chủ, diện tích rất lớn. Hai bên thì mỗi bên có hai gian phòng nhỏ, hai bên cửa lớn còn có phòng tạp vật.
Không mới mẻ độc đáo bằng kiến trúc kiểu Tây, nhưng sân đủ lớn, to còn hơn sân ở huyện Bình An, rất thoải mái.
Tiểu Vương nói: “Tổ chức suy xét các người không có nhiều thành viên gia đình, nhà quá to sẽ lạnh lẽo, không biết như thế này đã đủ ở hay chưa?”
Mã Lan kích động đến nỗi nói chuyện lắp bắp: “Đủ đủ đủ”
Không ngờ đời này bà còn được ở tứ hợp viện, đây là nhà giá đắt đỏ. Nếu không phải bà có đủ định lực thì đã kích động đến xỉu.
Tiểu Vương lại nói sắp xếp bảo vệ sau này cho họ nghe. Về sau Tiểu Vũ và Chu Đại Sơn sẽ vào ở cùng, Tiểu Vương cũng ở chung luôn. Tiểu Vương phụ trách hậu cần, Chu Đại Sơn và Tiểu Vũ có thể bảo vệ sát bên, vòng ngoài còn có đồng chí khác tuần tra, nên rất an toàn.
Mã Lan cảm động cực kỳ, cảm thấy quốc gia quá tốt với gia đình họ: "Cảm ơn tổ chức chăm sóc chúng tôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-529.html.]
“Đây đều là sắp xếp của các lãnh đạo, chuyên gia Tô đã cống hiến quá nhiều."
Mã Lan vẫn cảm thấy biết ơn, đãi ngộ hết chỗ chê, tiếc rằng năng lực của bà có hạn, không thể đền đáp gì nhiều.
Đã có nhà, việc chuyển nhà cũng rất nhanh.
Không cần dọn gia cụ, chỉ cần di chuyển đồ dùng hằng ngày.
Mã Lan vốn cho rằng nhà này là con trai xin được, nên cho anh ở phòng chủ, nhưng Giang Bác mãnh liệt phản đối.
Tống Sở nói: “Anh Tiểu Bác rất hiếu thảo.”
Mã Lan cảm động, cảm thấy đời mình đáng giá, con trai có tiền đồ vừa hiếu thảo.
Tô Chí Phong cũng cảm thấy lúc trước mình chưa đủ hiền từ với con trai, không giống người cha tốt, ông dịu dàng sờ đầu của Giang Bác.
Giang Bác: " "
Thế là Tống Sở cùng Giang Bác ở phòng hướng đông, phòng sách ở hướng tây, Chu Đại Sơn và Tiểu Vũ vì nhắc nhở lẫn nhau nên ở chung phòng hướng tây.
Giang Bác đi vào phòng, gõ vách tường, phát hiện vách tường không dày, anh hỏi Tống Sở:
“Em có nghe thấy lời anh nói không?”
Tống Sở ở trong phòng nói: “Nghe thấy, anh Tiểu Bác, vậy là về sau chúng ta có thể trò chuyện rồi.”
Khóe môi Giang Bác hơi cong lên.
Vì tiện cho việc trò chuyện buổi tối, giường của hai người kề sát một mặt tường.
Mã Lan nhìn hai đứa trẻ như vậy thì hơi buồn cười: “Có muốn đục một lỗ trên tường không?”
Tống Sở rất nghiêm túc nói: “Thôi ạ, dù gì cũng là tài sản nhà nước, không thể phá hư."
TBC
Giang Bác cũng lộ vẻ mặt tiếc nuối, trong lòng tính toán cần bao nhiêu tiền mới có thể mua căn nhà này.
Mã Lan: " "