Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 505
Cập nhật lúc: 2024-10-06 21:50:49
Lượt xem: 13
Qua mấy ngày suy nghĩ, cuối cùng Giang Bác xác định chọn kỹ thuật có thể thực hiện được trong trình độ kỹ thuật hiện nay. Kiến thiết trạm dưới đất nhận và phát tín hiệu, sử dụng kỹ thuật vô tuyến tổ ong phủ lên.
Điện thoại vệ tinh gì đó thì đừng mơ.
Phương diện này dính đến nhiều kỹ thuật thông tin, bất đắc dĩ kỹ thuật thông tin của Hoa quốc lúc này cực kỳ lạc hậu, Giang Bác không chiếm được chút xíu tiện lợi nào.
Anh bất đắc dĩ thầm mừng vì đã làm ra mạch tổ hợp nếu không thì hiện tại còn phải làm nó.
Tuy rằng bận rộn, nhưng Giang Bác vẫn nhớ kỹ sinh nhật của Tống Sở, anh tranh thủ hoàn thiện kỹ thuật thiết bị thông tin di động trước ngày một tháng mười lễ Quốc Khánh. Anh còn cho Sở Sở quyền đặt tên nó xem như quà sinh nhật.
Tống Sở: “Gọi là điện thoại anh Bác đi?”
Giang Bác: " "
Mã Lan phun ra nước đường đỏ:
“Ha ha, còn không bằng gọi là điện thoại di động.”
Tô Chí Phong: “. . .”
Đặt tên kiểu gì vậy.
Tống Sở đỏ mặt nói: “Gọi là điện thoại ‘đại ca lớn’ cũng được, thuận miệng, cảm giác cũng rất hợp với anh Tiểu Bác. Tiểu Bác là anh lớn trong anh lớn, siêu lợi hại!”
(*) Đồng nghĩa của dtdd, từ gốc là ‘đại ca đại’, người Trung Quốc gọi điện thoại di động bằng từ này, mà từ đại ca còn có nghĩa là anh lớn.
Mã Lan nuốt nước miếng, không không không, bà chỉ thuận miệng nói vậy thôi, đừng bảo là thật sự lấy tên theo nghĩa đấy nhé.
Cuối cùng vẫn không dùng cái tên kia, Tống Sở đặt cho nó cái tên hết sức thông thường:
“Điện thoại Yêu Nước.”
Dù sao người làm ra và người sử dụng thứ này chắc chắn đều yêu nước.
Tống Sở cũng lấy ra khăn quàng mình mua cho Giang Bác.
Thủ đô vào tháng mười đã bắt đầu lạnh, về sau sẽ ngày càng lạnh, Tống Sở là người thủ đô có kinh nghiệm, tỏ vẻ phòng lạnh là quan trọng nhất, nên cô quyết định tặng khăn quàng ấm áp cho Giang Bác.
Nhưng
Tống Sở thẹn thùng nói:
“Định tự mình đan nhưng khó quá.”
Giang Bác quấn khăn quàng, mỉm cười nói: “Anh rất thích.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-505.html.]
Giang Bác thật sự thích, còn chưa bắt đầu mùa đông mà đã quấn khăn quàng.
Các học sinh và giáo viên trong trường: “. . .”
Bạn học Tiểu Vũ ngồi bàn trước bọn họ còn lo thay cho anh: “Đồng chí Tô Giang Bác, cậu không khỏe hả? Hay là cảm thấy yếu trong người?”
Giang Bác nói: “Tôi rất khỏe.”
Tống Sở nói: “Anh Tiểu Bác, không lạnh thì đừng dùng, chờ lạnh hơn một chút hãy dùng.”
“Anh thích, rất đẹp.” Giang Bác nghiêm túc nói.
Tống Sở nghe vậy, trong lòng có chút hân hoan: “Thật hả? Đồ em chọn đương nhiên đẹp rồi, em cũng cảm thấy mình rất có mắt thẩm mỹ.”
Giang Bác gật đầu biểu thị tán thành.
Tiểu Vũ: ". . . "
Giang Bác mang kỹ thuật thông tấn điện thoại và kỹ thuật điện thoại tự động quay số đến viện nghiên cứu.
Giang Bác nói: “Điện thoại cố định thì sao cũng được, nhưng điện thoại di động mất bao lâu mới làm ra thành phẩm?”
Các ánh mắt khẩn thiết nhìn những kỹ thuật này, sau khi phân tích thì vui vẻ đưa ra kết luận, trong vòng năm năm có thể thực hiện trải đều tín hiệu ở các thành phố quan trọng toàn quốc.
Giang Bác hỏi:
“Nếu chỉ tính bên thủ đô thì sao?”
Giang Bác hỏi xong lại sợ các chuyên gia mệt xỉu, khách khí bổ sung thêm:
“Thật ra cũng không quá sốt ruột."
Chuyên gia kỳ cựu bèn nói:
“Chắc một năm.”
Giang Bác cảm thấy có thể chấp nhận con số này, vừa lúc khi ấy anh và Sở Sở lên đại học. Có điện thoại di động thì hai người có thể luôn liên lạc với cha mẹ.
TBC
Quốc gia hành động khá nhanh, viện nghiên cứu vừa hiểu thấu kỹ thuật, bên lãnh đạo lớn đã tự mình phê chuẩn công việc kiến thiết của hạng mục này, muốn người cho người, muốn vật cho vật.
Qua Nguyên Đán, trạm cơ sở bên thủ đô đã bắt đầu xây dựng.
Khó khăn duy nhất là quá ít công nhân có thể sử dụng, những công nhân này chưa từng kiến thiết trạm cơ sở, không có kinh nghiệm, hiệu suất tự nhiên cũng không cao.
Vì đẩy nhanh tốc độ, tuyết rơi lớn bọn họ vẫn làm việc ở bên ngoài.