Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 493

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:40:25
Lượt xem: 16

Mấy người Mã Nga Đản lại đi vào kéo Tống Sở ra ngoài.

Tống Sở hừ một tiếng: "Con gái cũng có thể có tiền đồ! Không thể xem thường con gái.”

Bà lão Lý lại nói: "Vậy thì sao chứ, gia đình bà khoe khoang khắp nơi như vậy, nhưng nó đã đem lại cái gì cho nhà bà chưa?”

Lý Tứ Hỷ đắc ý nói: "Vậy bà nhìn Tiểu Bảo nhà bà đi, không phải chính là nhân chứng sống sao, sau này rồi cũng trở thành một đứa chốc đầu, đến vốn liếng cho nhà bà khoe khoang cũng không có. ”

Lý Tiểu Bảo: "....."

Bà lão Lý nhìn cháu trai nhà mình, lại nhìn hai đứa con của Mã Lan nhất thời cảm thấy đang so hàng chất lượng và hàng kém chất lượng.

Con trai bà lão Lý bất lực nói: "Mẹ, đừng làm loạn nữa, để cho mấy đứa con gái của con đi học đi.”

"Học cái gì mà học, học hành không tốn tiền à! Sau này lập gia đình rồi, kiếm được tiền rồi thì cũng có còn liên quan đến nhà này nữa đâu? Mấy đứa cháu trai nhà ta cũng có ai đi học đâu, bây giờ cho cháu gái đi học hết, ai sẽ là người làm việc?”

Mã Cúc Hoa vốn dĩ vẫn đang bị nhốt ở trong nhà, vừa nghe được câu này liền ló mặt ra ngoài cửa sổ hét lớn: "Tôi nhất định sẽ ra ở riêng, nhà này nhất định phải chia! Nếu không chúng ta ly thân, tôi không ở căn nhà đó nữa, tôi sẽ tự mình mang theo mấy đứa nhỏ đi.”

Mã Lan nói: "Chị, em ủng hộ chị, sau này chúng ta tự mình đào tạo ra 3 sinh viên đại học, tương lai thoải mái mà hưởng phúc.”

Lý Tiểu Bảo nói: "Nếu con không học đại học, con sẽ không có tương lai mất.”

Bà lão Lý: “.....”

TBC

Lý Kim Hoàn đỏ mắt nói: "Sau này con thành công rồi, khẳng định sẽ cho mẹ một cuộc sống thật tốt. Con gái thì không thể chăm sóc mẹ già sao, con sẽ đưa mẹ lên tỉnh sinh sống.”

Mã Cúc Hoa nghe vậy thì trong lòng bừng sáng, cũng không quan tâm con gái mình có thành công đỗ đạt cao hay không, nhưng con gái một khi đã có thể nói ra những lời này, tuyệt đối sẽ không khiến người làm mẹ như bà ấy thất vọng.

Mã Lan nói: "Bà Lý, chuyện này bà không cần quản, tôi sẽ chi trả tiền học cho mấy đứa nhỏ. Không cần nhà họ Lý các người phải bỏ tiền ra, đã được chưa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-493.html.]

Bà lão Lý mấp máy miệng, nhận thấy bản thân không cần tốn tiền, cũng coi như kiếm được một món hời nên định xuống nước, kết quả Mã Cúc Hoa lại hét lên: "Kim Hoàn, Ngân Hoàn, các con có nghe thấy không, đây là dì Ba các con cho các con tiền đi học chứ không phải nhà họ Lý, về sau nếu con có thành công thì cũng không liên quan gì đến nhà họ Lý, chỉ cần nhớ trả ơn dì con là được rồi.”

Bà lão Lý: "... Tại sao chứ?”

Lý Tứ Hỷ nói: "Không phải bà nói gả đi rồi sẽ không còn liên quan sao, sao lại trông cậy vào thành công của hai đứa nhỏ làm gì? Cái gì cũng không cho nó, vậy mà còn đòi hưởng sao, đúng là nằm mơ giữa ban ngày. ”

Bà lão Lý không nói nên lời.

Trong lòng lại nghĩ, nhỡ đâu cháu gái mình sau này thật sự thành công thì sao?

Bà nhìn Mã Lan, nhìn hai đứa con của Mã Lan

Lại nhìn Tô Chí Phong.

Bỗng dưng cảm thấy khoảng cách giữa người có học và người vô học đúng là vô cùng lớn.

Tương lai, nếu Kim Hoàn và Ngân Hoàn thật sự có tiền đồ như con gái thứ ba nhà họ Mã, sau đó cắt đứt toàn bộ với nhà họ Lý thì phải làm sao?

Bà lão Lý rối rắm: "Tôi, tôi muốn về bàn bạc với ông nhà.”

Lý Tứ Hỷ lại nói: "Tiền cũng không cần các người cho, thương lượng cái gì.”

"Đúng, cho dù có bỏ tiền ra chúng tôi cũng không cần." Mã Cúc Hoa vô cùng cứng rắn nói, cảm thấy đàn bà vẫn phải có bản lĩnh một chút.

Lúc này, đến lượt bà lão Lý hoảng hốt.

Giông như câu, 'khi ta cầu xin người, người ngoảnh mặt làm ngơ. Đến lúc ta không cần nữa, người lại bắt đầu d.a.o động'.

Bà lão Lý bỏ đi trong tuyệt vọng, nhanh chân trở về tìm ông nhà thương lượng.

Mấy đứa cháu sau thì kệ đi, còn đứa đầu cứ cho đi học cấp 3, thử một chút xem sao. Dù sao nhà họ Mã bên kia cũng có một người tương lai xán lạn, không chừng có thể thành công như cô con gái thứ ba nhà họ Mã.

Loading...