Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 491
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:39:59
Lượt xem: 13
Tống Sở không phục nói: "Chỉ vì con gái sau này phải đi lấy chồng, cho nên đều bị chối bỏ sao ạ? Ngay cả quyền sinh ra cũng không còn, vậy con gái có nhất định phải lập gia đình không?”
Tô Chí Phong dỗ dành con gái: "Được rồi, nhà chúng ta sau này sẽ kén rể.”
Giang Bác: "....."
…
Mã Lan cũng không phải người bốc đồng, đột nhiên chạy tới nhà họ Lý bên kia không chừng sẽ khiến mâu thuẫn càng thêm sâu, cho nên bà đã để Đại Trụ đi mời Mã Cúc Hoa về nhà mẹ đẻ nói chuyện.
Lý Tứ Hỷ vốn còn muốn khuyên con gái đừng can thiệp vào chuyện này, dù sao đây cũng là chuyện của nhà họ Lý bên kia, bọn họ quản nhiều như vậy làm cái gì nha.
Mã Lan trợn tròn mắt: "Chị ấy gả đi rồi thì không phải là con gái của mẹ nữa sao?”
"Là con gái của mẹ, nhưng mẹ cũng không quản được." Lý Tứ Hỷ nói. "Người ta sẽ đàm tiếu."
"Vậy thì cứ để người ta đàm tiếu đi." Mã Lan nói.
Mã Đại Trụ mượn một chiếc xe đạp rách nát ở nhà đại đội trưởng rồi đi đến nhà Mã Cúc Hoa.
Một lát sau đã dẫn được người về, đi cùng bọn họ còn có Mã Quế Hoa.
Mã Quế Hoa biết chuyện Mã Lan trở về, lo lắng Mã Cúc Hoa không dám trở về nhà mẹ đẻ cho nên đã cố ý tới rủ, vừa vặn lại trùng hợp gặp trên đường.
Nhưng người bước đến lại trông có chút chật vật, tóc tai bù xù.
Hỏi ra mới biết, bà ấy đã cãi nhau với mẹ chồng trước khi tới đây, nếu không phải nhờ Mã Đại Trụ tới kịp thì có khi mẹ chồng nàng dâu đã đánh nhau túi bụi rồi.
Lý Tứ Hỷ nhất thời tức giận: "Bà già kia dám bắt nạt con gái nhà họ Mã chúng ta ư, mà con cũng vô dụng, tại sao không chạy về gọi người?”
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-491.html.]
Mã Cúc Hoa nói: "Nếu con thật sự muốn đánh còn đánh không lại sao, con vốn đang nháo để ra ở riêng.”
Lý Tứ Hỷ cả kinh: "Cứ thế ra ở riêng sao?”
Mã Cúc Hoa lau khóe miệng bị rách của mình: "Dù sao con cũng đã nói rồi, nếu không cho con của con đi học, con sẽ không ở trong căn nhà đấy nữa.”
Lý Tứ Hỷ cảm thấy không cần thiết, vừa muốn khuyên lại nghe con gái thứ ba Mã Lan nói: "Tốt lắm, nên tách ra ở riêng! Nhà chị nhất định là phải tách ra, dựa vào cái gì mà không cho con gái đi học chứ.”
Mã Cúc Hoa nhất thời cảm thấy như tìm được chỗ chống lưng: "Em ba, vẫn là em biết suy nghĩ. Em nói xem nếu con gái chúng ta không được đi học, vậy thì tương lai sẽ ra sao? Chẳng phải nhìn ai khác, chỉ nhìn vào em thôi chị liền quyết tâm phải cho con gái được học hành tử tế. Đời này của chị đã chẳng ra sao rồi, nên chị nhất định phải cho con gái mình đi học.”
Lý Tứ Hỷ yếu đuối nói: "Vậy cũng không nhất thiết phải tách ra chứ, con gái của con sau này cũng phải gả ra ngoài..."
“Em Ba được gả đi rồi mẹ liền không coi em ấy là con gái của mình nữa sao?”
Lý Tứ Hỷ: “.....”
Mã Quế Hoa nói: "Vậy, đứa nhỏ nhà em nghĩ như thế nào?”
Mã Cúc Hoa nói: "Nó đương nhiên là muốn đi học, cho dù không thi đậu đại học thì ít nhất cũng có cái bằng cấp 3, sau này có thể làm giáo viên trong đại đội, công việc gọn gàng sạch sẽ không phải tốt hơn sao?”
Mã Lan nói: "Vậy thì cho nó đi học đi, học phí để em lo, coi như là cho hai đứa nhỏ mượn, chờ sau này chúng nó đi làm kiếm tiền rồi trả lại sau.”
Lý Tứ Hỷ đau lòng: "Chuyện này… rất nhiều tiền đó, sao có thể trả hết nổi.”
"Không trả được cũng không sao, nhưng nếu trả được thì cũng không từ chối. Lúc trước, bản thân em không có người giúp đỡ, cho nên từng tuổi này rồi mới được đi thi đại học không phải ư?”
Mã Cúc Hoa và Mã Quế Hoa đều nhìn bà: "Em thi đại học rồi sao?”
Mã Lan ho khan: "Vẫn còn chưa có kết quả, nhưng chúng ta thật sự phải thi thôi. Ra ngoài rồi mới biết kiến thức quan trọng đến mức nào, đặc biệt là bây giờ nhà nước lại vô cùng coi trọng trí thức, nếu chúng ta không học, sau này sẽ không có tương lai.”