Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 488

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:39:16
Lượt xem: 4

Người của đại đội Mã Gia dù sao cũng vô cùng bận rộn, ngoại trừ người nhà của ông cụ Mã ra, những người khác đều bị đại đội trưởng triệu tập trở về làm việc.

Chỉ còn lại người của nhà họ Mã, dù sao cũng thoải mái hơn nhiều.

Lý Tứ Hỷ vô cùng cao hứng nhìn con gái cùng con rể nhà mình, còn có cháu trai cháu gái cảm giác khí chất cứ không giống như trước đây.

Dù sao đây cũng đều là người vừa trở về từ thủ đô nha.

Đặc biệt là sau khi cả nhà Mã Lan lấy ra những món quà mà họ mang về, niềm vui sướng của bà cụ lại càng không thể diễn tả thành lời.

"Đây đều là đồ ở thủ đô sao? Ôi, cả đời này bà già mẹ đây cũng chưa từng được chạm vào đồ ở thủ đô đâu.”

Lý Tứ Hỷ cầm lấy mấy tấm vải và một ít chai lọ, bình gì đó, trong lòng vô cùng ấm áp. Hai cô con dâu tò mò nhìn tới, trên mặt cũng nở nụ cười.

Mấy đứa cháu của nhà họ Mã thì đứng ở bên cạnh, chờ được ăn đồ ăn ngon do dì Ba mang về.

Mã Lan thấy bà cụ muốn lấy hết đồ đem cất thì liền nói: "Có mấy thứ con cố ý mang về cho các chị, bao giờ thì bọn họ mới có thời gian tới đây?”

Lý Tứ Hỷ nói: "Ôi con đừng nói nữa, chị hai con gần đây đang cãi nhau ở bên đó, cũng không biết là có thể tới hay không.”

TBC

Mã Lan nghe vậy lại hỏi: "Có chuyện gì đã xảy ra sao ạ?”

Tống Sở cũng có vẻ vô cùng lo lắng.

Lý Tứ Hỷ trả lời: "Còn không phải vì chuyện học hành, thi đại học gì gì đó sao, chị hai con tính tình ngang ngạnh nhất quyết muốn cho con gái đi học cấp ba. Mấy người trong đội không đồng ý, nhà chồng nó cũng không đồng ý, cái này còn không phải đang gây rắc rối hay sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-488.html.]

"Dựa vào cái gì mà không đồng ý chứ?" Mã Lan buồn bực nói. "Hiện tại lại không bị giới hạn số người như trước đây, tất cả đều có thể đi thi mà." Lúc trước chính bà là người bị trì hoãn!

Lý Tứ Hỷ liền nói: "Còn không phải vì muốn có thêm một sức lao động sao, đại đội kia cũng không muốn thả người đi, nói là học hành nhiều cũng vô dụng, sớm muộn gì cũng phải gả ra ngoài.”

Mã Lan vừa nghe mấy loại lập luận này thì lập tức chửi: "Cái rắm!”

Lý Tứ Hỷ vừa định nói mình cũng rất đồng ý với suy nghĩ của thông gia, con gái sau này sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, vậy thì đi học để làm gì? Nhưng thấy con gái nổi giận như vậy, bà cụ cũng không dám nói nữa, chỉ đành chuyển chủ đề nói: "Dù sao đây cũng là chuyện của nhà họ lý Lý bên kia, không phải chuyện chúng ta có thể quản."

Ngay kể cả khi bà cụ không nói, Mã Lan cũng đoán được phần nào suy nghĩ của mẹ mình.

Về vấn đề trọng nam khinh nữ, nhà họ Mã bọn họ khi xưa cũng vậy, lúc trước bà cũng phải dùng không ít công sức và tâm tư mới có thể thuyết phục cha mẹ cho mình đi học.

Nhưng kỳ thật lý do chính vẫn là vì Mã Đại Trụ và Mã Tiểu Trụ khi đó không có đầu óc học hành, cho nên bà mới có cơ hội.

Đây chính là tình trạng hiện nay của xã hội.

Tống Sở nói: "Vì sao họ lại không cho chị Ngân Hoàn và chị Kim Hoàn đi học?”

Mã Lan nói: "Còn không phải vì trọng nam khinh nữ sao.”

Lý Tứ Hỷ: “.....”

Mã Lan cảm thấy vô cùng mất hứng vì sự việc này.

Trong xã hội hiện tại phụ nữ chính là người khổ nhất, đặc biệt là những người phụ nữ nông thôn, họ không được đi học, cho nên cái gì cũng không biết, mười mấy tuổi đã lập gia đình, sau đó thì sinh con rồi cả đời cứ như vậy mà trôi qua. Gặp được người đàn ông tốt thì không sao, nhưng nếu lỡ gặp phải những tên không ra gì, phụ nữ sẽ lại khổ càng thêm khổ.

Tống Sở cũng mất hứng, dựa vào cái gì mà họ lại không thích con gái, con gái cũng đâu kém cỏi như vậy?

Loading...