Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 479
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:36:26
Lượt xem: 7
Ngay lập tức, bà cảm thấy có rất nhiều áp lực, nhưng bà vẫn đồng ý hết lần này đến lần khác.
Mọi người thống nhất, sau khi Mã Lan thi xong nếu vẫn trong kỳ nghỉ hè cả nhà sẽ trở về quê, tránh cho đến Tết lại gặp tình trạng tuyết rơi dày giống như Tết nguyên đán năm nay không thể quay về.
TBC
Đếm từng ngày trôi qua, chẳng mấy chốc đã hơn một tháng.
Trước đó, Tống Sở và Giang Bác đã trải qua kỳ thi giữa kỳ, lần này Tống Sở cuối cùng cũng tiến lên vị trí thứ hai.
Bởi vì vị trí thứ hai trước đây thuộc về một học sinh học khối khoa học.
Tuy rằng thi tốt, nhưng cô vẫn không đổi chỗ ngồi, bởi vì Tống Sở phát hiện sau tháng năm, phòng học sẽ có chút nóng, ngồi ở bên cửa sổ thật sự rất thoải mái. Hơn nữa, cô vẫn có thể nghe rõ bài giảng của giáo viên, cũng không lo nhìn không thấy bảng đen, bởi vì Tiểu Vũ đã tăng thêm chiều cao cho ghế của hai anh em.
Mặc dù thế, nhưng số lượng người trong lớp quá đông nên vẫn có một chút hơi nóng tỏa ra.
Khi Tống Sở ở trong lớp, cô vẫn phải dùng sách giáo khoa để quạt cho mình chút gió mát.
Giang Bác rất đau lòng, lúc lên lớp liền làm một cái quạt gấp, thỉnh thoảng quạt mấy cái, sau khi nhìn hệ thống dây điện cũ trong phòng học này, về cơ bản anh chắc chắn phòng học này không thể trang bị điều hòa. Có lẽ bọn họ nên xem xét việc đặt thêm một cái quạt, nhưng trường học có vẻ rất nghèo nên không thể mua được.
Vào cuối tuần, Giang Bác lại đến viện nghiên cứu.
Sở trưởng Thái rất phấn khích: "Chuyên gia Tô, dự án mạng mà trước đây cậu quan tâm, họ đã có một kế hoạch. Tôi thực sự không ngờ hạng mục internet có thể cải thiện thiết bị liên lạc hiện tại của chúng ta, cháu có biết họ đã sử dụng những thứ mà cháu cung cấp không? Chỉ là, họ vừa mới tìm ra công nghệ liên lạc qua điện thoại thôi, bây giờ mới dần phát triển khắp nơi, nhưng một khi họ nghiên cứu xong liền có thể gọi điện thoại trực tiếp cho nhau trong tương lai, cho dù khoảng cách xa cũng không cần trung gian chuyển máy."
Nói về điều này, Sở trưởng Thái rất phấn khích, ông ta biết mọi thứ đồng chí Tô Giang Bác đưa ra đều không đơn giản mà.
Lúc đầu, internet trông có vẻ vô dụng, nhưng những kiến thức chứa đựng bên trong lại rất hữu ích.
Giang Bác không nói gì, mất một khoảng thời gian dài như vậy bọ họ mới nghiên cứu ra được thêm một cách liên lạc qua điện thoại, Haizzz... Cũng coi như có chút thành tựu đi, sau này gọi điện thoại cho ông bà ở quê cũng thuận tiện hơn nhiều .
“Mọi người làm rất tốt.” Anh khen một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-479.html.]
Sở trưởng Thái vui vẻ mỉm cười: "Hôm nay cậu đến đây để kiểm tra công việc sao?"
"Tôi đến vì chút việc."
Nghe vậy, Sở trưởng Thái lập tức trở nên nghiêm túc: "Chuyện gì, có quan trọng không?"
Giang Bác gật đầu: "Rất quan trọng ạ."
Sở trưởng Thái nói: "Có gì cứ nói với tôi nhé, tôi hứa sẽ hỗ trợ cậu đầy đủ."
“Cảm ơn.” Giang Bác trả lời.
Trên thực tế, anh sẽ tự mình làm điều đó, dù sao anh cũng luôn tự mình làm mọi thứ cho Sở Sở.
Nhưng nếu các đồng chí trong phòng thí nghiệm sẵn sàng giúp đỡ, anh cũng rất sẵn lòng.
Vì vậy, dưới sự chỉ dẫn của Giang Bác, Sở trưởng Thái đã mời một số đồng chí nghiên cứu về quạt điện đến.
Để giữ bí mật, trước giờ Giang Bác chưa từng gặp gỡ những đồng chí này, Sở trưởng Thái luôn là người trung gian truyền đạt ý tưởng của anh.
Sau đó, Sở trưởng Thái phát hiện ra Giang Bác chỉ muốn làm một chiếc quạt điện nhỏ, còn nhỏ đến thế nào ư? Nó chỉ to hơn lòng bàn tay một chút, hơn nữa còn là một chiếc quạt sạc.
Sở trưởng Thái miễn cưỡng liên kết với dự án lớn và hỏi: "Đây... là đang nghiên cứu tích điện từ năng lượng gió mà cháu đã đề cập ư?"
Giang Bác nói: "Không phải, ở trong phòng học hơi nóng nên cháu cần một cái quạt điện"
"....."
Vài ngày sau, Giang Bác đã nhận được chiếc quạt hoàn chỉnh.
Nhưng Tống Sở không mang quạt đến lớp, cô cho rằng anh Tiểu Bác đang càng ngày càng trở nên quan trọng vì thế phải cẩn thận hơn.