Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 399

Cập nhật lúc: 2024-10-03 21:17:17
Lượt xem: 15

Tống Sở nhìn cha rồi lại nhìn mẹ, nghĩ mãi mà vẫn không hiểu vì sao cha mẹ lại sợ hãi như vậy.

"Thế nhưng trốn tránh không thể giải quyết vấn đề, chúng ta phải nhìn thẳng vào thiếu sót của mình, làm cho bản thân trở nên xuất sắc hơn. Những giáo sư kỳ cựu kia, nếu bọn họ định nghe chương trình giảng dạy của cha, cha có thể xin ý kiến của bọn họ, chẳng phải là có thể tiến bộ sao. Mẹ có thể chia sẻ những kinh nghiệm làm việc của mình cho những cô chú kia, cũng có thể cùng bọn họ học hỏi. Thầy giáo nói, học thầy không tày học bạn. Mỗi người đều có một điểm tốt đáng để người khác học hỏi, cha mẹ đều ưu tú như vậy, khẳng định cũng có, anh Tiểu Bác thấy đúng không?"

"Đúng." Giang Bác rất nể mặt mà gật đầu.

Tô Chí Phong và Mã Lan đều trầm mặc nhìn con trai, nghĩ đến lời con trai nói. Cảm thấy bản thân dường như không rộng lượng như Sở Sở nói.

Bọn họ cũng sẽ coi trọng thể diện, sợ bị người khác nói mình đức không xứng với địa vị.

Tống Sở lại chỉ vào anh Tiểu Bác: "Ví dụ như anh Tiểu Bác siêu đỉnh như vậy, thông minh như vậy, ngay cả ông nội cũng thích anh ấy. Nhưng anh ấy lại không giỏi giao tiếp với người khác như cha, anh ấy nấu ăn không ngon bằng mẹ."

TBC

Cô nháy mắt với Giang Bác mấy cái.

Giang Bác: “... Đúng vậy."

Hai người lại nhìn Giang Bác, thầm nghĩ con trai nhà mình mặc dù tài giỏi hơn người, nhưng đúng thật là có một đống lớn khuyết điểm.

Nói như vậy, mình cũng không phải kém cỏi như thế.

Hai người lập tức điều chỉnh tâm trạng tốt lại, không căng thẳng khó chịu như trước nữa.

Tô Chí Phong nghiêm túc nhìn cả nhà và đưa ra một quyết định: "Cha quyết định, cha sẽ bắt đầu thi cao học, cha sẽ bắt đầu từ việc làm một giáo viên thực tập, trước đó cha không dạy cấp ba nên đối với chương trình học cấp ba cũng không hiểu rõ, trước tiên cha phải chuẩn bị sẵn sàng. Sở Sở nói đúng, chúng ta phải nhận ra khuyết điểm của mình."

Tống Sở nói: "Cha, con ủng hộ cha, cha cứ cố gắng phấn đấu đi, không cần phải để ý đến chúng con, con và anh Tiểu Bác đều là học sinh cấp ba rồi."

Giang Bác cũng có ý nghĩ này, giao Sở Sở cho anh là được rồi, không cần người khác quan tâm.

Mã Lan cũng có suy nghĩ của mình, bà muốn thi đại học, kinh nghiệm của bà không đủ mà trình độ cũng quá thấp, trình độ lớp học buổi tối ở huyện Bình An cơ bản là không dùng được ở Thủ Đô. Hơn nữa, cứ cho không phải là vì trình độ, kiến thức cũng rất quan trọng. Nếu như nói, ở thời đại trước thi đại học là vì muốn lấy bằng thì thời đại này kiến thức của đại học đúng là rất hữu dụng. Có nhiều thứ không phải dựa vào kinh nghiệm làm việc là có thể giải quyết, bà phải học thêm kiến thức.

Mặc dù mấy năm nữa đại học sẽ dừng các khóa như vậy, nhưng... Có thể học hai năm thì hai năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-399.html.]

"Cả nhà nói thử xem, hiện tại mẹ đi thi đại học còn kịp không?"

Tô Chí Phong hào hứng nói: "Sao lại không kịp chứ? Tôi sẽ dạy thêm cho bà!"

Giang Bác nói: "Con vạch trọng tâm cho mẹ và gói gọn chúng lại, mẹ muốn học đại học Bắc Kinh hay sao ạ."

Tô Chí Phong và Mã Lan: “.....”

Không cần lo lắng nữa, kế hoạch tương lai của gia đình đã được bàn xong ngay tại bữa ăn này. Tô Chí Phong quyết định ngay khi khai giảng sẽ tìm hiệu trưởng nói chuyện về vấn đề làm giáo viên thực tập, tiền lương thế nào cũng không quan trọng, chủ yếu là có trách nhiệm với học sinh, ông không muốn hại học sinh, sau đó học thêm kiến thức giáo dục trong khi chuẩn bị thi cao học. Mã Lan thì sẵn sàng thoải mái chia sẻ kinh nghiệm cùng các đồng chí trong cơ quan, cố gắng làm tốt công việc của mình, sau đó chăm chỉ cho kỳ thi tuyển sinh đại học.

Sau khi nghĩ kỹ về nó, bà đột nhiên trở nên thoải mái hơn. Mã Lan còn định đi thăm hàng xóm một chút, dù sao bọn họ đã cho mình đồ ăn đấy.

Vừa hay bà có mang ít nấm dại từ huyện Bình An đến đây, trên Thủ Đô có thể chưa từng ăn.

Mã Lan gói nửa cân, sau đó dẫn con gái và con trai tới cửa.

Còn chưa đi tới cửa thì họ đã nghe được âm thanh lốp bốp bên trong.

Bà Lôi hét lên: "Ông Lôi, ông đang bạo lực gia đình! Ông dám đánh con, tôi và ông ly hôn!"

Sau đó hai đứa trẻ chạy vọt ra ngoài, suýt chút nữa thì va vào mẹ con Mã Lan.

Tống Sở thấy hai người, nhất thời không biết nói gì, sao lại đánh nhau rồi.

Hai anh em Lôi Hổ và Lôi Báo thấy đàn em mới thu nạp được tới nhà, cũng không tiện bỏ chạy, cứ đứng đực tại chỗ như vậy.

Thủ trưởng Lôi đuổi theo phía sau, cầm cây gậy định quất vào m.ô.n.g con trai, nhưng thấy có người đứng bên ngoài, lập tức thu cây gậy lại.

"Khụ khụ, mọi người là hàng xóm sát vách à?"

Nụ cười trên mặt Mã Lan đông cứng lại, bà cười gượng: "Cái này... Tôi mang sang một chút nấm dại. Chúng tôi hái được trên núi ở quê, bên này rất khó tìm được."

Loading...