Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 338
Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:54:05
Lượt xem: 8
Chương 338:
Đây vẫn là lần đầu tiên Tống Sở nghe anh Tiểu Bác nói gặp khó khăn, xem ra anh Tiểu Bác không phải cái gì cũng có thể nghiên cứu ra. Cũng đúng, dù sao anh Tiểu Bác cũng là con người, sao có thể cái gì cũng biết được chứ: "Vậy anh Tiểu Bác có cải tiến nữa không?"
"Đương nhiên phải làm."
TBC
Nhà của anh dù sao cũng ở đất nước này, đương nhiên phải giúp nó cường mạnh hơn.
Tuy Giang Bác cảm thấy với năng lực của bản thân, cho dù đi đến đâu cũng không lo thiếu miếng ăn, nhưng anh không muốn bị coi thành chiến lợi phẩm.
Tống Sở thấy anh không sợ gian nan hiểm trở cũng muốn chế tạo vũ khí để bảo vệ đất nước, kích động ôm cổ Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, anh thật là vĩ đại. Tư tưởng giác ngộ của anh rất cao, em rất tự hào về anh."
Giang Bác: "....."
Anh nhìn xuống Tống Sở đã cao tới n.g.ự.c mình, nghĩ thầm, sao vẫn còn thấp như thế này?
Hai người về đến nhà thì đã tối, Mã Lan biết bọn họ ra ngoài làm việc, cũng có người đi theo cho nên không quá lo lắng, nhưng vẫn tò mò bọn trẻ đã làm gì.
Tống Sở nhỏ giọng nói chuyện anh Tiểu Bác muốn cải tạo vũ khí.
Mã Lan sợ tới mức không cầm nổi thìa.
Con trai bà vậy mà muốn tiếp xúc với những thứ nguy hiểm đó.
Mã Lan vội tới cả cơm cũng không làm mà gọi Giang Bác vào phòng bếp nói: "Con trai, con muốn làm gì vậy, con chỉ là một đứa trẻ, đừng động tới mấy thứ nguy hiểm đó."
Giang Bác nói: "Con chỉ phụ trách nghiên cứu, không dùng chúng."
"Vậy cũng không được, đó chính là vũ khí! Vũ khí cực kì nguy hiểm!"
Đồng chí Mã Lan chỉ từng thấy các loại vũ khí nóng thời này qua phim ảnh về xã hội đen, cảm thấy vũ khí nóng rất nguy hiểm, không phải là thứ mà trẻ con nên tiếp xúc.
Giang Bác nói: "Nếu không cải tiến, chúng ta sẽ bị bắt nạt."
"Ai bắt nạt?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-338.html.]
Tống Sở nói: "Cô giáo Thái nói đất nước chúng ta vẫn chưa hoàn toàn hòa bình, biên giới đang ngày càng rối loạn."
"Bọn chúng không gây rối được lâu nữa đâu." Mã Lan chắc chắn nói.
Tống Sở lo lắng nói: "Nhưng nếu không cải tiến các quân nhân có thể gặp bất lợi nha, anh Tiểu Bác nói mấy vũ khí đó không tốt."
Mã Lan thấy có lẽ trong mắt con trai bà, không có gì có thể làm cho nó vừa mắt được.
"Hiện tại nghiên cứu cũng không kịp, chờ con cải tạo xong có thể đất nước đã yên bình rồi."
Giang Bác nói: "Con sẽ cố gắng hoàn thành nhanh."
"....." Mã Lan bất lực nói: "Vậy con chuẩn bị nghiên cứu gì, s.ú.n.g hay d.a.o găm?"
"Bazooka." Giang Bác trả lời.
Muốn nghiên cứu đương nhiên là phải nghiên cứu loại có lực sát thương lớn, nếu không phải lo lắng quá gây sự chú ý, ngay cả bazooka anh cũng không muốn làm, loại bazooka này phạm vi sát thương quá nhỏ.
Mã Lan không còn lời nào để nói, con trai bà vừa làm là làm bazooka, không phải muốn bay lên trời chứ.
"Sao con không nghiên cứu tên lửa luôn đi?"
Giang Bác thật sự cũng nghĩ tới cái này: "Bắn vệ tinh lên trời ạ? Công trình đấy rất lớn, rất tốn thời gian."
Điều này không phải chỉ dựa vào một mình bộ não của anh là có thể tính toán hoàn thiện được, như vậy sẽ mất rất nhiều nỗ lực tinh thần và thời gian.
Đối với công việc quá vất vả, anh sẽ không làm.
Trừ phi nơi này có máy tính thay thế, nhưng phải là siêu cấp máy tính. Mà hiện tại, máy tính nơi này còn rất đơn sơ, khả năng tính toán còn không bằng anh. Muốn làm chuyện đấy, anh còn phải tạo ra máy tính trước, mà muốn tạo ra máy tính trước, anh còn phải làm ra con chip, tìm tư liệu,...
Anh kiên định nói với Mã Lan: "Mẹ, con chỉ làm bazooka thôi."
Chỉ làm bazooka... Đứa con trai này, không lẽ nghĩ rằng chuyện cải tiến vũ khí thật sự rất đơn giản chứ, Mã Lan xoa đầu đứa con trai thông minh của bà: "Con thích thì làm đi, nhưng mẹ muốn nói với con, thứ này có khả năng g.i.ế.c người, sau này sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t rất nhiều người, con không sợ sao?"
Bà rất lo lắng sau khi đứa con trai nhỏ biết mình tạo ra thứ g.i.ế.c c.h.ế.t nhiều người sẽ sợ hãi, sau đó sẽ ám ảnh tâm lý, dù sao mấy thứ vũ khí này cũng cần phải đợi sau khi trưởng thành mới tiếp xúc thì tốt hơn.