Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 288
Cập nhật lúc: 2024-10-01 21:58:21
Lượt xem: 11
Chương 288:
Hôm nay, công xưởng thép Bình An có thể tự mình phát triển kỹ thuật mới, luyện ra sản phẩm thép tốt, đây chính là một tiến bộ lớn trong ngành sản xuất thép trong nước.
Sau khi lãnh đạo của công xưởng thép thủ đô nghe tin này, họ không thể tin được.
Bởi vì loại thép mới này lại do công xưởng thép Bình An nhỏ bé sản xuất ra, mặc dù công xưởng thép thủ đô bọn họ cũng có, nhưng phải luyện bằng một bộ thiết bị nhập từ nước ngoài mới có thể thành công, hơn nữa, mặc dù đã tổ chức một cuộc họp lớn để sao chép thiết bị kia, nhưng dự án rất lớn và khó khăn nên loại thép này vẫn chưa được phổ biến rộng rãi.
Nhưng mà bây giờ công xưởng thép Bình An lại có thể làm được mà không cần sử dụng những thiết bị đó, những người lãnh đạo của công xưởng thép thủ đô làm sao có thể tin được điều này?
Ngoài ra, dữ liệu do công xưởng thép Bình An đưa ra cho thấy thép mỏng mạ kẽm mà họ nấu chảy còn có khả năng chống ăn mòn tốt hơn so với loại thủ đô làm ra.
Nếu không phải Công xưởng thép Bình An bên kia rất nghiêm túc còn cung cấp số liệu hoàn thiện, mọi người sẽ cho rằng đó là khoác lác.
Công xưởng thép thủ đô ngay lập tức bố trí kỹ sư trưởng và kỹ thuật viên khẩn trương đến Công xưởng thép Bình An, mặc kệ trời băng giá, có tuyết rơi, sắp hết năm, mọi người cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại cảm giác cả người tràn đầy năng lượng.
Vội vã mấy ngày, cuối cùng cũng tới huyện Bình An.
Người của công xưởng thép thủ đô không mất quá nhiều thời gian đã nhìn thấy lò luyện mới của công xưởng thép Bình An, nhìn thoáng qua có thể thấy lò này khác với lò luyện thông thường.
Xưởng trưởng Cao cười nói: "Cái này cũng là do cố vấn Tô của chúng tôi hướng dẫn, chỉ có hợp tác với phương pháp luyện thép mà cậu ấy đưa ra, chúng tôi mới có thể sản xuất được thép tốt."
"Cố vấn Tô của các ông ở đâu, chúng tôi có thể nói chuyện với cậu ấy về cái lò mới này hay không?" Kỹ sư trưởng Ngô của công xưởng thép thủ đô hỏi.
Xưởng trưởng Cao nghe vậy cảm thấy khó xử: "Cậu ấy không ở trong công xưởng, nếu ông muốn nói chuyện với cậu ấy, phải đến nhà bọn họ."
Kỹ sư trưởng Ngô nghi ngờ hỏi: "Cậu ấy không đi làm sao?"
"... Cậu ấy làm việc ở nhà, làm kỹ thuật mà, phải cần môi trường yên tĩnh."
"..." Chỉ là nói nhảm thôi, nếu làm kỹ thuật luyện thép, không ở công xưởng thép liên tục thử nghiệm, làm sao có thể làm ra loại thép mới?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-288.html.]
TBC
Xưởng trưởng Cao thấy sắc mặt ông ta không được tốt lắm nên nói thật: "Tình huống của cố vấn Tô chúng tôi khá đặc biệt."
Ông ta liền kể chuyện của Giang Bác.
Sau khi nghe về tình hình của Giang Bác, kỹ sư trưởng Ngô cũng sợ ngây người.
Hóa ra đồng chí Tô Giang Bác, người được các vị lãnh đạo cao ca ngợi là nhân tài của Trung Hoa... Mới mười tuổi.
Hơn nữa không chỉ làm ra phân bón hóa học, mà hôm nay còn làm ra vật liệu mới.
Đây thực sự là...
Kỹ sư trưởng Ngô không biết nên nói cái gì nữa, trầm mặc một lát, mới nói: "Vậy tôi đến nhà hỏi thăm được không?"
Xưởng trưởng Cao nói: "Nghe nói gần đây cậu ấy đang bận viết sách cho em gái, rất bận rộn, tôi còn phải hỏi cậu ấy có chút thời gian rảnh nào không." Không còn cách nào, bây giờ ông ta cũng không dám đắc tội vị cố vấn nhỏ kia, ai biết khi nào tâm trạng anh tốt, sẽ lại cho xưởng của họ một vật liệu mới.
Hiện giờ, Xưởng trưởng Cao rất tin tưởng vào cố vấn Tô này.
"..."
"Mẹ cậu ấy làm việc trong xưởng của chúng tôi, tôi để cho mẹ cậu ấy quay về hỏi, cũng rất thuận tiện."
Kỹ sư trưởng Ngô cũng không còn cách nào khác.
Xưởng trưởng Cao thầm nghĩ ông ta cũng đừng mất hứng, người ta có gặp hay không thật sự không chắc chắn.
Quả nhiên, Giang Bác từ chối trao đổi với bọn họ, anh rất lo sẽ lại vướng vào y như lần trước khi làm ra cái máy kia, anh cảm thấy rất phiền toái.
“Con bề bộn công việc, vô cùng bận bịu.” Giang Bác cảm thấy mình không nói dối, gần đây cảm hứng của Sở Sở như bùng nổ, mỗi ngày đều có rất nhiều tình tiết để viết, anh phải giúp đánh chữ.