Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 235

Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:14:18
Lượt xem: 16

Chương 235:

"........." Đúng là một đứa trẻ thích làm nũng. Tống Sở xoa trán: "Hay… hay là như vậy đi, chúng ta cùng nhau mua đồng hồ cho mẹ. Anh một nửa, em một nửa, như vậy em sẽ không phải tiêu hết tất cả tiền, có được không? Chúng ta cùng nhau hiếu thuận với mẹ."

Giang Bác im lặng một hồi, tự hỏi chuyện này có được tính không. Sau đó cảm thấy có thể đồng ý việc này, tiền đồng hồ kia anh và Sở Sở mỗi người một nửa.

"Được."

"Anh Tiểu Bác, anh thật là tốt." Đột nhiên Tống Sở nghĩ đến một khả năng: "Anh Tiểu Bác, không phải trước đó anh đã muốn làm như vậy chứ, cố ý cáu kỉnh với em, thật ra anh cũng muốn hiếu thuận với mẹ đúng không? Chỉ là anh ngại không nói thẳng." Càng nghĩ càng cảm thấy có lý, anh Tiểu Bác muốn tự mình bỏ tiền mua đồ cho mẹ. Anh Tiểu Bác đã thật sự trưởng thành rồi, chắc là có phần ngại ngùng khó xử.

"....."

Hai người quyết định mua cho mẹ một chiếc đồng hồ không đắt tiền lắm, chỉ là một loại bình thường.

Về việc phiếu mua đồng hồ, cái này tất nhiên là anh Tiểu Bác đi kiếm, anh đang là cố vấn kỹ thuật ở huyện, đương nhiên kiếm phiếu mua hàng cũng dễ hơn.

Hai người không trực tiếp đến văn phòng huyện mà viết một tờ giấy yêu cầu sau đó gửi cho công an Lý canh trạm.

Công an Lý đang đứng canh trạm, bí mật đặt tờ giấy vào túi áo trước ngực, lấy làm lạ mà truyền tin đến văn phòng huyện.

Tống Sở thấy được người khác coi trọng như vậy, xúc động: "Anh Tiểu Bác, bọn họ đối với chúng ta thật tốt, chúng ta càng phải cố gắng báo đáp mọi người. Anh phải mau làm ra phân hóa học, em sẽ bắt đầu suy nghĩ về quyển sách mới. Hiện tại em đang muốn viết sách về tư duy, đằng sau mỗi cách tư duy đều có một câu chuyện ngắn, để cho lúc mọi người học cách tư duy có thể cảm thấy càng thú vị hơn."

"Được." Giang Bác gật đầu. Vì cuộc sống hiện tại, anh sẽ làm việc thật tốt.

Thư ký Lý tự mình mang phiếu đồng hồ tới.

Ngoài đưa phiếu đồng hồ, ông ta còn tới đây để báo tin.

"Dây chuyền sản xuất lắp ráp đã khá ổn, nhưng lúc sản xuất phân hóa học có thể gây ô nhiễm, như vậy không thể đặt ở gần trường học được, rất nguy hiểm. Cho nên huyện đã sắp xếp một chỗ khác cho cháu, cháu coi có thời gian thì đến xem thử."

Giang Bác vừa nghe tin này đã cảm thấy rất phiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-235.html.]

Nhưng ở thời kì này, anh quả thật không thể ngăn chặn sự ô nhiễm được.

Tuy cảm thấy rất phiền phức, nhưng đã đồng ý phải hoàn thành sớm với Sở Sở, cũng không thể không làm được, hiếm khi Giang Bác thoải mái nói: "Cuối tuần cháu qua xem."

Chờ thư ký Lý đi, Giang Bác đã đưa phiếu đồng hồ cho Sở Sở.

Tống Sở nhìn đồ vật trong tay mà cảm thấy mới lạ, sau đó coi như bảo bối cất vào cặp.

"Sinh nhật mẹ vào ngày mùng 5 tháng 5, đến lúc đó tặng quà sinh nhật cho mẹ."

Cô tính như vậy, trong lòng lại nghĩ tới sinh nhật của cô và anh Tiểu Bác.

Năm trước sinh nhật trôi qua quá nhanh chóng, bọn họ còn chưa chuẩn bị quà cho anh Tiểu Bác.

Anh Tiểu Bác tốt với cô như vậy, cô cũng muốn đối tốt với anh Tiểu Bác, năm nay nhất định phải tiết kiệm tiền mua quà cho anh Tiểu Bác. Ừm, về phần phòng thí nghiệm… cũng không thể thiếu tiền ở khoản này được. Cứ từ từ tiết kiệm vậy.

TBC

Giang Bác không biết phòng thí nghiệm anh mong chờ vừa bị trì hoãn về sau.

Vào cuối tuần thư ký Lý lại đến đưa anh đi nhìn thử trang thiết bị, kết quả cũng không tệ, đúng với tưởng tượng của anh, nhưng thật ra còn vượt ngoài dự kiến của anh.

Giang Bác phát hiện nếu như người ở đây nghiêm túc làm việc thì có thể sẽ thể hiện ra năng lực đáng kinh ngạc, ban đầu anh nghĩ người ở đây sẽ gặp khó khăn, không ngờ chưa mất bao lâu họ đã làm xong.

Đây có lẽ là tinh thần vượt khó mà Sở Sở đã nói.

Ở mạt thế khi con người đối diện với khó khăn, thì họ lại càng trở nên tuyệt vọng, mà trong lòng người ở đây lại luôn chất chứa hy vọng. Cho dù bọn họ ăn không đủ no, vẫn cảm thấy rằng tương lai sẽ tốt hơn.

Xưởng trưởng Cổ thấy Giang Bác không ghét bỏ thì kiêu ngạo nói: "Cố vấn Tô, thấy thế nào?"

Giang Bác gật đầu: "Có thể dùng được."

Loading...