Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 225
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:33:42
Lượt xem: 32
Sở trưởng Cao lại nói với Giang Bác: "Đồng chí Tô Giang Bác, mặc dù cậu ở lại chỗ này, nhưng tôi hy vọng chúng ta cũng có thể thường xuyên giao lưu. Cậu có thời gian, cũng nên đến viện nghiên cứu của chúng tôi nhìn nhiều hơn, cùng nhau giao lưu trao đổi, cũng không xa ngay ở tỉnh thành."
Tống Sở nói: "Tỉnh thành chơi vui, hôm qua chúng cháu còn đi tỉnh thành chơi."
Giang Bác nói: "Có thời gian tôi sẽ đi."
Sở trưởng Cao cười: "Còn nữa, sau này cậu trưởng thành, gia nhập viện nghiên cứu của chúng tôi đi, hay những viện nghiên cứu khác cũng được."
Giang Bác nói: "Tôi sẽ cân nhắc." Sở Sở nói muốn kiếm tiền mở phòng thí nghiệm cho anh.
Sở trưởng Cao mang theo chút tiếc nuối rời đi.
Sau khi đi, còn thở dài. Huyện trưởng Lữ nói: "Tôi còn thực sự không ngờ ngài cứ như vậy mà từ bỏ."
Mắt Sở trưởng Cao nhìn khu nhà họ Tô: "Một đứa nhỏ nói với tôi, muốn tự do, không thể nhẫn tâm được."
Nói xong thì lên xe.
Không nóng vội, sau này có cơ hội, chắc chắn đứa nhỏ sẽ có một ngày lớn lên. Trọng trách này trước tiên bọn họ gánh vác, chờ tương lai bọn nhỏ trưởng thành sẽ có người nối tiếp.
Trong lòng Huyện trưởng Lữ rất cảm khái, cảm thấy tư tưởng nhận thức của mình còn chưa đủ cao, trong lòng của ông ta vẫn có tâm tư muốn làm cho huyện Bình An phát triển tốt.
Giữa trưa khi Mã Lan và Tô Chí Phong trở về, nghe hiệu trưởng Tô nói chuyện đã xảy ra, một mặt cảm khái năng lực con trai nhà mình thật sự nghịch thiên, quả thực không phải là người bình thường, một mặt khác cũng kinh ngạc chuyện này cứ như vậy được giải quyết.
Bọn họ còn lo lắng sẽ bị tổ chức bên trên làm công tác tư tưởng.
Nhưng còn may, kết quả này vẫn là tốt nhất với bọn họ.
Bọn họ vừa ăn cơm trưa xong, Huyện trưởng Lữ lại tới cửa.
TBC
Lần này đến ngược lại đầy thành ý, cầm văn kiện chính thức cho Giang Bác ký, sau này Giang Bác chính là cố vấn kỹ thuật có biên chế của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-225.html.]
"Mỗi tháng, trợ cấp năm mươi tệ, những cung cấp khác đều đến theo quy định. Tiền thưởng tính riêng, khụ khụ, Sở trưởng Cao nói, Tiểu Bác nhà các người đại khái còn có mấy trăm đồng tiền thưởng chưa xuống tới đâu. Sau này mặc dù huyện chúng ta không có nhiều như vậy, nhưng cũng sẽ có tiền thưởng."
Mấy trăm đồng!
Cặp vợ chồng lại trầm mặc.
Thu nhập này của con trai có phải là quá cao không.
Huyện trưởng Lữ lại nói sắp xếp của huyện cho Giang Bác.
Giang Bác là nhân viên đặc thù, địa điểm làm việc của anh tạm thời ở một chỗ nhỏ. Bọn họ tranh thủ ở bên kia làm cho Giang Bác một phòng thí nghiệm, nhìn xem cần thứ gì, bọn họ sẽ cố gắng chuẩn bị.
Trong huyện sẽ bố trí một trạm gác ở bên chỗ nhỏ kia, sắp xếp hai đồng chí công an trông coi ở đó, cũng sẽ liên lạc với các đồng chí bộ phận vũ trang của huyện, để bọn họ mỗi ngày sắp xếp người tuần tra trên đường tan học.
Đối với sắp xếp này, Mã Lan và Tô Chí Phong yên tâm hơn một chút. Không phải nói, vấn đề an toàn đúng là chuyện bọn họ lo lắng nhất.
Sau khi nói xong, Huyện trưởng Lữ lại nhỏ giọng nói: "Chúng tôi còn bí mật sắp xếp một cựu quân nhân mặc quần áo thường dân bảo vệ cậu ấy. Bình thường sẽ không lộ diện, miễn cho quá rõ ràng, ngược lại thu hút sự chú ý của người khác."
Mã Lan gật đầu, cũng nhỏ giọng nói: "Ngài cân nhắc rất chu đáo."
Huyện trưởng Lữ thần bí nói: "Vậy cũng không phải, gần đây tôi đều đọc một chút truyện thời kỳ chiến tranh. Phải phòng ngừa gián điệp như thế nào, cũng đã thành kỹ năng."
“...”
Huyện sắp xếp cũng rất nhanh, khi Tống Sở và Tô Giang Bác khai giảng cũng làm xong những sắp xếp này.
Tống Sở và Giang Bác đi báo danh, còn đi thăm phòng làm việc của Giang Bác, bên trong có một số bình lọ, toàn là huyện sưu tập ở khắp nơi.
Mặc dù đều không có tác dụng gì, nhưng nhìn cũng giống chỗ làm nghiên cứu thí nghiệm.
Hiệu trưởng trường tiểu học cảm thấy rất kiêu ngạo, mặc dù ông ta không biết Giang Bác lại làm cái gì, nhưng học sinh như thế ở trong trường học của bọn họ, khiến lãnh đạo huyện rất chú ý đến trường học bọn họ, danh tiếng nhỏ bé của bọn họ trong huyện cũng rất tốt.