Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 222
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:31:45
Lượt xem: 18
Mã Lan nói: "Mẹ nhìn Sở trưởng Cao này rất kiên định. Chẳng qua Tiểu Bác à, mẹ và cha con đều ủng hộ con, con đừng sợ."
Giang Bác nói: "Con không sợ, con không đi, ở chỗ này."
"Đúng, ở trong nhà. Chúng ta nắm vững nền móng, học xong tiểu học, sau đó lại học sơ trung. Chúng ta đi từng bước một, cha và mẹ của con còn mong chờ các con học đại học."
Mã Lan vừa nghe học đại học, trong đầu tính toán một chút, đột nhiên hơi lo lắng, đại học này hình như không học được nữa.
Nếu như dựa theo bước đi của Sở Sở, có lẽ ngay cả thi đại học cũng không tham gia được. Thái độ này của Tiểu Bác, chắc chắn là muốn ở cùng Sở Sở, đến lúc đó chắc chắn cũng không học đại học.
Chẳng qua không sao, đứa nhỏ còn bé, chờ qua mười năm nữa, lại học đại học cũng không tính là muộn.
Buổi tối tùy tiện ăn ít bún mọc. Tống Sở bị kéo từ trên giường dậy tùy tiện ăn một chút.
Sau khi ăn xong lại có tinh thần.
Sau khi rửa mặt, Tống Sở hỏi hôm nay có phải có người tới nhà không, lúc ngủ nghe thấy âm thanh.
Giang Bác nằm ở trên giường ừ một tiếng.
Mắt nhìn búp bê trong n.g.ự.c Tống Sở, có chút ghét bỏ.
"Anh Tiểu Bác, anh có phải cũng không thích phòng thí nghiệm không?"
Giang Bác nói: "Không thích."
"Em cũng không thích! Thật ra trước đó khi ở bên kia, em vẫn luôn có một giấc mơ, hy vọng anh Tiểu Bác chúng ta có phòng thí nghiệm của riêng mình, chúng ta có thể tự do ra vào, muốn làm việc lúc nào thì làm việc lúc đó. Muốn ra ngoài chơi thì ra ngoài chơi, anh Tiểu Bác, anh thích phòng thí nghiệm như vậy không?"
Giang Bác không nói chuyện, thật ra ở cùng Sở Sở, ở đâu cũng được.
Tống Sở cười tủm tỉm nói: "Anh Tiểu Bác, chờ sau này em viết sách kiếm được nhiều tiền hơn, em định làm phòng thí nghiệm cho anh. Chúng ta đặt mua dụng cụ thí nghiệm từng chút một, một ngày nào đó, chúng ta sẽ có phòng thí nghiệm của riêng mình." Nói xong cô lại che miệng cười: "Anh Tiểu Bác, vậy có phải em sẽ trở thành lãnh đạo của anh không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-222.html.]
Giang Bác có chút vui vẻ: "Anh sẽ cố gắng làm thí nghiệm hơn."
"Ừm, em cũng sẽ không bắt anh làm việc, còn phát cho anh rất nhiều phần thưởng, để tất cả tiến sĩ đều ghen tị với anh."
Tống Sở mơ mộng đẹp, buổi tối lúc ngủ, đều mơ thấy mình có phòng thí nghiệm, sau khi tiến sĩ lớn lên làm ra rất nhiều phát minh.
Tiến sĩ phát minh ra cho cô một loại quần áo có thể bay, sau khi mặc vào, cô trở thành cô tiên nhỏ, bay khắp nơi trên thế giới. Chơi rất vui.
Thế nhưng cô còn chưa bay xa, thì phát hiện trên quần áo của mình có một sợi dây, đầu sợi dây bị tiến sĩ nắm, sau đó cô bị tiến sĩ kéo từ trên trời xuống.
TBC
“...”
Sáng sớm, Tô Chí Phong đạp xe đón hiệu trưởng Tô.
Dù sao muốn nói chuyện lớn, trong nhà cũng nên có người. Hơn nữa gần đây Tô Chí Phong vẫn luôn lo lắng cho đứa nhỏ, nếu như không phải hôm nay muốn nói chuyện, thời gian nghỉ này, ông cũng muốn đưa đứa nhỏ đến chỗ cha mẹ bên này.
Sau khi hiệu trưởng Tô nghe tình huống, còn rất hưng phấn. Nghĩ đến cháu trai muốn đi viện nghiên cứu làm chuyện lớn, cảm giác toàn thân có sức lực.
Chờ sau khi Tô Chí Phong nói rõ mong muốn của Giang Bác, hiệu trưởng Tô lập tức ỉu xìu.
Sau đó than thở.
Tô Chí Phong nói: "Cha, người vẫn luôn dạy con, sau khi lớn lên phải làm một người có ích cho xã hội. Nhưng Tiểu Bác nhà chúng ta còn chưa trưởng thành, cho thằng bé một chút thời gian, đất nước muốn phát triển còn có thế hệ chúng ta, không tới lượt thằng bé."
Hiệu trưởng Tô gật đầu: "Cha đã hiểu, chuyện này cha sẽ tôn trọng suy nghĩ của thằng bé."
Sở trưởng Cao bên kia cũng rất đúng giờ, nói tám giờ là tám giờ, không nhiều hơn một phút, không ít hơn một phút.
Lúc đến, hiệu trưởng Tô đã pha trà xong, nhiệt tình tiếp đãi nhóm bọn họ.
Cái đãi ngộ này có thể tốt hơn nhiều so với hôm qua, Sở trưởng Cao vui mừng còn tưởng rằng có phải có hy vọng không.