Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:30:19
Lượt xem: 19
Huyện trưởng Lữ sợ ngây người, cái này đối với ông ta mà nói thì đó cũng là khoản tiền lớn, ông ta tuy là Huyện trưởng nhưng còn phải nuôi sống gia đình, tổng cộng tiền tiết kiệm cũng chỉ hơn hai trăm.
"Có nhiều như vậy sao?" Huyện trưởng Lữ có chút xấu hổ.
Sở trưởng Cao lần này nhất thời hiếu kỳ hỏi: "Lúc trước huyện các ông ban thưởng cho cậu ấy thế nào?"
Huyện trưởng Lữ: “... Cho phiếu, phụ cấp than cho cậu nhóc..." Úp mở nói về một số thứ mà mình cho Giang Bác.
Sở trưởng Cao chấn động rất lâu, phiếu than cái gì, đây không phải là trợ cấp bình thường cho nhân viên nghiên cứu khoa học sao? Tuy rằng tiền thưởng bọn họ ít, nhưng sinh hoạt bình thường cũng không thiếu ăn uống. Làm công việc nghiên cứu, luôn có thể ăn cơm no, các phương diện phụ cấp cũng đầy đủ để bọn họ an tâm làm nghiên cứu, cũng không cần quan tâm cái gì.
Nói cách khác, huyện Bình An này coi như cũng không ban thưởng gì cho người ta, đã nắm trong tay kỹ thuật tốt như vậy.
Ông ta nghẹn hồi lâu mới nói: "Tôi đã tin tưởng, cậu ấy thật sự có thể là một đứa nhỏ. Tôi không thể để cho các ông coi thường nhân tài như vậy, tự tôi đi tìm cậu ấy đàm phán! Tôi cũng không tin một đồng chí như ông!"
TBC
Trong mắt ông ta, bây giờ Huyện trưởng Lữ trở thành người xấu lừa gạt đứa nhỏ ngây thơ.
Huyện trưởng Lữ: “...”
Sau khi Sở trưởng Cao cúp điện thoại, một khắc cũng không chậm trễ, trực tiếp sắp xếp xe mang theo trợ lý và nhân viên bảo vệ đến thẳng huyện Bình An.
Lúc này, thật ra Tống Sở và Giang Bác đang ở tỉnh thành.
Mã Lan và Tô Chí Phong nhân dịp khai giảng, đưa con cái đến tỉnh thành mua sắm ít đồ.
Mã Lan muốn chụp ảnh gia đình, Tô Chí Phong thì nghĩ đến mua búp bê cho con gái.
Vừa khéo nhà xuất bản bên Tô Văn Lệ hẹn Tống Sở ký hợp đồng xuất bản, cho nên một nhà bốn người lại tới tỉnh thành.
Lần ký kết này rất thành công, Tô Văn Lệ thấy cháu gái nhà mình viết sách mới lại ký hợp đồng, lúc này một chút khó chịu cũng không còn.
Mặc dù cháu gái cô ấy còn chưa tính là người có tài hoa, thế nhưng nói đến độ tuổi này của đứa nhỏ, tiềm năng rất lớn.
Thậm chí Tô Văn Lệ còn bắt đầu ảo tưởng, sau này gia đình ông cụ Tô sẽ xuất hiện một nhà văn lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-216.html.]
Cho nên lúc này đối với cảm quan về Tống Sở vô thức thay đổi, xem Tống Sở là người nối nghiệp của mình.
"Sở Sở, cháu có muốn ở nhà cô Út hay không? Cô Út sẽ bồi dưỡng cháu thật tốt."
Nhân tài, không thể bị chôn vùi.
Tống Sở giật nảy mình, lập tức nắm chặt lấy tay Mã Lan: "Cháu ở nhà, không đi đâu cả!"
Mã Lan hừ một tiếng: "Văn Lệ, Sở Sở nhà tôi làm cho người ta yêu thích, nhưng con bé vẫn là đứa nhỏ có mẹ."
Tô Văn Lệ thầm nghĩ, cô ấy như thế không phải vì sợ cháu gái bị bà làm chậm trễ sao?
Một đứa nhỏ giỏi như vậy, người khác nhìn ghen tỵ đến đỏ mắt mà.
Tống Sở bị cô Út nhà mình nhìn đến sợ hãi, sợ bị cô Út giữ lại, phải chia tay với cha mẹ.
Mã Lan cũng không thích con nhà mình bị như thế nên hạ quyết tâm, sau khi ký kết lập tức đưa người đàn ông và đứa nhỏ nhà mình đi, muốn đi mua đồ.
Tô Văn Lệ vội vàng hỏi: "Gấp cái gì, sách mới còn chưa hẹn nói chuyện đâu."
Tống Sở khẩn trương nói: "Cô Út, chúng cháu trở về sẽ liên lạc sau."
Tô Văn Lệ: “...”
Đợi Mã Lan dẫn người đi, Tô Văn Lệ hỏi chồng mình Hứa Nguyên Kiều: "Em rất đáng sợ sao?"
"Giống một thổ phỉ." Hứa Nguyên Kiều hiếm khi nói đùa.
—-------
Hiếm khi được lên tỉnh thành một lần, cả nhà dạo quanh ở trong cửa hàng bách hoá hơn nửa ngày, nhờ có Giang Bác nên trong nhà có rất nhiều phiếu. Cộng thêm tiền bán vàng trước đó, trong nhà xem như giàu có.
Lần này Mã Lan lại mua cho Tống Sở và Giang Bác mỗi người một bộ quần áo mới, còn mua cho Tống Sở đồ trang sức.
Còn Tô Chí Phong thì mang theo phiếu ngoại nhập tới, muốn mua búp bê cho Tống Sở.