Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 194
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:25:00
Lượt xem: 22
Cả hai phòng đều hướng về phía Nam, nhưng phòng phía Đông rộng rãi hơn nên Mã Lan đã chọn phòng này cho anh em Tống Sở.
Tô Chí Phong nói: "Bây giờ các con còn nhỏ tạm có thể chen chúc với nhau, cha sẽ ngăn căn phòng này làm hai, để phía bên kia làm phòng đọc sách cho các con."
Tống Sở hài lòng gật đầu, sau đó quay ra hỏi Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, anh thấy ổn chứ?"
“Được.” Giang Bác cũng gật đầu, chỉ cần không bị tách ra khỏi Sở Sở thì cái gì cũng ổn.
Nhà mới trống rỗng, bên trong không có gì cả nên cái gì cũng cần mua, chút đồ đạc ít ỏi trong nhà cũ chắc chắn phải mang qua, nội thất vẫn dùng bàn ghế cũ.
Người trong nhà không ngừng ra vào chẳng mấy chốc đã làm cho căn nhà bị bỏ hoang có lại nhân khí.
Trong nhà bên cạnh, bà lão ngồi ở trên ghế tựa dỏng tai lắng nghe động tĩnh, trên mặt lộ ra nụ cười thoải mái.
Ông Lâm đến, đổi cho bà lão một cái túi sưởi mới.
Bà Lâm bỗng nói: "Xem ra, sẽ khá dễ gần."
Ông Lâm nói: "Chúng ta và nhà họ có hợp nhau hay không cũng không quan trọng, sau này chúng ta có lương thực để ăn lâu dài là tốt rồi, hơn nữa trong tương lai tự nhiên sẽ có nhiều tiếp xúc qua lại kéo gần quan hệ hàng xóm mà thôi, cũng không cần lo chúng ta sẽ c.h.ế.t già trong nhà mà không ai biết nữa rồi. Quan trọng là, những tên khốn kia sẽ không thể gây sự nữa, người nhà bên kia chắc hẳn cũng có ít lợi hại nên mới có thể quen với các lãnh đạo của huyện, dù sao chúng ta cũng không chắc mình có thể giữ lại ngôi nhà kia mãi nên cứ bán nó đi cho an lòng."
Bà Lâm gật đầu, thế giới bây giờ khác với trước đây nên bà lão cũng không chắc điều gì sẽ xảy ra trong tương lai, khi con người già đi, có bao nhiêu nhà cũng vô ích.
Làm ấm tay cho bà cụ xong, ông lão Lâm lại định đi ra ngoài: "Tôi đi cọ nhà vệ sinh của chúng ta đây, nếu không bọn họ sẽ tới tìm tôi mất."
(Nhà nhân vật chính mua là nhà cho người hầu thời xưa, thường được xây sau nhà chính của chủ nằm gần hoặc bên cạnh hố xí, hiện tại bán nhà nên ông lão Lâm lấp kín cái cửa thông qua hai bên thôi.)
“Đi đi.” Bà Lâm thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-194.html.]
Trong sân nhà bên cạnh, Mã Lan và những người khác đang bận rộn dọn dẹp nhà cửa từ trong ra ngoài.
Tô Chí Phong chịu trách nhiệm lấy nước từ giếng.
Cái giếng này đã lâu không dùng, nước phía trên đã không thể dùng được nên chỉ có thể dùng dội ngoài sân.
TBC
Tống Sở đứng bên cạnh miệng giếng nhìn cái xô rơi xuống.
Tô Chí Phong thấy thế nói: "Bình thường nếu không cần sử dụng đến giếng thì tốt nhất không nên đến gần, nguy hiểm lắm."
Tống Sở còn đang tò mò muốn thò đầu vào xem bên trong giếng như thế nào, đã bị Giang Bác kéo cổ áo lại: "Đừng nhìn."
Tống Sở rụt cổ lại, cô chỉ là tò mò một chút thôi, trong tiểu thuyết trước kia cô từng đọc ghi rằng trong giếng có Long Vương.
Nhưng một cái giếng nhỏ như vậy làm sao Long Vương có thể ở , cho nên những gì trong tiểu thuyết nói cũng không phải tất cả đều là sự thật.
Chỉ mới dọn dẹp sơ qua cả gia đình đã mệt mỏi, Tô Chí Phong nhìn đồng hồ, khá muộn rồi, buổi chiều vẫn còn lớp học nên cả nhà thống nhất đến Nhà ăn Quốc Dân, sau đó hai đứa đứa nhỏ sẽ về nhà thu dọn đồ đạc, còn hai người lớn thì đi làm công việc của mình.
Họ không nói với hàng xóm về việc mua nhà, dự định đến khi sắp đi mới nói một chút, tránh có quá nhiều người đến cửa, quay người lại cũng không kịp thu dọn.
Hiện tại chỉ có Giang Bác và Tống Sở trong phòng.
Cả hai thu dọn sách giáo khoa và những đồ lặt vặt của mình, Tống Sở mặt vui vẻ nói: "Anh Tiểu Bác, chúng ta không những đăng ký hộ khẩu ở nơi này, còn có nhà ở nơi này, từ nay về sau chúng ta sẽ là cư dân chính thức ở đây."
Giang Bác "ừ" một tiếng.
Tống Sở đặc biệt muốn chia sẻ những suy nghĩ phấn khích của mình với Giang Bác, hàng loạt ý tưởng nảy ra trong đầu cô.