Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 188

Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:18:52
Lượt xem: 19

Ông ta không phải dân trong nghề nên không biết rằng động cơ của Giang Bác có thể nói là khá tiên tiến so với hiện tại. Hơn nữa, công nghệ này không có sẵn ở nước ngoài nên có thể nói là một công nghệ tự phát triển, những viện chuyên nghiên cứu về động cơ mà ông ta biết thấy được bản vẽ này nhất định sẽ ồn ào một trận.

Đương nhiên, ông ta vẫn biết một điều là trong nghiên cứu phải làm thực nghiệm thì mới có được số liệu: "Tiểu Bác à, số liệu của cháu có chính xác không, chúng ta có cần làm thực nghiệm chút không?"

Giang Bác nói: "Đây là số liệu tự cháu tính ra, nếu bác không tin thì có thể làm thực nghiệm để kiểm chứng."

Tống Sở vô cùng tin tưởng vào năng lực của Giang Bác: "Khả năng tính toán của anh Tiểu Bác là đỉnh nhất."

Huyện trưởng Lữ cảm thấy kiến thức của mình có chút nông cạn rồi, số liệu còn có thể tính như vậy sao?

Giang Bác bàn giao nhiệm vụ xong thì chuẩn bị rời đi, anh trượt từ trên ghế xuống rồi đứng dậy, nói: "Sẵn tiện chúng ta đi xem nhà luôn được không?"

Anh muốn đi xem ngôi nhà mà sau này hai người sẽ cùng chung sống.

Tống Sở vừa nghe thấy có thể đi xem căn nhà, hai mắt cô liền sáng lấp lánh.

Huyện trưởng Lữ vẫn đang chăm chú nghiên cứu bản vẽ động cơ, nghe vậy thì có chút sửng sốt: "Nhà hả... các cháu muốn xem nhà thì bây giờ thì đi đi." Sau đó ông ta gọi Thư ký Lý: "Tiểu Lý, cậu đưa họ đi xem nhà đi."

"Được." Thư ký Lý lập tức đồng ý, ông ta phát hiện ra rằng, khi ở cùng với Sở Sở, tính tình của 'ông lớn' Tô tốt hơn nhiều.

Vì thế Giang Bác chở Sở Sở, Thư ký Lý thì tự mình chạy xe theo, cả ba người cùng đi xem căn nhà.

TBC

Ba người vừa mới rời đi, Huyện trưởng Lữ liền gọi Xưởng trưởng Cổ, bảo anh ta đến lấy bản vẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-188.html.]

Một lát sau, Xưởng trưởng Cổ đã đến huyện, trông bộ dạng vô cùng lo lắng. Cầm bản vẽ xem một hồi, ông ta sửng sốt nói: "Tôi chưa từng nhìn thấy động cơ nào có hình dáng như thế này."

Dù sao thì ông ta cũng từng làm việc liên quan tới máy móc vì vậy cũng có chút hiểu biết về động cơ.

Nghe Xưởng trưởng Cổ nói như vậy, Huyện trưởng Lữ liền nói: "Vậy thì chúng ta càng phải thử làm ra nó, xem xem trông như thế nào."

Xưởng trưởng Cổ cũng nghĩ giống như Huyện trưởng Lữ, vốn nghĩ rằng Giang Bác có thể vẽ ra loại động cơ có sẵn trước đó cũng là giỏi rồi nhưng kết quả lại đưa cho bọn họ bản vẽ một loại động cơ hoàn toàn mới, chưa từng thấy bao giờ, ông ta cần phải đến các xưởng khác xem thử có loại động cơ này không.

Huyện Bình An nói lớn thì không lớn, nhưng cũng không phải là nhỏ.

Trên đường đi Giang Bác phải xuống xe bỏ thêm một lần than đá mới có thể đi tiếp được, chạy thêm hai mươi phút sau mới tới nơi.

Ngôi nhà nằm trong một khu nhà cũ, đây cũng là khu nhà lâu đời nhất của huyện, sau khi xây xong phải mất thêm một khoảng thời gian khá lâu nữa xưởng và kí túc xá mới được xây lên, trước kia khu này là khu dành cho người giàu, gia đình nào có điều kiện hoặc kinh tế khá giả mới ở đây được, nhưng sau khi trải qua thời kỳ chiến tranh thì bây giờ nó đã thay đổi rất nhiều.

Một vài gia đình vẫn còn sinh sống ở đây, bầu không khí cũng xem như là náo nhiệt.

Nhà của bọn họ mua là viện trước đây cho người giúp việc của nhà chính từng ở.

Nó nằm ngay cạnh ngôi nhà lớn của gia đình người chủ, vốn dĩ còn có một cánh cửa ở giữa 2 căn nhà. Vì bán nhà nên chủ nhà này đã lấp cái cửa đó lại để tách hai khu ra.

Tuy là nơi ở của người giúp việc nhưng mọi thứ vẫn rất ổn, còn được ốp gạch ngói xanh. Phía trước có một cái sân nhỏ, trong sân còn có một giếng nước, điều này quả thật rất hiếm thấy. Ngôi nhà được bảo dưỡng rất tốt, có sảnh nhỏ ở giữa và các gian phòng ở hai bên. Cửa sổ vẫn giữ kiểu cửa sổ cũ, không lắp kính hay dán giấy lên như mấy kiểu thường thấy hiện nay.

 

Loading...